Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 193: Hợp thể!

Để tự biên công pháp, Lục Dương đã học ở tầng một Tàng Kinh Các suốt nhiều tháng, lược bỏ cuốn "Tướng Thanh Toàn Thư" trong tầng một, thì bên trong vẫn còn khá nhiều công pháp, pháp thuật khiến cho Lục Dương mở rộng tầm mắt.
Chẳng hạn như công pháp sau khi tu luyện có thể bị đối phương nắm bắt được vị trí, theo ghi chép, đây là công pháp do một cặp vợ chồng tu sĩ biên soạn, mục đích là để quan sát đường đi nước bước của đối phương.
Sau đó người chồng bèn phát hiện thê tử thường xuyên đến thanh lâu, người vợ cũng phát hiện phu quân thường xuyên đến thanh lâu.
Ngoài cuốn công pháp này, Lục Dương còn thấy công pháp mở to mắt để ngủ, rất hữu dụng khi trong lớp học.
Có công pháp khiến bản thân trở nên vô cùng xấu xí, Lục Dương nghĩ không ra công pháp này có tác dụng gì.
Có công pháp được biên soạn để bắt chước động vật ngủ đông, ăn một bữa ngủ cả mùa, Lục Dương vẫn chưa nghĩ ra thứ này có thể dùng để làm gì.
Sau này Lục Dương mới hiểu, đây là do các sư huynh sư tỷ đang cày điểm cống hiến.
Nộp lên Đại Điện Nhiệm Vụ các công pháp tông môn mà không có lưu trữ, có thể nhận được điểm cống hiến. Đại sư tỷ từng tự cày nhiệm vụ này, buộc Đại Điện Nhiệm Vụ phải mở chuyên mục cho đại sư tỷ, không cần phải lặp đi lặp lại mà nộp công pháp nữa, viết xong cứ để trong Tàng Kinh Các là được, điểm cống hiến thì cứ xài thỏa sức.
Các sư huynh sư tỷ khác không có tài năng của đại sư tỷ, nhưng vẫn muốn có điểm cống hiến, dẫn đến trong Tàng Kinh Các có rất nhiều công pháp trông thì rất mạnh nhưng thực chất hoàn toàn vô dụng.
Lục Dương nghi ngờ nếu hắn cũng viết mấy công pháp như thế này, thì sẽ bị đại sư tỷ treo lên đánh.
À, có lẽ không cần đại sư tỷ ra tay, khôi lỗi cũng có thể làm thay công việc đó.
" Lục Hợp Bát Hoang Tiên Công ?" Nghe thấy tên công pháp mà Lục Dương bịa ra, Bất Hủ Tiên Tử như nhớ ra điều gì đó.
"Cái tên này nghe rất giống với công pháp của Cửu Trùng Tiên!"
"Cửu Trùng Tiên?" Lục Dương lặp lại một lần nữa, Bất Hủ Tiên Tử hiếm khi nhắc đến Cửu Trùng Tiên.
Hắn biết được từ Bất Hủ Tiên Tử, Cửu Trùng Tiên là Tiên Thể, cũng là người đầu tiên thành Tiên trong Ngũ Tiên thời Thượng Cổ.
"Công pháp của ông ta tên là gì?" Lục Dương nghi hoặc.
Đại sư tỷ cũng hiếm hoi mà cảm thấy hứng thú, đặt sách xuống, lắng nghe câu trả lời của Bất Hủ Tiên Tử.
"Công pháp của Cửu Trùng Tiên cũng do y tự viết, y đặt tên cho công pháp của mình là Hỗn Độn Nhất Khí Lưỡng Nghi Tứ Tượng Lục Hợp Bát Hoang Cửu Địa Thập Thiên Duy Ngã Độc Tôn Tiên Công ."
"Ta thường gọi công pháp của y là Tiên Công Chữ Số , đôi khi mọi người cũng gọi là Tứ Lục Tiên Công Bát Lục Tiên Công gì đó, cái nào thuận miệng thì xài cái đó, dù sao thì chính bản thân Cửu Trùng Tiên cũng không đọc được tên đầy đủ của công pháp".
Lục Dương trầm mặc.
Phải chăng Cửu Trùng Tiên có chấp niệm gì đó với chữ số?
Đại sư tỷ cũng thấy hơi cạn lời, ban đầu cô còn tưởng rằng có thể phán đoán điểm mạnh và điểm yếu của đối phương từ tên công pháp.
Bây giờ xem ra, là cô quá đỗi lạc quan rồi.
Lục Dương vừa nghe chuyện lạ thời Thượng cổ trong không gian tinh thần, vừa cùng Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt giết người khắp nơi.
Đúng lúc đó, họ nghe thấy tiếng hò hét của Yên Phi.
"Lục Dương, Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt là cùng một bọn!"
Yên Phi cố tình làm thế, nhóm người Lục Dương mang đến cho gã ta áp lực quá lớn , cho dù gã ta có mạnh hơn nữa, cũng không đánh lại ba tên khốn nạn vừa mạnh vừa âm hiểm này.
Nhất định phải tập hợp sức mạnh của mọi người để tiêu diệt ba tên kia.
Như vậy, gã ta mới có cơ hội giành vị trí quán quân!
"Bị lộ tẩy sớm vậy à?" Mạnh Cảnh Chu còn nghĩ rằng muộn chút nữa mới bị lộ tẩy, hắn ta chơi còn chưa thỏa chí.
Nhóm người Lục Dương chìa tay ra, kiểm tra con số trên dấu ấn của mình, Ngay cả người ít điểm nhất như Man Cốt cũng được 350, Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu càng khỏi phải nói rồi, hoàn toàn là ma đầu cái thế, giết người như ngóe.
"Giờ thì sao, đánh hay chạy?" Man Cốt hỏi.
"Chạy thôi, dựa vào thành tích của ba người chúng ta, ba hạng đầu thuộc về chúng ta chắc rồi, chúng ta cứ ngoan ngoãn chờ cuộc thi kết thúc là được." Mạnh Cảnh Chu nói, hoàn toàn không có lòng kiêu hãnh của dòng chính nhà họ Mạnh, nói ra hai chữ "trốn chạy" mà lòng chẳng hề day dứt.
Tất cả đều nhờ cả vào công của phụ thân đánh đuổi như lùa vịt, do lúc nhỏ nghịch ngợm phá phách.
"Bọn chúng ở đây!" Có người rời khỏi động phủ, nhìn thấy ba người tụ tập ở một chỗ.
Quả nhiên ba tên này cùng một bọn!
Không ngờ bọn chúng giả đò từ lúc bắt đầu cuộc thi đến bây giờ, nếu không phải Yên Phi nảy sinh nghi ngờ, thì vẫn không có người phát hiện ra.
Đây đúng là sự sỉ nhục, thân làm tu sĩ Ma Đạo, trước giờ toàn là bọn chúng đi lừa người khác, tự khi nào đã đổi thành người khác đi lừa chúng?
Còn bị lừa đến quay mồng mồng!
Không giết ba người này để trút hận, sau này tu luyện cũng khó thông suốt!
"Chạy nào! " Mạnh Cảnh Chu vui vẻ hô lên, dẫn đầu chạy trốn, Lục Dương và Man Cốt theo sau.
"Đuổi theo chúng!"
"Chúng ở đây!"
"Giết chết chúng đi!"
Ma tu thường đơn thương độc chiến, hiếm khi phối hợp hành động, huống hồ là hành động quy mô lớn điều động hàng loạt tu sĩ giai đoạn Trúc Cơ như thế này.
Bọn chúng đoàn kết lại với nhau, bằng mọi giá phải bắt được ba người kia!
Cấp cao Bất Hủ Giáo chứng kiến cảnh này, tấm tắc khen tài, ngay cả họ cũng không có sức ảnh hưởng như vậy.
Giáo Chủ thầm gật đầu, ba người này bẩm sinh đã thích hợp để đến Vấn Đạo Tông làm nội ứng, ông lại cảm thấy đáng tiếc, hai tên Phó Giáo Chủ Lưu, Cao bất tài, khiến cho ba quân cờ quan trọng như vậy rời khỏi Vấn Đạo Tông.
"Nếu thật sự bị đuổi kịp, ngươi đi làm mồi nhử nhé." Lục Dương nói với Mạnh Cảnh Chu.
"Dựa vào gì cơ chứ, mọi bước của chiêu trò này đều là do ngươi nghĩ ra, ngươi làm đi!"
"Ý tưởng do ta nghĩ ra, ngươi bổ sung chi tiết, ngươi quan trọng hơn, vẫn là ngươi làm đi!"
"Ý tưởng quan trọng hơn chi tiết, ngươi làm đi."
Hai người họ nhường nhau, bảo đối phương làm mồi nhử, Man Cốt đi theo ở bên cạnh, hoàn toàn không xen vào được.
Y chỉ là diễn viên thôi.
"Ta đuổi kịp chúng rồi!" Có người giỏi truy vết, bộ pháp tinh xảo, mắt thấy sắp chạm vào góc áo của Lục Dương.
Chính vào lúc này, một đòn tấn công vô hình đánh về phía người này, gã không kịp tránh né, trực tiếp bị đánh bay, ngực lõm xuống một phần lớn.
Trước khi nhắm mắt, gã nhìn thấy vị trí vừa rồi trống trơn, chỉ có một tấm phù lơ lửng trôi nổi.
"Đây là gì?"
Tấm phù bay lơ lửng, như thể có ý thức, đánh bay tất cả tuyển thủ ở gần ba người họ.
Cuối cùng có người nhìn ra tấm phù là gì.
"Là Ẩn Thân Phù! Ba người này còn có đồng bọn!"
Tấm phù ẩn thân này do Lục Dương vẽ ra, công hiệu mạnh mẽ, trong số những người có mặt không ít tên sở hữu giác quan nhạy bén, nhưng không ai cảm nhận được có người ẩn thân.
Người hô hoán lập tức nhận ra điểm bất thường, phù ẩn thân nhà ai chỉ ẩn thân, còn phù lục thì lộ ra ngoài?
Lục Dương hét về phía Ẩn Thân Phù: "Yên Phi, mau đánh chết bọn chúng!"
"Yên Phi cũng cùng bọn với chúng ư!?" Mọi người choáng váng, không lẽ Yên Phi phát hiện âm mưu của ba người họ là giả vờ, chính bản thân việc này cũng là một phần của cái bẫy?
Yên Phi, người đang tọa sơn quan hổ đấu, tức đến điếng cả người, gã ta cách hiện trường đến tám mươi trượng, tên mang trên người phù ẩn thân tuyệt nhiên không phải gã ta!
"Ta biết rồi, cái tên đang mang trên người phù ẩn thân là phân thân của ngươi!" Yên Phi nhớ ra Lục Dương có một chiêu Mộc phân thân.
Có kẻ nhanh tay lẹ mắt, xé tấm phù ẩn thân xuống, khiến cho người núp trong bóng tối lộ ra bộ mặt thật.
Lục Dương đầu trọc, phân thân cây Bồ Đề!
Ẩn Thân Phù của Lục Dương chỉ có thể ẩn đi thân thể, không thể ẩn quần áo, mà Mộc phân thân gỗ dùng lá cây làm vật che thân, thuộc về một phần của Mộc phân thân.
Nói cách khác, Mộc phân thân không mặc quần áo.
Vừa hay thích hợp với Ẩn Thân Phù của Lục Dương!
Phân thân cây Bồ Đề mặc áo lá cây, trông y như dã nhân, Lục Dương khống chế phân thân phát nổ, giải phóng khí độc.
Đối với việc này, Yên Phi đã dự liệu từ trước, gã gọi đến một cơn gió Bắc, thổi tan khí độc.
"Giết!"
Nhóm người Lục Dương bị vây kín bít, vô số ám khí, vũ khí được ném ra, muốn đâm đến ba người họ thành con nhím, còn có người trực tiếp xuất thủ, muốn giết chết ba người họ.
Đòn tấn công không có góc chết, không thể chống đỡ!
Lục Dương thở dài: "Chuyện đến nước này, chỉ có thể hợp thể thôi!"
Ba người họ đưa mắt nhìn nhau, như thầm hạ quyết tâm gì đó, muốn hợp thể chiến đấu!
"Hợp thể?" Yên Phi tuy không biết đối phương sẽ hợp thể như thế nào, nhưng có một cảm giác chẳng lành.
"Đừng lơ là, bọn chúng sẽ hợp thể!" Yên Phi hô to, nhắc nhở mọi người.
Ngay cả cấp cao của Bất Hủ Giáo cũng mặt đầy ngờ ngạc, chưa từng nghe nói tu sĩ còn có thể hợp thể?
Man Cốt gầm lên một tiếng, cơ bắp căng lên, tay trái nắm lấy mắt cá chân của Mạnh Cảnh Chu, tay phải túm lấy mắt cá chân của Lục Dương.
Mạnh Cảnh Chu huy động công pháp, cơ thể phát ra ánh vàng nhàn nhạt, cứng cỏi vô bì.
Lục Dương chấp hai tay lại, giơ lên đỉnh đầu, kiếm khí bao trùm toàn thân.
Ba người hợp thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận