Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1143: Khai Sơn Phủ (1)

- Hắn chính là Lục Dương!
Trong âm thầm, mấy đôi mắt xanh mơn mởn đang gắt gao nhìn chằm chằm Lục Dương.
Bọn hắn chính là các huynh đệ của Tứ hoàng tử, xông phá trùng điệp vây quanh, chạy thoát, tạm thời miễn tai ương ở lao ngục.
Nhưng đây chỉ là tạm thời, bây giờ Đế thành bị phong tỏa, bọn hắn bất kể như thế nào đều nhảy thoát không xong, bị bắt lại là chuyện sớm hay muộn.
Bị bắt không sợ, nhưng Lục Dương tên phản đồ này nhất định phải chết!
Công Tôn Tửu có được công pháp thần tốc, Đường Phong ám sát chi thuật xuất thần nhập hóa, độc thuật đại thành đều là các huynh đệ mà Tứ hoàng tử vẫn lấy làm kiêu ngạo, có năng lực tru sát ba vị hoàng tử phía trước, bọn hắn xuất thủ, Lục Dương chỉ là một Nguyên Anh kỳ căn bản không thể nào ngăn cản được.
- Động thủ!
Công Tôn Tửu dùng thần thức truyền âm, hét lớn một tiếng, các huynh đệ nghe âm thanh mà di chuyển, giống như là sứ giả Câu hồn đến từ Cửu U, xuất thủ chính là hẳn phải chết.
Bọn hắn vừa cách mặt đất, liền cảm ứng được mấy đạo uy áp kinh khủng xuất hiện, gắt gao định trụ bọn hắn.
Bịch.
Bọn hắn không chịu nổi bực uy áp này, quỳ rạp xuống đất, một mặt kinh hoảng.
Độ Kiếp kỳ, mà lại không chỉ một vị Độ Kiếp kỳ ra tay với bọn họ!
Coi như Hình bộ kê biên tài sản biệt phủ Tứ hoàng tử cũng không có nhiều Độ Kiếp kỳ như vậy xuất thủ! Đây là tình huống như thế nào, tại sao có thể có nhiều đại năng Độ Kiếp kỳ như vậy bảo hộ Lục Dương! Chẳng lẽ Lục Dương đến cả điểm này đều tính toán tới rồi sao!
Một vị lão giả khiên đòn gánh, đi ra từ trong hẻm nhỏ, thỉnh thoảng hét lớn ‘Mài kéo đây’.
Lão giả đứng ở trước người Công Tôn Tửu, một mặt đầy khinh thường.
- Dám xuất thủ với bệ hạ, quả thực là chán sống.
Bọn người Công Tôn Tửu một mặt mờ mịt, bệ hạ? Cái gì mà bệ hạ?
An nguy của Hạ Đế quan hệ quá lớn, hắn xuất hành, tự nhiên không thể nào là một mình rời đi hoàng cung, sớm đã có cao thủ trong cung bám theo một đoạn, âm thầm bảo hộ.
Coi như mục tiêu của đám người Công Tôn Tửu là Lục Dương, nhưng cũng có khả năng tổn thương đến bệ hạ, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn động thủ, bên trong không gian tinh thần, Lục Dương phân tích hiện trạng cho Bất Hủ tiên tử.
- Thánh thượng, ngài báo cáo Tứ hoàng tử, ngày sau chỉ sợ sẽ gặp phải tàn đảng của Tứ hoàng tử trả thù, phải cẩn thận.
Lục Dương không lo lắng an toàn của Bất Hủ tiên tử, hắn lo lắng chính là thân thể của mình.
Cánh tay nhỏ bắp chân của hắn, có thể chịu không được Bất Hủ tiên tử giày vò.
Bất Hủ tiên tử rất cảm động, nghĩ không ra Tiểu Dương Tử quan tâm mình như vậy, lên tiếng trấn an nói:
- Yên tâm đi yên tâm đi, vận khí của bản tiên từ trước đến nay rất tốt, không có gì nguy hiểm.
Cứ việc bản thân không có chút tự giác nào, nhưng nhìn Bất Hủ tiên tử từ trên thực tế, đã sớm trở thành nhân vật phong vân của Đế thành, thế lực khắp nơi đều đang chăm chú nhất cử khẽ động của Lục Dương.
Nhị hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử là người chú ý động thái của Lục Dương nhất.
Bọn hắn biết được dư đảng Tứ hoàng tử nhất định sẽ động thủ đối với Lục Dương, đây là cái giá cho việc đối nghịch với hoàng tử.
Mặc dù bọn hắn và Tứ hoàng tử là quan hệ cạnh tranh, nhưng dù nói thế nào cũng là chuyện nội bộ Hoàng gia, chỗ nào đến phen một người ngoài như Lục Dương nhúng tay.
Hơn nữa còn dùng thủ đoạn bẩn thỉu như báo cáo.
Nhất định phải trả giá bằng máu.
Nhưng bọn hắn đợi lâu, chờ đến lại là dư đảng của Tứ hoàng tử vô thanh vô tức biến mất, ngay cả một cỗ thi thể cũng không có để lại, chỉ có thời điểm quỳ trên mặt đất hình thành mấy cái hố to.
- Độ Kiếp kỳ! Bên người Lục Dương không chỉ có một vị Độ Kiếp kỳ!
Bọn hắn đồng thời làm ra phán đoán, nếu có một vị Độ Kiếp kỳ động thủ, không có khả năng xử lý sạch sẽ như vậy.
- Khó trách Lục Dương từ đầu đến cuối không có sợ hãi, vốn cho rằng hắn lưng tựa Vấn Đạo tông, lại không nghĩ rằng bên cạnh hắn cũng có Độ Kiếp kỳ.
Hai người kinh nghi bất định, càng tiếp xúc cùng Lục Dương, càng ngày càng cảm thấy Lục Dương đáng sợ, thực lực sâu không thấy đáy.
Chỉ là ai cũng không biết, Lục Dương phong quang vô lượng thật ra sớm đã bị Thượng Cổ Tiên Nhân đoạt xá, bây giờ Lục Dương bất quá là khôi lỗi bị Thượng Cổ Tiên Nhân tùy ý đùa bỡn, sao mà thật đáng buồn, sao mà đáng tiếc.
Trở lại Mạnh phủ, bởi vì Mạnh gia tứ phía thụ địch, người ngoài không có khả năng tiến vào Mạnh phủ, nhưng Mạnh Phá Thiên rất xem trọng tiền đồ của Lục Dương, cho Lục Dương quyền lợi đồng đẳng với Mạnh Cảnh Chu trong Mạnh gia.
Cũng là hết thảy quyền lợi trừ quyền kế thừa ra, bên trong đó bao gồm cả mang người ngoài vào cửa.
Nhất là Mạnh Phá Thiên nghe nói Lục Dương mượn tay Hình bộ trừ đi Tứ hoàng tử, càng ngày càng cảm thấy Lục Dương hữu duyên với Mạnh gia bọn hắn.
- Lục Dương ca ca, ngươi trở về rồi?
Mạnh Cảnh Ngọc nhìn thấy Lục Dương trở về, hưng phấn chạy tới.
- Ca ca này là ai?
Mạnh Cảnh Ngọc hiếu kì nhìn Hạ Thiên sau lưng Lục Dương.
Nghe được Mạnh Cảnh Ngọc gọi mình là ca ca, da mặt Hạ Đế co quắp một chút.
Hắn nhận biết Mạnh Cảnh Ngọc, hắn thậm chí tự mình đi tham dự tiệc trăm ngày của Mạnh Cảnh Ngọc.
Mẫu thân huynh muội Mạnh Cảnh Chu là đại tỷ của Hạ Đế, cũng là trưởng công chúa, bàn về bối phận đến, huynh muội Mạnh Cảnh Chu đều là bối con cháu của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận