Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 218: Bí mật về Đạo Quả

Lục Dương nghe mà lòng kinh hãi, khi trải qua Quy tắc Bố Y Trấn, hắn đã từng nghe Bất Ngữ Đạo Nhân kể về chuyện liên quan tới Quy Tắc.
Giao đoạn Hợp Thể nắm giữ quy tắc sơ bộ, giai đoạn Độ Kiếp nắm giữ phạm vi quy tắc lớn hơn, Tiên Nhân dùng năng lực Đạo Quả, khống chế quy tắc của toàn thế giới.
Nhưng hắn thực sự không nghĩ tới, Đạo Quả thậm chí có thể làm được những việc như tạo ra quy tắc Luân Hồi.
Nếu như thực sự có Tiên Nhân tạo ra quy tắc luân hồi, vậy thì phải chăng Tiên Nhân có thể tạo ra những quy tắc khác?
Tất thảy những chuyện trông có vẻ vô cùng bình dị ở thời nay, có bao nhiêu thứ không tồn tại trong thời Thượng Cổ, sau này mới được tạo ra?
Kẻ vô danh thời Thượng Cổ vì sao lại luyện hóa tinh tú thành đại lục, mục đích là gì, phải chăng cũng là biểu hiện của một loại quy tắc nào đó, hoặc là để tạo ra một loại quy tắc nào đó?
Lục Dương ngẩng đầu, nhìn mặt trời sáng loáng trên bầu trời, mặt trời chính là mặt trăng, điều này ở kiếp trước của Lục Dương là việc không thể xảy ra.
Mặt trời, tinh tú được mọi người coi là ngọn nguồn của sự sống, cội nguồn của sức mạnh, nói không chừng cũng là biểu hiện của một loại quy tắc nào đó.
Lục Dương ném hết thảy câu hỏi cho Bất Hủ Tiên Tử, Bất Hủ Tiên Tử hiển nhiên không chịu nổi những câu hỏi phức tạp như vậy, bị hỏi đến choáng váng.
"Dù sao thì theo những điều mà ta mắt thấy tai nghe kể từ khi hồi sinh, thời nay và thời kỳ Thượng Cổ không có khác biệt gì lớn lắm, cùng lắm thì có hai chuyện, luyện hóa tinh tú thành đại lục, và mặt trời."
"Vừa khéo ngươi hỏi đến chuyện Đạo Quả, ta tiện thể nói cho ngươi biết luôn."
"Nhưng Đạo Quả của Tiên Nhân đối với ngươi quá xa vời, bây giờ biết quá nhiều không có lợi cho việc tu luyện của ngươi sau này, chỉ có thể kể một chút cho ngươi nghe, nếu đổi thành con tiểu nha đầu Vân Chi kia, ta có thể nói cho nó biết rất nhiều kiến thức về Đạo Quả...
Ờ, hình như nó cũng không cần ta nói những kiến thức trên phương diện này."
Bất Hủ Tiên Tử giơ ra hai ngón tay, vừa gập ngón đếm vừa giảng kiến thức Đạo Quả cho Lục Dương: "Đạo Quả chia theo sự khác nhau của quy tắc nắm giữ, có thể chia làm hai loại."
"Loại thứ nhất là Đạo Quả Tuế Nguyệt của Tuế Nguyệt Tiên, khống chế quy tắc thời gian. Quy tắc thời gian là sự hiện hữu khách quan, vốn đã có, tác dụng của Đạo Quả Tuế Nguyệt là khống chế quy tắc sẵn có, và trên cơ sở này thay đổi theo ý muốn của mình, còn mức độ thay đổi lớn đến đâu, chỉ có bản thân Tuế Nguyệt Tiên biết."
"Loại thứ hai chính là Đạo Quả Bất Hủ của ta, khống chế quy tắc Bất Hủ. Quy tắc Bất Hủ là quy tắc do ta tạo ra, trước đây chưa từng tồn tại, quy tắc Bất Hủ chỉ tác động lên một mình ta... À không đúng... Bố Yếu Liễm cũng tính một người, vậy thì quy tắc Bất Hủ tác động lên hai người, ta và Bố Yếu Liêm, nhưng tác dụng đối với gã kém xa ta."
"Hình thể sơ khai Đạo Quả Bất Hủ của Bố Yếu Liễm chỉ có thể để gã ta tự do xuất hiện trên bất kỳ pho tượng nào, là quy tắc Bất Hủ cơ bản nhất, dùng để chạy trốn, nếu gã ta chết đi, không thể phục sinh."
"Nhưng ta thì khác." Nhắc đến bản thân, Bất Hủ Tiên Tử nở nụ cười toe toét, tỏ ra vô cùng tự tin.
"Chỉ cần đọc ra tên của ta, bất kể thời gian, địa điểm, hình thái ngôn ngữ, ta đều có thể hồi sinh! Năng lực này của ta khiến bọn người Ứng Thiên Tiên đố kỵ lắm đấy!"
"Tiếc thay, bản lĩnh của bọn họ không đủ, không kết được Đạo Quả Bất Hủ." Bất Hủ Tiên Tử dương dương, cô với tư cách là người tự xưng đứng đầu Ngũ Tiên Thượng Cổ, tự nhiên có đạo lý nhất định.
Lục Dương nghi ngờ Bất Hủ Tiên Tử là do ăn cơm tự mình nấu, lúc hấp hối đại triệt đại ngộ, lĩnh ngộ chân ý Bất Hủ, kết ra Đạo Quả Bất Hủ, chỉ là sau khi kết ra Đạo Quả, tự động xóa bỏ những ký ức không tốt mà thôi.
"Còn có Ứng Thiên Tiên, Đạo Quả của y cũng là tạo ra một loại quy tắc từ hư vô, tức quy tắc Ứng Kiếp ."
"Quy tắc Ứng Kiếp?"
"Biểu hiện thường thấy nhất chính là độ lôi kiếp, ngươi xem từ Nguyên Anh đến Hóa Thần, từ Hóa Thần đến Luyện Hư gì đó đều cần phải độ lôi kiếp, đây là tình huống mà trong thời đại của các ngươi mới có, Vào thời Thượng Cổ, tu sĩ tu luyện không cần độ lôi kiếp."
"Ứng Thiên Tiên cho rằng người đời tu luyện, chỉ một mực theo đuổi sự hơn kém trong sức mạnh, theo đuổi tốc độ tu luyện, mà xem nhẹ tâm cảnh, đánh mất hàm ý ban đầu của tu luyện, nên kết ra Đạo Quả Ứng Kiếp , tăng thêm một bài khảo nghiệm cho những người tu luyện."
"Thực tế chứng minh, quyết định của Ứng Thiên Tiên là đúng đắn, sau khi có sự xuất hiện của lôi kiếp, các tu sĩ bắt đầu coi trọng tâm cảnh, cố gắng ứng phó lôi kiếp, sẽ không còn tình bất chợt tẩu hỏa nhập ma nữa."
"Đạo Quả Ứng Kiếp chính là điển hình của việc mở rộng quy tắc ra toàn thế giới, tăng thêm một quy tắc cho tất cả mọi người."
"Cho nên ngươi hiểu chưa? Nếu sau khi ta chết có người thành tiên, hơn nữa kết ra Đạo Quả Luân Hồi , điều này tương đương với tình huống của ta và Ứng Thiên Tiên, từ hư vô tạo ra một loại quy tắc."
"Chỉ là không biết Quy Tắc Luân Hồi này tác động lên nhóm người riêng biệt, hay là tác động lên tất cả mọi người."
Bất Hủ Tiên Tử giải thích sâu hơn: "Tác động lên nhóm người riêng biệt, thường là người sở hữu hình thể sơ khai của Đạo Quả Luân Hồi có thể không ngừng luân hồi, từ đó đạt được sự trường sinh dị biệt."
"Tác động lên tất cả mọi người, tức là mọi người đều có kiếp trước của mình, ngươi, Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt, Đào Yêu Diệp... đều không ngoại lệ. Nhưng ta cảm thấy khả năng này không lớn."
"Tại sao?" Lục Dương truy hỏi.
"Ngươi thử nghĩ mà xem, tất cả mọi người đều trong luân hồi, chẳng phải có nghĩa là tổng số lượng linh hồn trên thế giới là bất biến hay sao?"
Lục Dương gật đầu.
"Vậy ngươi có từng nghĩ, vào thời Thượng Cổ, khi chưa có quy tắc Luân Hồi, linh hồn xuất hiện như thế nào chưa?"
Lục Dương giật thót, hắn thực sự chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Bất Hủ Tiên Tử tiếp tục nói: "Thời thượng cổ, thai nhi phát triển trong bụng mẹ, sẽ tự động hấp thu tinh khí trời đất, tinh khí trời đất hội tụ, hình thành linh hồn. Tinh khí trời đất vô hình, vô chất, vô cảm, không thể quan sát."
"Linh hồn sinh ra từ đâu, trước giờ vẫn luôn là một bí ẩn, sau khi năm người bọn ta thành tiên, hợp lực suy diễn, mới phát hiện trên thế giới còn có một loại vật chất chưa từng được phát hiện trước đây, gọi là tinh khí, tinh khí là cội nguồn của linh hồn."
"Sự ra đời của linh hồn, có thể coi như một loại quy tắc, tạm gọi nó là quy tắc Linh Hồn đi."
"Nếu quy tắc Luân Hồi tác động lên tất cả mọi người, vậy tất nhiên sẽ xảy ra xung đột với quy tắc Linh Hồn, quy tắc được tạo ra và quy tắc vốn có phát sinh xung đột tất yếu, đây là đại kỵ khi ngưng tụ Đạo Quả."
"Nếu tên Tiên Nhân khống chế Đạo Quả Luân Hồi không phải kẻ khờ, thì sẽ không để chuyện này xảy ra."
Nghe Bất Hủ Tiên Tử giới thiệu như vậy, Lục Dương nhớ ra một vấn đề: "Tiên Tử, quy tắc Bất Hủ của cô có thể bao phủ tất cả mọi người không?"
Nếu như quy tắc Bất Hủ có thể bao phủ tất cả mọi người, có nghĩa là mọi người đều sẽ trường sinh bất tử.
Đây là sự cám dỗ khổng lồ mà người đời không thể chống lại.
Bất Hủ Tiên Tử phủ định cách nghĩ của Lục Dương: "Lúc mới ngưng tụ Đạo Quả Bất Hủ ta từng có ý nghĩ này, khi đó ta nghĩ mọi người sống mái liều chết nâng cao cảnh giới, tranh đoạt tài nguyên, chẳng phải là vì thành tiên, vì trường sinh bất lão sao?"
"Nếu ta khiến tất cả mọi người trường sinh, thế gian há chẳng phải sẽ thái bình rồi ư?"
"Sau khi ta nói cách nghĩ này cho bọn người Ứng Thiên Tiên nghe, phản ứng của họ rất kịch liệt, hợp lực ngăn cản ý kiến của ta, nói rằng ta không thể có suy nghĩ như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận