Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1724: Bất Hủ tiên tử thống trị Tu Tiên giới chưa

"Tiểu tử Dương à, ngươi nghĩ mà xem, bản tiên là chủ nhân của Tu Tiên giới, ngươi cũng sẽ có lợi ích."
"Chờ bản tiên chơi chán, sẽ đem vị trí chủ nhân Tu Tiên giới truyền lại cho ngươi, ngươi sẽ là chủ nhân mới của Tu Tiên giới, ngươi muốn làm gì thì làm, không ai ngăn cản."
Bất Hủ tiên tử dùng quyền thế để dụ dỗ Lục Dương cùng nàng làm bậy.
Cái gọi là gần mực thì đen, ở chung với Lục Dương lâu như vậy, Bất Hủ tiên tử cũng sẽ dùng đến mưu kế.
"Ngươi nếu chơi chán, thì truyền cho Vân nha đầu. À, Vân nha đầu không có ở đây, vậy ngươi cứ tiếp tục truyền cho bản tiên."
Bất Hủ tiên tử nhớ ra nàng có thể làm chủ nhân Tu Tiên giới cũng là do Vân nha đầu không có ở đây.
Lục Dương cảm thấy tiên tử quản lý thời gian vẫn rất tốt, trước khi Đại sư tỷ quay về đã khiến Tu Tiên giới qua tay nhiều lần.
"Vậy, mây nha... Sau này khi Đại sư tỷ trở về thì tiên tử ngươi tính sao?"
Lục Dương mưa dầm thấm đất, suýt nữa gọi sai xưng hô, cũng may hắn thông minh lanh lợi, không bị Bất Hủ tiên tử đưa vào bẫy.
Bất Hủ tiên tử theo bản năng rụt đầu lại, nghĩ lại bản thân giờ không còn như xưa, không cần sợ nàng:
"Hừ hừ, nếu là trước kia, bản tiên còn sợ nàng ba phần, hiện tại bản tiên là Hoàng đế Đại Đậu vương triều, còn nàng là Thượng thư Bộ Binh, nàng có thể làm gì được bản tiên chứ?"
"Có điều, Đại sư tỷ phạm thượng không chỉ một hai lần, sư phụ đều bị nàng nhốt tới mười năm."
Sau khi Lục Dương nhắc nhở, Bất Hủ tiên tử mới nhớ ra còn có chuyện đó.
"Đáng ghét, Vân nha đầu, vốn nghĩ dùng chức Thượng thư Bộ Binh có thể trói chân nàng, không để nàng táy máy tay chân với bản tiên, không ngờ Vân nha đầu đã sớm liệu trước được điểm này, sớm nhốt không nói tiểu tử, còn tỏ ý mình không tuân thủ quy tắc ràng buộc!"
"Cái loại người không thích nói chuyện này đúng là một bụng ý xấu, tính toán quá nhiều."
Bất Hủ tiên tử bĩu môi, rất không vui, vốn nghĩ lần này có thể nắm thóp Vân nha đầu.
"A, đây chẳng phải là đi về hướng Thiên Môn phong sao, ngươi muốn đi đâu vậy?"
"Tới tòa soạn Tu tiên báo tuần."
"Chúc Thiên văn minh, bá chủ vũ trụ muốn dẫn quân tấn công Tu Tiên giới, các thế lực lớn như Đại Hạ vương triều cùng nhau quyết định tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu?!"
Tiên Thiên đạo nhân, người tạm thời phụ trách tòa soạn thấy tin tức vừa nhận được, vô cùng chấn động, đây là chiến tranh giữa các thế giới, nghĩ thôi cũng biết tình cảnh sẽ thảm khốc đến mức nào.
"Ha ha, cái gì mà bá chủ vũ trụ, trước mặt Tu Tiên giới chúng ta cũng chỉ là gà đất chó sành mà thôi."
Cố Quân Diệp, một người khác tạm thời phụ trách tòa soạn cười lạnh một tiếng, không thèm để Chúc Thiên văn minh vào mắt.
"Vào thời kỳ viễn cổ, Tu Tiên giới chúng ta chính là thế giới chí cao duy nhất trong chư thiên vạn giới, cái gọi là Chúc Thiên văn minh kia, chẳng qua là thừa lúc Tu Tiên giới vắng mặt mà tự biên tự diễn thành bá chủ vũ trụ mà thôi."
"Các ngươi nhận được tin tức về Chúc Thiên văn minh rồi?"
Lục Dương cười đi vào tòa soạn, nghe thấy Tiên Thiên đạo nhân và Cố Quân Diệp đang thảo luận chuyện này.
"Hiên Viên kiếm chủ, ngươi không còn đi vân du thiên ngoại nữa sao?"
"... ."
Mỗi lần nhìn thấy Cố Quân Diệp là Lục Dương lại thấy da đầu tê rần, nếu không phải tòa soạn này do mình một tay gây dựng, hắn thực sự không muốn tới nơi này.
Lúc Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu không có ở đây thì Tiên Thiên đạo nhân và Cố Quân Diệp chịu trách nhiệm công việc xuất bản báo tuần tu tiên.
Quy mô tòa soạn hiện tại không thể so sánh với lúc mới thành lập.
Lúc mới thành lập, tòa soạn chỉ có vài người ít ỏi, bao gồm cả Lục Dương, hiện tại thì thành viên của tòa soạn bao gồm các đệ tử có tu vi của Vấn Đạo tông.
Báo tuần tu tiên đã trở thành một hạng mục nhiệm vụ của đệ tử Vấn Đạo tông, đệ tử Vấn Đạo tông rải rác khắp nơi trên thế giới, họ thu thập tin tức ở đó, truyền về tông môn để kiếm điểm cống hiến.
Lục Dương vội ho một tiếng, giả vờ không nghe thấy Cố Quân Diệp, nói rõ ý định đến:
"Trong khoảng thời gian ta và Lão Mạnh không có ở đây, vất vả cho các ngươi rồi. Tu Tiên giới tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, đây chính là thời điểm các ngươi có thể đại triển tài năng, không thể vì tòa soạn mà chậm trễ các ngươi được, chuyện còn lại cứ giao cho ta đi."
"Hiên Viên kiếm chủ nói gì vậy, ta thân là Đạo Quân chuyển thế, tu hành cũng không có bình cảnh, việc đột phá cảnh giới vốn dĩ là chuyện nước chảy thành sông, không cần phải tận lực tu luyện."
"Còn việc đại triển tài năng, ta cũng không thèm tranh giành hư danh với đám tiểu bối kia."
Sắc mặt Lục Dương có chút kỳ lạ, Tiên Thiên tổ sư mới là người chuyển thế trùng tu đó, không cần bế quan, tu hành không có bình cảnh, tại sao Cố Quân Diệp ngươi cũng không cần bế quan, tu hành tiến triển cũng chẳng khác Tiên Thiên tổ sư là mấy?
"Bởi vì hắn là tu sĩ hồng trần mà."
Bất Hủ tiên tử giải thích.
"Tòa soạn hội tụ những việc lớn của hồng trần thiên hạ, thích hợp nhất với tu sĩ hồng trần, dù không bằng trực tiếp tiếp xúc hồng trần, nhưng có thể tiếp xúc gián tiếp số lượng sự việc của hồng trần rất lớn, hiệu suất tu hành còn cao hơn nhiều so với những tu sĩ cố tình trà trộn vào hồng trần kia, nói là thánh địa của tu sĩ hồng trần cũng không quá đáng."
Lục Dương im lặng. Cảm thấy tu vi của mình rất cao, nhìn nhận sự việc cũng cao hơn Bán Tiên nhiều, tại sao lại cứ đụng phải những chuyện nằm ngoài hiểu biết của mình vậy?
Hắn thở dài một tiếng:
"Vậy các ngươi cứ ở lại đây đi."
"Lý thuyết tu tiên thật khó học quá."
Nhà khoa học trong đội ngũ viện trợ thở dài, đối với họ, đây là một lý luận hoàn toàn mới, lại quá duy tâm, học cực kỳ khó.
Viện trưởng Cao cũng cảm thấy khá hơn chút, lý thuyết tu tiên của ông cũng đã gần nhập môn, ông đưa tay hô:
"Chủ quán, cho ít đồ nướng đặc sắc của quán đi."
Đội ngũ viện trợ đều là cơ thể máy móc, không cần hấp thụ năng lượng qua việc ăn uống, nhưng việc ăn cơm không chỉ có ý nghĩa đó, ăn cơm còn giúp thư giãn tinh thần, điều chỉnh tâm thế nghiên cứu khoa học.
Vì thế, ông đã dò hỏi được quán nướng này từ các đệ tử Vấn Đạo tông, rồi mời mấy người thân tín đến đây ăn chút đồ nướng.
"Đồ nướng đến đây!"
Mấy nhà khoa học ngửi thấy mùi đồ nướng, vứt hết muộn phiền ra sau đầu, không nhịn được nuốt nước miếng, Tinh Tế liên minh làm gì có đồ ăn ngon thế này.
Viện trưởng Cao ăn một miếng, kinh ngạc như gặp được thiên thần, đây là lần đầu tiên ông ăn đồ ăn của Tu Tiên giới, hình như động thực vật lớn lên trong linh khí, mùi vị ngon hơn động thực vật bình thường gấp mấy lần.
Đến đúng chỗ rồi.
"Các cậu có để ý thấy mặt trời của Tu Tiên giới lớn hơn mặt trời ở những nơi khác nhiều không, nếu có thể khai thác được năng lượng mặt trời này, vấn đề nguồn năng lượng sẽ được giải quyết."
Viện trưởng Cao cố gắng chuyển hướng sự chú ý của các nhà khoa học, để họ đừng cứ tập trung vào lý thuyết tu tiên nữa.
"Nhìn xem, Tu Tiên giới đã có đèn năng lượng mặt trời rồi kìa, chứng tỏ bọn họ cũng chú ý tới năng lượng mặt trời là thứ tốt."
"Khai thác năng lượng mặt trời, theo ý chủ quan của tôi, việc khai thác năng lượng mặt trời này quả thật là một con đường tốt?"
Chủ quán khi đang nướng đồ, nghe thấy viện trưởng Cao nói vậy, mắt sáng lên, cứ như gặp được tri âm. "Chẳng lẽ ngài cũng có nghiên cứu về năng lượng mặt trời?"
Viện trưởng Cao không hiểu tại sao chủ quán lại cao hứng như vậy.
"Đương nhiên rồi."
Chủ quán vừa nói, vừa lấy ra một bản vẽ từ trong nhẫn trữ vật, mở ra trước mặt viện trưởng Cao. "Ngài xem này, đây là bản vẽ do tôi thiết kế, kế hoạch bố trí pháp bảo quanh mặt trời để hấp thụ, dự trữ năng lượng mặt trời... " Viện trưởng Cao ngơ ngác nhìn bản vẽ, trong mắt tràn đầy sợ hãi, nghe thế nào còn tiên tiến hơn thiết bị khai thác hằng tinh của Tinh Tế liên minh.
Sư phụ nướng đồ của Tu Tiên giới cũng lợi hại thế này ư?
"Ngươi thực sự chỉ là bán đồ nướng thôi sao?"
Chủ quán ngượng ngùng gãi đầu một cái:
"Trước đây là giáo chủ Diệu Dương giáo, giờ là người Vấn Đạo tông, đến quán nướng làm thêm thôi."
Khi Man Cốt làm quận trưởng, hắn vẫn không quên là đệ tử Vấn Đạo tông, hắn dùng thân phận quận trưởng để bắt giáo chúng của Cửu U giáo và Diệu Dương giáo, dùng thân phận đệ tử Vấn Đạo tông bắt các tầng lớp cao của hai giáo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận