Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1257: Tiến vào vũ trụ

Khác biệt với mặt trời do Kim Ô thời kỳ Thượng Cổ diễn hóa, mặt trời sau Thượng Cổ chính là đại biểu cho chí dương chỉ lực, có được uy năng vô biên, vô số tu sĩ tu luyện đều ỷ lại mặt trời, bằng không cũng sẽ không xuất hiện Diệu Dương giáo.
Thời kì Đại Càn, mặt trời bị Càn Đế đời thứ nhất Trung Thiên Đế Quân bày ra phong ấn, chiếm làm của riêng.
Thời kì Đại Ngu, Ngu Đế đời thứ nhất Võ Nghiêu gặp Trung Thiên Đế Quân bày ra phong ấn trên mặt trời, lại bày ra một tâng phong ấn trên cơ sở ở đây.
Cứ như vậy, Trung Thiên Đế Quân không chiếm được mặt trời, Võ Nghiêu cũng không chiếm được mặt trời.
Theo Võ Nghiêu hư hư thực thực bị đổi ra, Lục Dương vốn cho rằng từ đây rốt cuộc không giải được phong ấn thứ hai, không nghĩ tới Quan Sơn Hải nắm giữ biện pháp giải khai đạo phong ấn thứ hai.
- Dựa theo lời nói của Quan Sơn Hải, Trung Thiên Đế Quân phong ấn mặt trời, suy yếu lực lượng Thái Dương cùng lực lượng Thái Âm mà mặt trời tán phát, là vì để con dân Đại Càn vương triều đều tế bái hắn.
- Ngay lúc đó tu sĩ nếu muốn dựa vào mặt trời tu luyện, chỉ có tế bái Trung Thiên Đế Quân mới được, sau khi tế bái, sẽ giải khai một tuyến phong ấn, đem lực lượng Thái Dương cùng lực lượng Thái Âm bắn ra đến trên người tên tu sĩ kia, sau khi tế bái kết thúc, lại lần nữa phong ấn.
- Cho nên Trung Thiên Đế Quân trong truyền thuyết có được năng lực chưởng quản nhật nguyệt.
- Mặt trời quý hiếm như thế sao? Một hai người thay phen đoạt.
- Sau khi Võ Nghiêu đăng cơ nhiều lần nếm thử leo lên mặt trời, đều bị phong ấn của Trung Thiên Đế Quân ngăn cản, liền bố trí một đạo phong ấn, để Trung Thiên Đế Quân cũng không cách nào tới gân mặt trời.
- Lần này đi mở ra phong ấn Võ Nghiêu lưu lại, có thể phóng thích một bộ phận lực lượng Thái Dương, lực lượng Thái Âm, để tu sĩ dựa vào hai loại lực lượng này nhận được ích lợi.
Đây là chuyện bị giấu ở trong lịch sử, không có bất kỳ cổ tịch nào lấy phương thức văn tự ghi chép.
- Cái này dẫn đến mặt trời bị song trọng phong ấn, thả ra Thái Dương lực, Thái Âm lực không lớn bằng lúc trước.
Trên đường Vân Chi mang theo Lục Dương cùng Vân Mộng Mộng bay đến mặt trời, giải thích ngọn nguồn mọi chuyện.
Thời kì Đại Càn lấy lực lượng tín ngưỡng làm phương pháp tu luyện chủ yếu, thần miếu tượng thân khắp nơi có thể thấy được, vì cướp đoạt lực lượng tín ngưỡng, càng dùng bất cứ thủ đoạn nào, theo triều đại thay đổi, phương pháp tu huyễn thay đổi, thần miếu tượng thần cũng đều biến mất trong dòng sông lịch sử, khó mà tìm kiếm.
Trên đường Phi hành, Lục Dương gặp gỡ rất nhiều sao trời sáng chói, không thể đếm hết được đụng phải sao trời, Đại sư tỷ không cần suy nghĩ, trực tiếp đụng vào, Lục Dương vốn cho rằng sẽ đụng vào bên trên sao trời, lại không nghĩ rằng sao trời trước mắt bất quá là hư ảnh.
Lấy tu vi hiện tại của Lục Dương, đủ để vượt qua vũ trụ, chỉ bất quá không có tùy ý như Đại sư tỷ, cần phân ra một bộ phận tinh lực rất lớn đối mặt đủ loại ác liệt hoàn cảnh trong vũ trụ. Vân Mộng Mộng cũng không sợ vũ trụ ác liệt ảnh hưởng, nhưng nàng luôn yêu thích nhìn đông sờ tây, kéo dài tốc độ phi hành nghiêm trọng.
Rơi vào đường cùng, Vân Chi đành phải dùng hai cái lồng trong suốt đựng Lục Dương cùng Vân Mộng Mộng, kéo theo hai người bay đi.
Vân Mộng Mộng không hiểu, bên trong bí cảnh cũng không mặt trời, nàng không hiểu được địa vị quan trọng của mặt trời.
- Kim Đan của Tiểu Chi như thế lớn sao?
- Ài, ngôi sao này là Kim Đan của Vân nha đầu?
Bất Hủ tiên tử phát hiện dị thường, sao trời trước mắt đúng là thực tế tôn tại, chỉ bất quá cũng không phải là may mắn lưu giữ lại từ thời kỳ Thượng Cổ, mà là dùng Kim Đan của Vân Chi bổ sung.
Cũng có không phải hư ảnh, cần Đại sư tỷ tác động một chút.
Vân Mộng Mộng bị kinh đến, làm sao Kim Đan của mình nhỏ như vậy?
Vân Mộng Mộng nghe được hai mắt sáng lên, Bất Hủ nhất mạch bọn hắn thật mạnh.
- Vô Địch đan chính là Kim Đan chỉ có Bất Hủ nhất mạch mới có thể kết thành, uy lực xếp hạng thứ nhất trong Kim Đan nhất phẩm! Đáng tiếc, ngươi bây giờ tu vi quá cao, bỏ lỡ thời điểm ngưng tụ Vô Địch đan.
Vân Mộng Mộng hỏi.
- Vô Địch đan là cái gì?
- Lợi hại như vậy.
- Cũng là nhìn lớn, bàn về uy lực thì không sánh bằng Vô Địch đan của bản tiên.
Mặc dù đã sớm biết rất nhiều sao trời trên đỉnh đầu thật ra là Kim Đan của Đại sư tỷ, nhưng biết là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác.
Chỉ có tận mắt thấy, mới hiểu Kim Đan của Đại sư tỷ là kinh khủng như thế nào, nếu đặt chân phía trên, sẽ còn nghĩ rằng lục địa giẫm lên dưới chân là mặt phẳng.
Cái này còn vẻn vẹn chỉ là một viên mà thôi, trong vũ trụ còn có không biết bao nhiêu Kim Đan của Đại sư tỷ.
Vũ trụ bóng đen mà âm lãnh, vũ trụ lớn như vậy trống rỗng, yên tĩnh dọa người, Lục Dương đặt mình vào trong vũ trụ, nhỏ không thể thấy, cho dù tu sĩ tu vi cường đại, nhưng đi so với vùng vũ trụ này, vẫn nhỏ bé không thể nhỏ bé hơn...
- Đi vào địa phương nước sơn đen qua loa này để bản tiên nhớ lại, lúc trước Ứng Thiên Tiên bốn người bọn họ chưởng quản đông đảo sao trời, mà khoảng cách sao trời cùng giữa các vì sao quá xa, giao thông rất không tiện, bọn hắn cũng không biết loay hoay vị trí sao trời thế nào, rút ngắn vị trí sao trời, hay là trực tiếp thành lập thông đạo không gian giữa các vì sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận