Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1642: Phong Đô

Lục Dương nắm không gian hình chiếu sự tình cùng Mạnh Cảnh Chu nói chuyện, Mạnh Cảnh Chu giật mình.
"Không gian hình chiếu à, chuyện này cũng là lần đầu tiên ta nghe nói."
"Khó trách Man sư đệ xem tình huống này như gặp phải ma quỷ."
Không gian hình chiếu thấy được sờ không được, mỗi khi không gian hình chiếu xuất hiện, tu vi của Man Cốt dao động đến mức rất thấp, không thể đưa ra phán đoán chính xác.
Là ma quỷ hay không gian hình chiếu cũng không sao, nằm vùng ngồi xổm lâu như vậy, cuối cùng đã ngồi xổm trúng chính chủ.
"Tiên tử, có cách nào tiến vào không gian này không?"
Lục Dương là loại tu sĩ biết mình biết người, biết mình không giỏi về đạo không gian, nên muốn thỉnh giáo người có nghề.
"Rất đơn giản thôi, không gian này nhìn có vẻ không vững chắc lắm, ngươi cứ nhắm ngay chỗ nứt dùng sức chém một kiếm, hoặc là Mạnh gia tiểu tử đấm một quyền, đều có thể tạo ra lỗ hổng."
"Có cách nào khác không?"
Khóe mắt Lục Dương run rẩy, hắn chỉ muốn nói với chủ nhân không gian, mau bổ sung chỗ nứt, chứ không phải vì không gian hình chiếu kia đáng sợ như thế nào.
Nếu chính mình mà chém một kiếm, Lão Mạnh mà đấm một quyền, sau đó nói với chủ nhân không gian rằng không gian ngươi dựng có chỗ nứt, thì chẳng khác gì khiêu khích.
"Tự bạo cũng được, lỗ hổng sẽ lớn hơn."
"Không tạo ra lỗ hổng có cách nào không?"
Bất Hủ tiên tử buông tay:
"Vậy thì chỉ có thể mời tổ sư Hãn Hải của các ngươi đến nạy cửa."
Lục Dương có chút khó khăn vò đầu, ấn lý thuyết hắn với Lão Mạnh đều là Độ Kiếp kỳ, tu vi cũng sắp đạt đến đỉnh cao, ra ngoài gặp khó khăn mà vẫn phải thỉnh tổ sư gia ra tay, ít nhiều có chút mất mặt.
Lục Dương kể lại tình huống, Mạnh Cảnh Chu cũng cảm thấy mất mặt.
Ngay lúc hai người đang nghĩ cách khác, ngực hai người đồng thời phát nhiệt, lấy ra xem thì thấy Mộ Bạch Y gửi tin tới qua Cửu U lệnh.
"Năm này, tháng này lực lượng kiến thiết, Phong Đô cuối cùng cũng hoàn thành, nguy nga hùng vĩ, nối liền với trời đất, cùng U Minh song song tồn tại. Sự kiện này quả thật là trọng đại hiếm thấy trong vạn năm, gây kinh động khắp nơi, quyết định vào ngày rằm tháng bảy, sẽ cử hành đại điển khánh thành Phong Đô, chúng ta thay mặt toàn thể Cửu U giáo chân thành mời Thiếu giáo chủ đến tham dự buổi lễ long trọng này."
"Địa điểm đến: Quán nướng đồ ăn lần nữa tại quận Trung Sơn, Hoang Châu, Đại Hạ."
Hai người im lặng thu hồi Cửu U lệnh.
Dường như đã biết chủ nhân không gian là ai, không cần thỉnh Hãn Hải tổ sư giúp đỡ.
"Nhớ không nhầm, mộng tưởng từ trước đến nay của Cửu U giáo chính là kiến tạo Phong Đô?"
Lục Dương từng nghe Lý Hạo Nhiên nói về ý nghĩa của Phong Đô đối với Cửu U giáo, chỉ là vì việc kiến tạo Phong Đô quá tốn kém, Tần Hạo Nhiên lúc còn tại nhiệm đã luôn không đồng ý xây dựng.
Bây giờ quán đồ nướng và sự nghiệp năng lượng mặt trời càng ngày càng phát triển, cuối cùng cũng có tiền để kiến tạo Phong Đô.
Nói đến, Lục Dương cũng có thể coi là người đồng sáng lập Phong Đô.
"Rằm tháng bảy? Cũng tức là bảy ngày nữa sẽ cử hành?"
Biết được nguyên nhân quấy rối, hai người không cần mỗi đêm tuần tra nữa.
Nói lại sự tình Phong Đô cho Man Cốt biết, Man Cốt rất đỗi kinh ngạc, hắn cứ nói cái chuyện ma quái kia có chút tà môn, hóa ra lại là chuyện như vậy.
"Hai vị sư huynh muốn đi không?"
Lục Dương cười nói:
"Trong địa bàn quản lý của mình có hoạt động trọng đại như vậy, đương nhiên phải nhanh chóng đến xem."
Sau bảy ngày, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đã đổi thành hình dạng Lục thiếu giáo chủ và Long Thánh Tử, đi vào quán đồ nướng lần nữa chi nhánh quận Trung Sơn.
Mộ Bạch Y đứng ở cổng quán nướng, trông ngóng mỏi mòn, cuối cùng cũng thấy hai người.
"Lục thiếu giáo chủ, Long Thánh Tử, chúng ta đã có một khoảng thời gian không gặp rồi."
Đối với Mộ Bạch Y mà nói, hai người này không khác gì ân nhân cứu mạng, quán đồ nướng không chỉ giúp hắn trả hết nợ nần, mà còn trợ giúp hắn thành lập Phong Đô.
Ngoài Mộ Bạch Y ra, còn có một đám cao tầng của Cửu U giáo cũng đang ở đây nghênh đón hai người, cho thấy sự coi trọng của họ đối với Thiên Đình giáo.
"Nghe danh Lục thiếu giáo chủ, Long Thánh Tử đã lâu, đây là lần đầu gặp mặt, ta là Liễu Trấn, Đại trưởng lão Diệu Dương giáo."
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu từng gặp Liễu Trấn ở vùng Cực Bắc, nhưng đó là gặp nhau với thân phận thật, bọn họ còn chưa từng gặp Liễu Trấn với thân phận Thiên Đình giáo.
Mộ Bạch Y lưỡng lự hỏi:
"Không biết hai vị Hộ Đạo giả ở đâu, có tiện lộ diện không a, dĩ nhiên, không tiện cũng không sao."
Trong ấn tượng, mỗi lần nhìn thấy Lục thiếu giáo chủ và Long Thánh Tử, bên cạnh đều có Hộ Đạo giả, sao hôm nay lại không thấy, chẳng lẽ là đối với Cửu U giáo bọn họ hết sức yên tâm?
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu mỉm cười, một luồng khí tức khủng bố bao phủ toàn bộ quán đồ nướng.
"Mộ giáo chủ cảm thấy, hiện tại chúng ta còn cần Hộ Đạo giả sao?"
Mộ Bạch Y, Trì giáo chủ, Liễu Trấn ba người nhất thời cảm thấy nghẹt thở, không dám tin nhìn Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu.
Bọn họ đều là Độ Kiếp kỳ, mà lại bị uy áp khiến cho nghẹt thở.
"Độ Kiếp đỉnh phong?!"
Vừa mới gặp mặt, bọn họ đã phát hiện không nhìn thấu tu vi của Lục thiếu giáo chủ và Long Thánh Tử, nhưng họ cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cho là mang pháp bảo ẩn giấu tu vi.
Bọn họ cũng không nghĩ theo hướng Độ Kiếp kỳ, dù sao cũng có tuổi tác ở đó, dù là thiên tài như Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu, hiện tại cũng chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ.
Hai người này thế mà vô thanh vô tức tấn thăng lên Độ Kiếp đỉnh phong?
Đây là nội tình của Thiên Đình giáo sao?
Thảo nào không cần Hộ Đạo giả, tu vi thế này đã có thể xông pha trên thế gian.
Thế nhân thường thảo luận Lục Dương và Lục thiếu giáo chủ rốt cuộc ai mạnh hơn một chút, mấy năm nay Lục thiếu giáo chủ ít hoạt động, Lục Dương thì ở Tu Tiên giới tạo ra đủ loại truyền thuyết, thế nhân dần dần nghiêng về Lục Dương mạnh hơn Lục thiếu giáo chủ.
Ngay cả Mộ Bạch Y bọn họ cũng cho rằng như thế.
Hôm nay chân tướng đã phơi bày, việc Lục thiếu giáo chủ ít hoạt động là do đang bế quan tu hành.
Vốn cho rằng Lục Dương đã là giới hạn của thiên kiêu, không ngờ thiên phú của Lục thiếu giáo chủ lại vượt xa cả Lục Dương!
Liễu Trấn càng cảm thấy mình tuổi đã cao mà lại sống không bằng cẩu.
"Hai vị mời vào trong."
Hai người thu hồi uy áp, Mộ Bạch Y vội vàng mời hai người tiến vào không gian Phong Đô, thái độ so với trước còn nhiệt tình hơn.
Trong sân quán nướng, một cánh cửa không gian xoáy tròn đứng sừng sững.
Hai người bước vào cánh cửa không gian, khung cảnh thay đổi, từ sáng chuyển sang tối, không gian Phong Đô ánh sáng mờ ảo, tạo cho người ta một cảm giác rất ngột ngạt.
Không gian Phong Đô vô cùng rộng lớn, đủ loại công trình kiến trúc tạo thành một tòa thành trì khổng lồ hơn cả quận Trung Sơn, quy mô to lớn, có thể sánh ngang với Đế Thành.
Thảo nào sư đệ Lý nói việc xây dựng Phong Đô tốn rất nhiều tiền, chỉ nhìn mấy kiến trúc này là biết đây là công trình lớn.
Mà hơn nữa, mấy kiến trúc này hoàn toàn không giống với phong cách của Đại Hạ, cho người ta một cảm giác cổ kính xa xưa.
Quỷ Hỏa là phương tiện chiếu sáng duy nhất của không gian Phong Đô, hai đốm Quỷ Hỏa xanh lá bay đến bên cạnh hai người, soi mặt hai người đều là màu xanh lá, rất hợp với phong cách của Phong Đô.
Trì giáo chủ và Liễu Trấn cũng lần đầu đến Phong Đô, bị thủ bút của Cửu U giáo làm cho rung động.
Thảo nào khi chia tiền Mộ Bạch Y luôn tính toán chi li với bọn họ, thì ra là đã dùng hết tiền vào chỗ này.
"Phong cách kiến trúc này có chút ý vị, ai là người thiết kế vậy, Mộ giáo chủ là ngươi sao?"
Lục Dương cười hỏi.
Mộ Bạch Y lắc đầu:
"Là bản thảo mà tiền nhiệm giáo chủ Tần Hạo Nhiên để lại."
"Bản thảo?"
"Trong bản thảo của hắn có vẽ dáng vẻ của Phong Đô, lối kiến trúc Phong Đô hắn vẽ rất đặc biệt, chúng ta đã nghiên cứu lối kiến trúc của hắn, nhận thấy nó không giống với lối kiến trúc thời cổ, Đại Càn, Đại Ngu, Đại Hạ."
"Đều nói Tần Hạo Nhiên chính là người luân hồi, chúng ta cảm thấy hắn vẽ Phong Đô không phải là tưởng tượng ra mà là do ký ức khi luân hồi của hắn chưa tan biến hoàn toàn, vẫn còn nhớ dáng vẻ của Luân Hồi chi địa."
"Mảnh không gian này mới là do ta kiến tạo."
Mộ Bạch Y kiêu ngạo nói.
Để xây dựng không gian Phong Đô, hắn đã đặc biệt học tập thuật không gian, trước đây chưa từng tiếp xúc qua, hiện tại xem ra hắn rất có thiên phú ở phương diện không gian, vừa học là biết ngay...
Bạn cần đăng nhập để bình luận