Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 835: Ngự kiếm phi hành (1)

Mạnh Cảnh Chu hồ nghi nhìn Lục Dương, luôn cảm thấy cháu trai này đang nói bậy.
- Đúng rồi, ta vừa rồi luyện thành một bộ kiếm trận, ngươi có muốn thử một chút.
Lục Dương vội vàng chuyển đi lực chú ý của Mạnh Cảnh Chu, miễn cho bị hắn nhìn ra mánh khóe.
Còn nữa, tiểu tử này không phải là bia ngắm thích hợp nhất à.
- A, bắt đầu học tập kiếm trận, ta ngược lại muốn xem xem uy lực kiếm trận của ngươi như thế nào!
Kiếm trận là át chủ bài của kiếm tu, Mạnh Cảnh Chu có thể thông qua kiếm trận sờ ra được ngọn nguồn của Lục Dương.
- Thế thì ngươi cần phải xem chừng!
Lục Dương biết rõ lão Mạnh sẽ đáp ứng, cũng không khách khí, hai tay lắc một cái, chín chuôi trường kiếm sáng loáng xuất hiện trên đỉnh đầu Mạnh Cảnh Chu, kiếm khí sắc bén làm người ta sợ hãi.
Mạnh Cảnh Chu khẽ quát một tiếng, thi triển ba đầu sáu tay, sáu tay nâng bầu trời, muốn chọi cứng một kích này.
- Diệt Tiên kiếm trận!
- Mẹ nó ngươi chờ chút, kiếm trận này của ngươi kêu la cái gì...
Mạnh Cảnh Chu nghe được Lục Dương hô lên tên kiếm trận đã cảm thấy không ổn, cái đồ chơi này nghe qua đã mạnh không hợp thói thường.
Không đợi kiếm trận rơi xuống, chỉ thấy sáu tay của Mạnh Cảnh Chu nâng bầu trời, hai đầu gối bịch một cái quỳ xuống đất, tư thế cực kỳ tiêu chuẩn.
Dọa đến Lục Dương tranh thủ thời gian thu tay lại, thu hồi kiếm trận, đỡ Mạnh Cảnh Chu dậy, vui mừng nhướng mày.
- Lão Mạnh ngươi bảo ta thu tay lại cũng không cần phải làm lễ lớn như thế chứ.
Mạnh Cảnh Chu giận tím mặt:
- Ngươi đánh rắm, ai hướng ngươi hành đại lễ, rõ ràng là kiếm trận của ngươi để cho ta quỳ xuống.
Lục Dương nghe được không hiểu ra sao.
Mạnh Cảnh Chu gặp Lục Dương tiểu tử này vẫn còn giả bộ ngốc, hùng hùng hổ hổ:
- Đừng giả ngu với ta, tiểu tử ngươi khẳng định là cố ý, kiếm trận của ngươi có tác dụng để cho người ta quỳ xuống, ta đứng ở phía dưới kiếm trận, hai chân đều không nghe sai sử!
Lục Dương chưa hề đứng ở phía dưới kiếm trận, không biết rõ kiếm trận còn có tác dụng này, hắn gãi đầu một cái, thí nghiệm thật có tác dụng, còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Bất quá vì sao Diệt Tiên kiếm trận lại có loại tác dụng này?
Bất Hủ tiên tử trầm tư một lát, hình như hiểu rõ cái gì, giải thích nói:
- Ta đã hiểu, hẳn là Kỳ Lân Tiên lo lắng cho tư thế mình quỳ xuống đất không đúng tiêu chuẩn, không thể để cho Liên Y cùng tiểu Linh tha thứ, lúc này mới tăng thêm 'Trận pháp tự động quỳ xuống đất ' trên kiếm trận.
- Ta đã nói Kỳ Lân Tiên làm việc nghiêm cẩn, không có khả năng bố trí một kiếm trận đơn giản như vậy mà.
Lục Dương trầm mặc.
May mắn Liên Y tiền bối đi sớm, nếu để cho nàng biết rõ còn chịu nổi sao?
Mặc dù để Mạnh Cảnh Chu quỳ xuống là một chuyện làm cho thể xác lẫn tinh thần người ta vui vẻ, nhưng chú ý trọng điểm của Lục Dương không ở chỗ đây.
Tạm thời không bàn về uy lực của kiếm trận, tác dụng ép buộc quỳ xuống tuyệt đối là thứ tốt nhất đẳng.
Lấy biểu hiện của Mạnh Cảnh Chu vừa rồi, coi như hắn bày xong tư thế phòng ngự, nhưng đối mặt kiếm trận vừa xuất hiện đột nhiên quỳ xuống đúng tư thế, trọng tâm điều chỉnh, để phòng ngự cũng không thể tiếp tục được, đánh cái trở tay không kịp.
Hạn mức cao nhất của chiêu này càng không cần phải nói, Kỳ Lân Tiên tự mình thực tiễn qua, luyện tốt đều có tác dụng đối với Tiên Nhân.
Chính là không biết rõ tầng thứ nhất của kiếm trận có tác dụng cho loại tu vi nào thôi.
Đối với Nguyên Anh kỳ thì khẳng định có tác dụng, nhưng đối với Hóa Thần kỳ thì sao?
Cái này khó mà nói.
Mà sư huynh sư tỷ Hóa Thần kỳ trong tông môn cũng không thể dựa theo Hóa Thần kỳ phổ thông mà đối đãi, không có ý nghĩa tham khảo quá lớn.
- Được rồi, có thời gian tìm Hóa Thần kỳ xui xẻo thử một chút.
Lục Dương từ đáy lòng cảm tạ Kỳ Lân Tiên lưu lại tuyệt thế kiếm trận này, có cơ hội nhất định phải nói tin tức tốt này cho Liên Y tiền bối, dùng cái này báo đáp ân tình để mình ăn đất không của Kỳ Lân Tiên.
- Tới tới tới, tiếp tục!
Lục Dương lôi kéo Mạnh Cảnh Chu nhất định phải tiếp tục, mới vừa rồi không có tiến hành xong thí nghiệm, Mạnh Cảnh Chu chết sống không đồng ý.
Nói đùa, ta lại không ngốc, quỳ một lần còn không được, còn trông cậy vào ta quỳ hai lần?
- Thế thì thôi, mà ngươi tìm ta làm gì?
Lấy tính cách của Mạnh Cảnh Chu, chắc chắn sẽ không vô cớ tìm hắn.
- Ngươi cũng biết rõ ta là rời nhà ra đi, đồ dùng một mực là linh thạch muội muội cho trước khi đi, nếu chuyện này truyền đi sẽ có hại cho thanh danh của bản thiếu gia.
- Bản thiếu gia tìm tới một biện pháp kiếm tiền tự lực cánh sinh rất tốt, tự mình kiếm tiền tự mình tiêu.
- Đúng lúc ta thăm dò được bên ngoài có một chợ đen, chợ đen sẽ định kỳ tổ chức tụ hội cho Nguyên Anh lão quái, Nguyên Anh lão quái sẽ ở nơi đó giao lưu tình báo, lấy vật đổi vật, mua sắm trân bảo, ta chuẩn bị đến đó hung hăng kiếm một vố lớn.
Một người đi nhàm chán, không bằng kéo thêm người cùng nhau đi.
Lục Dương sờ cằm, nghe qua là địa phương không tệ, mặc dù hắn cùng Mạnh Cảnh Chu đều là Nhị Anh kỳ, bốn tiến năm lên cũng coi như Nguyên Anh kỳ, có thể đi.
- Được.
Mạnh Cảnh Chu cười vỗ vỗ bả vai Lục Dương:
- Liền biết rõ ngươi sẽ đáp ứng, ta đi gọi lão Mã.
Lục Dương níu lại Mạnh Cảnh Chu đang chuẩn bị rời đi:
- Không cần gọi lão Mã, ta mang theo ngươi đi.
Mạnh Cảnh Chu buồn bực:
- Ngươi làm sao mang ta đi, ngự kiếm phi hành?
Lục Dương lộ ra ý cười thần bí:
- Không sai biệt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận