Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1676: Chỉ sợ bên ngoài nguy hiểm tầng tầng

"Hả? Vì sao?"
Lục Dương khó hiểu.
Nhưng điều làm hắn càng khó hiểu hơn là câu nói này của hắn dường như vừa rồi có người đã nói rồi.
"Ngươi đánh giá thế nào về trận chiến quận Trung Sơn?"
"Xưa nay chưa từng có."
Từ xưa đến nay, xét về quy mô giao tranh, mức độ ác liệt, trận chiến quận Trung Sơn hoàn toàn xứng đáng xếp hạng nhất.
"Nếu không có sức mạnh quốc vận tạo thành bình chướng, ngươi nghĩ trận chiến quận Trung Sơn sẽ gây ra hậu quả gì?"
Lục Dương sững sờ, đây là điều hắn chưa từng nghĩ tới, chợt rùng mình một cái.
Không nghi ngờ gì, đó chắc chắn sẽ là một trận chiến sinh linh đồ thán!
Nhìn vào trận chiến giữa Bất Hủ tiên tử và Hôi Đậu Đậu liền thấy rõ, hai người bọn họ từ Yêu Vực đánh thẳng đến Vô Linh, rồi vòng trở lại, nói là long trời lở đất cũng không ngoa.
Quy mô trận chiến quận Trung Sơn còn lớn hơn, nếu không có bình chướng ngăn cản, nơi nào xảy ra giao tranh thì nơi đó sẽ chết một mảng lớn.
"Diêu Thánh chỉ là quân cờ do kẻ chủ mưu giật dây phía sau, thực lực thật sự của kẻ đó còn mạnh hơn."
"Trận chiến quận Trung Sơn đã tiêu hao hơn phân nửa sức mạnh quốc vận, nếu ta giao chiến với kẻ chủ mưu thật sự phía sau, thì giới tu tiên này sẽ bị hủy hoại trong chốc lát."
"Phương thế giới này không dung được cuộc chiến cấp bậc như vậy, địa điểm giao chiến của chúng ta chỉ có thể ở ngoài hộp thế giới."
Trong Tù Phong, nhiệm vụ in báo được giao xuống, nội dung trên báo khiến bọn họ giật mình, thế lực Đại Càn và thế lực Đại Ngu tạm thời đình chiến.
"Đây là muốn giải trừ phong ấn thế giới sao?"
Trung Thiên Đế Quân lộ ra ánh mắt hâm mộ, hắn làm tất cả cũng là vì mở phong ấn, đến thế giới bên ngoài xem thử.
Kết quả bây giờ thì ngược lại, phong ấn thì sắp mở, mà hắn lại bị giam.
"Đúng là vận rủi."
Trung Thiên Đế Quân không biết nên khóc hay nên cười.
"Nghĩ thoáng chút đi, lúc trước Diêu Thánh xông vào Tiên Cung, báo cho chúng ta manh mối về đạo quả Tuế Nguyệt nằm ở Vấn Đạo tông, còn nói về việc mở phong ấn, mục đích của hắn cũng giống như chúng ta."
Tư Mệnh an ủi.
"Dù sao chúng ta vẫn còn may mắn hơn cái tên Diêu Thánh kia, ít nhất chúng ta có thể thấy quá trình mở phong ấn, còn hắn thì ngay cả thấy cũng không thấy được."
"Cũng đúng."
Trung Thiên Đế Quân gật đầu.
.
Theo bản Tu tiên báo tuần mới nhất được xuất bản, toàn bộ giới tu tiên đều đang bàn tán về chuyện này.
"Thượng cổ tứ tiên đều xuất hiện?! Bọn họ muốn mở phong ấn thế giới?!"
Thượng cổ tứ tiên là một danh từ mang tính cổ xưa và thần bí, sau khi thượng cổ kết thúc ba mươi vạn năm, biết bao người khổ sở tìm kiếm dấu tích của họ nhưng đều thất bại.
Chỉ có Ứng Thiên Tiên xuất hiện sau khi Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu độ kiếp kết thúc.
Không ngờ bây giờ ba tiên còn lại cùng lúc xuất hiện!
"Nhưng mà giải phong ấn hộp thế giới có ý gì? Hộp thế giới là nơi nào?"
Phàm nhân và tuyệt đại đa số tu sĩ cố gắng cả đời cũng chưa từng rời khỏi quận huyện hoặc châu của họ, cũng không biết thế giới thật sự có hình dạng ra sao.
Trong sự hoài nghi, chữ viết trên báo thay đổi, tạo thành một đồ án hình lập phương ba chiều, trên sáu mặt hình lập phương được đánh dấu nơi nào là Đại Hạ, nơi nào là Yêu Vực, nơi nào là Đông Hải...
Những người này có cảm giác như thấy ánh mặt trời sau đám mây mù, giờ mới hiểu ra thế giới vốn là như vậy.
Ý trên báo cho thấy bản đồ thế giới đang trở nên lớn hơn?
"Vốn cho rằng thế giới đã đủ lớn, không ngờ bên ngoài thế giới còn có thế giới khác."
"Nhưng điều này có vẻ không liên quan gì đến chúng ta nhỉ?"
Bản đồ thế giới lớn hơn thì cứ lớn hơn thôi, liên quan gì đến họ?
Điều khiến họ kinh hãi nhất vẫn là sự xuất hiện của thượng cổ tứ tiên.
Những tu sĩ biết được bộ dạng thật của thế giới, biết về lịch sử thượng cổ, đặc biệt là những người có thể dùng thân thể vượt qua hư không, xuyên qua vũ trụ, thì lộ ra vô cùng phấn khích và xúc động.
Họ vung tiền như rác, bao cả quán rượu, thanh lâu cũng không ít.
Có khách làng chơi nghe tin này, liền ra khỏi phòng, tìm bạn tốt kế bên nói chuyện đầy phấn khích.
Các lão tổ gia tộc vốn đang im ắng thì cũng rục rịch, nảy sinh mong muốn đi ra bên ngoài xem thử.
"Không ngờ a, chúng ta lại may mắn đợi được ngày hộp thế giới mở ra!"
"Đều nói đại thế đang đến, khôi phục phong thái thượng cổ, thì đây chắc chắn là một góc của đại thế đang đến!"
"Bên ngoài rốt cuộc có hình dạng gì?"
"Khó mà nói, chỉ sợ bên ngoài nguy hiểm trùng trùng."
"Vì sao nói vậy?"
"Ngươi nghĩ mà xem thế giới của chúng ta nhỏ bé cỡ nào, xuất hiện bao nhiêu tu sĩ, bao nhiêu Bán Tiên và tiên nhân."
"Theo ghi chép trong cổ thư thượng cổ thì bên ngoài rộng lớn vô ngần, tu sĩ chắc chắn càng nhiều, nói không chừng những người tu vi Hợp Thể kỳ như chúng ta, tùy tiện ra ngoài là có thể gặp!"
"Theo ta thì, chờ đến ngày mở phong ấn, chúng ta cùng nhau đi ra bên ngoài, như vậy cũng có thể nương tựa vào nhau."
"Có lý."
"Triều đình chắc chắn sẽ phái đoàn khảo sát đi ra ngoài tìm hiểu, đáng tiếc chúng ta không phải quan viên triều đình, nếu không chúng ta sẽ càng an toàn."
"Vẫn là cầu nguyện với thượng cổ tứ tiên, chúng ta ra ngoài sẽ không gặp quá nhiều tu sĩ mạnh hơn chúng ta đi."
Các thương hội chuyên cho vay tiền thì nhân cơ hội tung ra các gói bảo hiểm rủi ro tai nạn ngoài ý muốn cho những người đi thám hiểm.
.
Hạ Đế, trụ trì Minh Ngữ, Chu Thiên, Lão Long Hoàng, và Tuyết Hoàng về hưu năm người đại diện cho các thế lực lớn, đang tiến hành thảo luận kỹ lưỡng về việc mở phong ấn thế giới.
Phía sau họ Khương Bình An, Tuế Nguyệt Tiên, Khương Liên Y, Ngao Linh, và Cửu Trọng Tiên đều là những người buông tay giao phó, họ hiểu biết sơ sài về tình hình thế lực của mình, muốn thảo luận cẩn thận các vấn đề thì vẫn cần đến những người quản lý thật sự như bọn họ xuất mặt.
Sự xuất hiện của Tuyết Hoàng khiến bốn người còn lại cực kỳ bất ngờ, chưa từng nghe nói vùng Cực Bắc lại có một Tuyết Hoàng nào.
"Tuyết Hoàng, ngươi là người thống trị vùng Cực Bắc?"
Tuyết Hoàng thở dài, chưa kịp tận hưởng cuộc sống về hưu hai ngày đã bị Cửu Trọng Tiên gọi đến họp:
"Cũng không hoàn toàn như vậy, người ở chỗ chúng ta đều cho rằng ta là truyền thuyết, không phải người thật."
"Vậy thì..."
"Nhưng đừng lo, ta là người giỏi đánh nhau nhất vùng Cực Bắc, đợi họp xong, ta nhất định sẽ truyền đạt kết quả đến vùng Cực Bắc, đám nhóc kia nếu không tin ta, ta không ngại để bọn chúng biết cái gì gọi là Tuyết Hoàng hiển linh."
Tuyết Hoàng lúc trẻ cũng từng là kẻ bất khả chiến bại ở vùng Cực Bắc, chỉ là từ sau khi thành Bán Tiên thì dần thu liễm lại tâm tính.
Mọi người nhìn nhau, nhưng Tuyết Hoàng đã nói đến mức này rồi, xem ra không cần lo tu sĩ vùng Cực Bắc không nghe lời.
Hạ Đế lên tiếng trước:
"Đợi khi mở Vô Linh ra, chắc chắn có vô số tu sĩ tràn ra, chắc chắn không thể để như vậy được, không có lợi cho việc quản lý, ta cho rằng chúng ta nên thiết lập một trận pháp lớn, trận pháp có thể đối chiếu thân phận của tu sĩ, kiểm tra vật phẩm mà tu sĩ mang theo, muốn vào hay rời khỏi thế giới thì nhất định phải xuyên qua trận pháp này."
Nhưng lời nói của Hạ Đế khiến mọi người ở đây đều có chút xấu hổ, đặc biệt là Lão Long Hoàng và Tuyết Hoàng thì lại càng xấu hổ hơn.
"Sao mọi người không ai nói gì vậy?"
"Ừm, địa bàn chúng ta cai quản, dường như chưa từng đăng ký thân phận cho tu sĩ."
Điều kiện tiên quyết để đối chiếu thân phận tu sĩ là phải biết tu sĩ đó là ai, nhưng Đông Hải và vùng Cực Bắc rõ ràng không có điều kiện đó.
Tình hình ở Yêu Vực có vẻ tốt hơn một chút, nhưng Chu Thiên cũng không thống kê hết tất cả yêu tộc ở Yêu Vực là ai.
"Vậy nên việc đầu tiên chúng ta cần làm là thống kê hết thân phận của tu sĩ, làm giấy chứng nhận thân phận sao?"
Hạ Đế thở dài, công việc chuẩn bị còn nhiều hơn anh tưởng.
"Thực ra có một cách tiết kiệm thời gian."
Tuyết Hoàng nghĩ ra một ý tưởng hay.
"Cách gì?"
"Chúng ta nhờ Tuế Nguyệt Tiên tiền bối dừng thời gian, lúc chúng ta lên môn đăng ký thân phận thì đăng ký ai, người đó sẽ di chuyển trong trạng thái thời gian ngừng lại, đăng ký xong lại để họ ngừng chuyển động."
"Cứ như vậy, đừng nói đăng ký thân phận toàn giới tu sĩ, cho dù đăng ký thân phận toàn giới tu sĩ lẫn phàm nhân, cũng không tốn đến một giây đồng hồ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận