Cự Tuyệt Làm Liếm Chó, Nữ Thần Giáo Hoa Gấp

Chương 727: Trần Phỉ Dung tay nghề

Chương 727: Tay nghề của Trần Phỉ Dung Hôn lễ của Giang Triệt sẽ được tổ chức tại Hàng Châu, còn bạn bè thân thích ở quê, nếu có thời gian và muốn đến, Giang Triệt sẽ bao ăn ở, vé máy bay khứ hồi. Nếu không có thời gian, đương nhiên cũng sẽ có sắp xếp khác.
Trần Phỉ Dung và Giang Lợi Vân về Thạch Thành chuẩn bị một phen, có Trần Phi Biển và Hàn Ngải ở đó, lại thêm Giang Lợi Vân và Giang Lợi Lệ giúp đỡ, nên phương diện quê nhà bọn họ không cần lo lắng quá nhiều. Còn Hàng Châu... Thực ra cũng không cần quá lo, có tiền thì việc gì cũng xong, các phương diện đều tìm công ty tốt nhất trong nước. Tập đoàn Cá Mặn là một thế lực khổng lồ ở đây, không ai dám không chú ý, hơn nữa còn có Lữ Hàm. Nhưng dù vạn vô nhất thất, Trần Phỉ Dung vẫn muốn đích thân xem xét, bà không có tâm lớn như Giang Triệt, có thể làm một kẻ vung tay mặc kệ. Hôn lễ của con trai, đối với bà mà nói là chuyện cực kỳ quan trọng, bà muốn đảm bảo không có bất kỳ sai sót nào, dù là một chút sơ suất nhỏ cũng không được phép xảy ra.
Bận rộn nửa ngày, Trần Phỉ Dung và Giang Lợi Vân về đến nhà. Giang Lợi Vân ban đầu còn có chút không hiểu, Giang Triệt đã an bài xong mọi việc, vợ mình còn bày vẽ làm gì, không phải tự tìm việc cho mình sao?
Nhưng nửa ngày này, Giang Lợi Vân cảm thấy, Trần Phỉ Dung không sai, quả thật có cần phải xem xét, dù sao bỏ tiền ra thuê người ngoài, không phải là việc của mình, khó tránh khỏi sẽ thiếu đi một chút tâm tư.
Lúc đầu bọn họ không định về sớm như vậy, là Trần Thanh nghe nói Trần Phỉ Dung và Giang Lợi Vân đến, vừa hay Chu Thiên mấy ngày nay cũng ở đây, liền muốn cùng nhau ăn cơm tối. Vốn định hẹn ra ngoài ăn, nhưng Trần Phỉ Dung không phải nói đã học được chút ít món cay Tứ Xuyên, vừa hay có cơ hội trổ tài, nên hẹn ở nhà.
"Nghe nói mẹ tối nay muốn làm món cay Tứ Xuyên à? Vậy con phải nếm thử mới được!"
Giang Triệt mang theo Tiêu Tiểu Ngư về đến nhà, cởi áo lông máng lên móc, tiến đến cửa phòng bếp, nhìn cha mẹ đang bận rộn bên trong, Giang Triệt vừa cười vừa nói.
"Cha cũng chờ được nếm thử đây!" Lão Giang, người đang hỗ trợ chuẩn bị đồ ăn, cũng vừa cười vừa nói. Hốc mắt ông có chút đỏ, không phải cảm động chờ ăn cơm vợ nấu, mà là do ông vừa mới thái một củ cà rốt, củ cà rốt này cay quá...
"Hai cha con các người, chỉ tiện thể thôi. Ta làm những món này, phần lớn là cho Tiểu Ngư và Tiểu Thanh." Trần Phỉ Dung nếm thử đồ ăn, không chút lưu tình nói với hai cha con.
"Vậy còn anh rể của con đâu?" Giang Triệt cười nói.
Trần Phỉ Dung trầm ngâm một chút: "Nó cũng là nhân tiện!"
"Anh rể, nghe thấy chưa? Hay là anh về thẳng đi!" Giang Triệt cười trêu chọc Chu Thiên.
Hả?
Trần Phỉ Dung sửng sốt, ý thức được không thích hợp, nhô đầu ra khỏi phòng bếp, đã thấy Chu Thiên và Trần Thanh không biết đã đến từ lúc nào.
Trần Thanh đang cười đến không ngậm miệng được.
Chu Thiên bị Giang Triệt trêu chọc mặt mày mang ý cười gượng.
"Con đi luôn đi! Giang Triệt, có phải mấy năm không đánh con là mông con ngứa ngáy rồi phải không?"
Trần Phỉ Dung lập tức xù lông, nghiến răng nghiến lợi nói.
Giang Triệt có ngứa mông hay không bà không biết, bà thực sự là tức đến nghiến răng ngứa, vội vàng chào hỏi Chu Thiên: "Tiểu Thiên, đừng nghe tiểu tử thối này nói hươu nói vượn, mau ngồi mau ngồi, lập tức dọn cơm!"
"Vâng cô! Tiểu Triệt nói đùa thôi, con không sao, cô cứ bận việc, không cần để ý đến con." Chu Thiên gật đầu nói.
Trước khi trở lại phòng bếp, Trần Phỉ Dung hung hăng lườm Giang Triệt một cái.
Thằng nhóc thối này.
Thật muốn một cước đá chết hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận