Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1240: Kiếm Lâu Chí Tôn

- Hắn mới vừa nói cái gì, Minh Đài là kiếm linh hóa người?
Các kiếm tu không thể tin nhìn Minh Đài, Lục Dương là truyền nhân của Ứng Thiên Tiên, Minh Đài là kiếm linh hóa người, không phải, thân phận hai người các ngươi đều đặc thù như thế, so sánh cùng hai người các ngươi, chúng ta có phải quá bình thường hay không?
Lúc đầu các kiếm tu cảm thấy đại thế chi tranh đến, đúng là thời điểm bọn họ đại triển quyên Cước.
Kết quả bọn hắn phát hiện chỉ là xét trên thân phận liền đã thua thất bại thảm hại.
Nói ra thì thân phận đặc thù cũng không phải vấn đề lớn, trong lịch sử có rất nhiều tu sĩ thông qua khắc khổ tu luyện, chiến thắng rất nhiều địch nhân thân phận đặc thù, truyền thành một đoạn giai thoại.
Nhưng vấn đề là, sau khi bọn hắn khắc khổ tu luyện vẫn đánh không lại hai người Lục Dương.
Cái này còn tranh đại thế cái chim gì.
Thần sắc cao tầng Kiếm Lâu khẽ biến, không nghĩ tới Thượng Cổ vô danh kiếm linh há miệng đã nói toạc ra thân phận của Minh Đài, không biết là phúc hay là họa.
Vân Mộng Mộng lặng lẽ tới gân Lục Dương, nàng phát giác được thái độ Liễu Ninh Hiên có chút không đúng, tán phát khí tức như có như không để nàng rất không thoải mái.
Nếu như Vân Mộng Mộng ở bên ngoài thêm một đoạn thời gian ngắn nữa sẽ được, cái này gọi là sát khí.
Liễu Ninh Hiên nhìn chằm chằm Minh Đài, lộ ra ý cười tàn nhẫn nguy hiểm, chậm chậm nói.
- Tiên Thiên kiếm linh chính là tốt, còn có thể hóa người, không giống ta, chỉ có thể đợi ở trong kiếm.
Thần sắc Lục Dương biến đổi, ngăn ở trước mặt Minh Đài:
- Ngươi muốn làm gì?
Liễu Ninh Hiên nhìn thấy Lục Dương cử động, cảm thấy buồn cười:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi đạt được Ứng Thiên Tiên truyền thừa thì ta sẽ sợ ngươi.
- Để ta đoán một chút, ngươi chỉ lấy được truyền thừa của Ứng Thiên Tiên, thấy qua đều là hư ảnh của Ứng Thiên Tiên, từ trước tới nay chưa từng gặp qua Ứng Thiên Tiên chân chính.
Nhìn biểu tình của Lục Dương, Liễu Ninh Hiên càng ngày càng chắc chắn suy đoán của mình:
- Ứng Thiên Tiên hồi lâu chưa từng lộ diện, nói không chừng đã sớm chết.
Với dáng vẻ thích khoe khoang kia của Ứng Thiên Tiên, có thể mười mấy vạn năm cũng không có động tĩnh sao, khẳng định xảy ra vấn đề.
Ứng Thiên Tiên và hắn có mối thù sinh tử, nếu như không phải lo lắng Ứng Thiên Tiên còn sống, hắn đã giết cả Lục Dương.
Hơn một vạn năm trước Thừa Ảnh Kiếm bị Kiếm Lâu Chí Tôn đạt được, Liễu Ninh Hiên lo lắng Kiếm Lâu Chí Tôn sẽ thấy mình trong Thừa Ảnh Kiếm, liền một mực ngủ say.
Vừa tỉnh dậy đầu tiên là nhìn thấy truyền nhân của kẻ thù sống còn, lại nhìn thấy Tiên Thiên kiếm linh hóa người, nếu không giết hai người cho hả giận thì quả thật không thể nào nói nổi!
Liễu Ninh Hiên điều khiển Thừa Ảnh Kiếm, phóng thích kiếm khí vô hình, ánh sáng loá mắt, sáng chói vô biên, đều loá mắt hơn dạ minh châu cực phẩm trên đỉnh kho kiếm, uy lực để cả kiếm kho đều đang run rẩy, Kiếm Lâu phía trên cũng đang lay động trái phải, không chịu nổi kiếm khí như thế này.
Kiếm khí vô hình khóa chặt Minh Đài, như muốn nhất cử đánh giết hắn.
Chúng kiếm tu thấy thế, bị dọa đến run lẩy bẩy, chỉ sợ cho dù Độ Kiếp kỳ bình thường đều gánh không được lần này.
- Nhanh bảo hộ Minh Đài!
Quản lâu chủ vội vàng hô, mười hai trưởng lão ngăn ở trước mặt Minh Đài, tầng tầng lớp lớp phù văn từ rơi ra bên trong kiếm của bọn hắn.
Phù văn màu vàng dâng trào, ẩn chứa một loại đạo lý chí cường chí thượng nào đó, hoà lẫn, tổ kiến thành Kiếm Đạo Chu Thiên Đại Trận.
Oanh !
Kiếm khí vô hình rơi xuống, chạm đến Kiếm Đạo Chu Thiên Đại Trận, tung hoành khuấy động, sau khi giằng co cùng đại trận ba hơi kiếm khí, vô hình cùng đại trận đồng thời vỡ vụn.
- A !
Bọn người Quản lâu chủ bị dư ba kiếm khí đánh bay, xương sườn đều gãy mất không biết mấy cây, khóe miệng đổ máu.
Liễu Ninh Hiên cười nhạo một tiếng:
- Chỉ có chút tài nghệ này?
- Các ngươi hẳn là may mắn, ta đã mấy vạn năm rồi chưa từng động thủ, chưa quen tay, bằng không thì một kích vừa rồi đã có thể diệt sát hết tất cả các ngươi.
- Không biết lần này, các ngươi chuẩn bị lấy cái gì để ngăn cản?
Liễu Ninh Hiên lại lân nữa ngưng tụ một đạo kiếm khí vô hình, uy lực còn muốn mạnh hơn vừa rồi mấy phần.
Bọn người Quản lâu chủ thấy thế sắc mặt trắng nhợt, vì ngăn cản một kiếm vừa rồi đã dốc hết toàn lực, tiếp theo thì bọn hắn cần làm sao cản? Đúng lúc này, dạ minh châu cực phẩm trên đỉnh kho kiếm nở rộ hào quang trước nay chưa từng có, một bóng người xinh đẹp đi ra từ bên trong thần quang chín màu.
- Ta xem là người nào dám tổn thương Minh Đài!
Tất cả mọi người đều mắt không chớp nhìn bóng hình xinh đẹp đi ra từ bên trong cửu sắc thân quang, không biết là vị cao nhân nào hiện hình. Minh Đài nhìn thấy bóng hình xinh đẹp quen thuộc kia, sáng mắt lên, không nén nổi tình cảm hô lớn:
- Chủ nhân!
Chủ nhân?
Quản lâu chủ nghe được Minh Đài xưng hô đối phương như vậy, cũng ý thức được vị này đến tột cùng là ai.
- Đệ tử Kiếm Lâu bất tài bái kiến chí tôn!
Cực phẩm dạ minh châu vỡ vụn, cửu sắc thần quang biến mất, hiển lộ ra chân thân bóng hình xinh đẹp, là một vị nữ tử phong hoa tuyệt đại, nhìn qua ôn nhu nhược nhược, giống như là đại tiểu thư ra từ khuê các.
Cực ít có người biết, Kiếm Lâu Chí Tôn thật ra là một nữ tử.
- Kiếm Lâu Chí Tôn?
Con mắt Liễu Ninh Hiên nhắm lại, biểu hiện rất tỉnh táo, đây cũng không phải là chân thân Kiếm Lâu Chí Tôn.
Kiếm Lâu Chí Tôn giống như không thấy được Liễu Ninh Hiên, bay xuống trìu mến vuốt ve đầu Minh Đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận