Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1628: Người thành thật đều là giảng đạo lý

Man Cốt ngơ ngác tỉnh dậy, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, xác nhận đây không phải là mơ.
Lý do rất đơn giản, hắn không thể có được loại giấc mơ này.
"Hai vị sư huynh, ta ban đầu không hiểu quy tắc quan trường, trêu chọc Lô quận trưởng, khiến ông ta luôn không vừa mắt ta, nhưng cũng không thể vì vậy mà bắt ông ta được chứ."
Mạnh Cảnh Chu giơ ngón cái lên ra hiệu Man Cốt cứ yên tâm: "Chúng ta đều làm theo quy định, là bản thân quận trưởng có vấn đề."
Man Cốt nhẹ nhõm thở ra, cũng phải, hai vị sư huynh đều là người làm theo quy tắc, sẽ không vì tư lợi cá nhân mà bắt người.
Hắn mời hai vị sư huynh đến giúp là để bắt quỷ, vậy mà một đêm trôi qua đã bắt được cả cấp trên, đáp án rõ ràng quá rồi còn gì.
"Thì ra là Lô quận trưởng giở trò quỷ sao?"
Quả không hổ là hai vị sư huynh, trong ngày đã giải quyết được vấn đề làm khó mình suốt ba tháng.
"Không phải, là hai bọn ta trực ca đêm vô tình gặp phải tổ chức phi pháp, truy tìm tận gốc mới phát hiện Lô quận trưởng bao che cho tổ chức này." Lục Dương nói.
"Thì ra là vậy." Man Cốt gật đầu.
Hắn đối đầu với quận trưởng đâu phải lần đầu, cũng không có gánh nặng trong lòng gì, hắn và hai vị sư huynh tại Duyên Giang quận đã từng giết cả quận trưởng nơi đó.
Huống chi hiện tại chỉ là bắt quận trưởng, chứ không phải giết quận trưởng, càng không có gì to tát.
Việc bắt Lô quận trưởng là một chuyện lớn, không thể giấu được, với lại Lục Dương hai người đang trong ca trực, cũng không cần thiết phải che giấu, tin Lô quận trưởng bị bắt nhanh chóng lan ra khắp nha môn.
"Cái gì cơ, Lô quận trưởng bị người mới đến bắt?"
Toàn bộ nha môn trên dưới, hễ ai nghe tin này cũng đều sững sờ mất hai giây, não cần phải tiêu hóa một lúc thông tin này.
"Bọn họ không phải hôm qua mới nhậm chức sao? Vừa vào đêm đã bắt quận trưởng rồi?"
Bọn họ làm trong hệ thống quan phủ nhiều năm như vậy rồi, chưa từng thấy, chứ đừng nói là nghe được chuyện trái khoáy như vậy.
"Chủ bộ đại nhân ngài thấy thế nào... Ngài đang uống thuốc à, vậy không làm phiền ngài."
Vốn dĩ nha dịch định hỏi ý kiến chủ bộ, nhưng thấy chủ bộ đang run rẩy cầm chén thuốc, biết ý mà rời đi.
Chủ bộ có thể không run rẩy sao, mấy năm nay hắn không ngừng khuyên Man Cốt không được làm cái này, không được làm cái kia, hắn đã sớm nghe nói Lô quận trưởng không vừa mắt Man Cốt, nếu không phải kiêng dè Man Cốt là Trạng Nguyên thì đã sớm làm khó dễ rồi.
Đánh giá cuối năm của Man Cốt còn phải dựa vào quận trưởng nhận xét, nên hắn tìm mọi cách để duy trì quan hệ giữa Man Cốt và quận trưởng.
Bây giờ thì tốt rồi, không cần duy trì nữa.
...
"Thăng đường!" Man Cốt mặc quan phục xắn tay áo lên, đập bàn một tiếng, vang dội hơn cả kinh đường mộc.
"Áp giải phạm nhân lên!"
"Uy... Võ..."
Hai tên bộ khoái lập công lớn áp giải Lô quận trưởng đến.
Nghe nói lại có thăng đường, dân chúng đều kéo đến xem náo nhiệt, xem tận mắt mới tin là thật, lần này là bắt quan lớn thật sự.
Vương lão đầu dẫn Tiểu Vương thợ rèn thấy hai bộ khoái áp giải Lô quận trưởng đêm qua thì càng giật mình không ngậm miệng được.
Không phải là đi bắt Bách Kiếm minh sao, sao lại bắt luôn cả quận trưởng rồi?
"Man Cốt ngươi dám để bọn chúng bắt ta!" Lô quận trưởng giận dữ, hai tên bộ khoái này nhìn kiểu gì cũng biết là do Man Cốt sai khiến!
"Ta sao lại không dám bắt... À, lúc này phải nói là ngươi nhận hối lộ làm việc trái pháp luật, bản quan đương nhiên phải bắt ngươi rồi!"
"Bách Kiếm minh định kỳ dâng linh thạch cho ngươi, có chuyện đó không?"
"Không có."
"Có phải là do ngươi dung túng cho Bách Kiếm minh dùng mọi thủ đoạn đi khắp nơi ở Hoang Châu cướp kiếm không?"
"Không phải."
"Trong phòng ngươi tìm thấy một trăm lẻ tám thanh kiếm, phẩm chất từ Hóa Thần cấp đến Kim Đan cấp, những kiếm đó có phải của ngươi không?"
"Không phải."
"Ngươi làm trái quy định của triều đình, tan ca đi thanh lâu thuyền hoa, có chuyện này không?"
"Không có."
Man Cốt quay đầu nói với chủ bộ đang múa bút thành văn: "Ghi lại, chứng cứ rành rành nhưng cố tình không nhận tội, không được coi là thành khẩn, không có tình tiết giảm nhẹ hình phạt."
Trước khi thăng đường, hai người Lục Dương đã động tay chân một cách lưu loát, sắp xếp toàn bộ chứng cứ đã thu thập, trong đó bao gồm chín mươi chín nhân khẩu của Bách Kiếm minh.
Chỉ là người của Bách Kiếm minh hơi nhiều, cung chưa đủ, nên đã hỏi qua phó minh chủ, còn có Huyền Hắc Bá Vương bốn người.
Không thành vấn đề, quay đầu bổ sung thêm cung rồi thăng đường thêm một lần nữa là được.
"Ta là mệnh quan triều đình, không có quan tứ phẩm thì không có quyền xử lý ta!" Lô quận trưởng càng thêm phẫn nộ, quả thực là quá nhục nhã.
"Ngươi đợi một chút."
Man Cốt nói một câu này rồi bắt đầu đọc đủ các quy định, trước tra hình luật xác định tội danh, sau tra luật tố tụng hình sự xác định phạm vi quản lý, lúc này mới hài lòng đóng sách lại.
"Ngươi xem, trong luật pháp đều ghi rồi, chỉ cần nằm trong phạm vi quản hạt thì ta đều có thể quản lý, không nói quan cấp thấp không được bắt quan cấp cao."
Man Cốt chìa thẻ ngọc thân phận ra: "Mà lại ta còn là người của Vấn Đạo tông, đệ tử Vấn Đạo tông chúng ta có quyền chấp pháp."
Man Cốt luôn coi hai người Lục Dương là tấm gương học tập, hai người Lục Dương là người thật thà, hắn cũng là người thật thà, mà người thật thà đều nói đạo lý.
"Được rồi, áp giải về đi."
Man Cốt thấy Lô quận trưởng cái gì cũng không nói thì cũng không cần phải thẩm tra nữa.
...
Tin tức Man Cốt bắt lãnh đạo trực tiếp nhanh chóng truyền đến tai tầng lớp lãnh đạo Hoang Châu, phản ứng của họ cũng không khác gì người ở nha môn, đều ngây người mất hai giây hoài nghi mình nghe nhầm.
Người ta nói lịch sử là sự phản ánh của hiện thực, nhưng cả ba mươi vạn năm cộng lại của Đại Ngu, Đại Càn, Đại Hạ cũng chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
"Nghĩ theo hướng tích cực thì sau này biên soạn sử sách cũng có tư liệu để tham khảo." Một vị cao tầng trong số đó vẫn còn có tâm trạng nói đùa, hắn đã tiếp xúc với Man Cốt vài lần, biết đây là chuyện Man Cốt có thể làm.
"Thật ra cũng có tiền lệ, vào cuối thời kỳ thay đổi triều đại, khi tạo phản đều sẽ làm như vậy."
"Tống đại nhân, lời này đi quá rồi, lẽ nào ông đang muốn nói Man Cốt tạo phản à?"
"Đây là ngươi nói, chứ không phải ta nói."
"Ngươi chính là có ý đó mà!"
Thấy chủ đề đang đi theo chiều hướng không ổn, Lữ châu mục gõ bàn một cái nói: "Được rồi, đừng nói đùa nữa, chuyện này tuy không có tiền lệ, nhưng hành động lần này của Man Cốt cũng không trái với quy tắc, theo chứng cứ đã nộp lên, Lô quận trưởng thật sự có sai phạm, hãy cách chức ông ta."
"Vậy ai nên làm quận trưởng, là Man Cốt sao? Từ sau khi hắn làm huyện lệnh thì đã quản lý huyện Khúc Ấp đâu ra đấy, kinh tế cũng phát triển rõ rệt."
"Kinh tế có thể phát triển rõ rệt là nhờ hắn nhân cơ hội đột phá Hợp Thể kỳ rồi tự mình xuống tỉnh khai thác mỏ, suýt nữa đã vét sạch một mạch quặng, kiểu làm đó khác gì gian lận, không thể để hắn làm quận trưởng được."
"Phát triển kinh tế là được rồi, cần gì phải đòi hỏi nhiều vậy, tu vi người ta có thể không cho dùng à?"
"Không để Man Cốt làm thì để ai làm, cả Trung Sơn quận có mấy ai tranh nhau được, ai có thể gánh vác trọng trách này?"
Lữ châu mục lắc đầu quyết định: "Man Cốt thật sự không được, tuy rằng hắn là Trạng Nguyên, nhưng thâm niên vẫn chưa đủ, muốn đề bạt đặc biệt thì cần lệnh của triều đình, theo ý ta, huyện lệnh Cố Nguyên huyện của Trung Sơn quận làm người thận trọng, đủ kinh nghiệm, có thể khiến người ta tâm phục khẩu phục, có thể để ông ta làm quận trưởng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận