Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1305: Mất khống chế (1)

Trực tiếp ngăn cản thăm viếng Lục Dương, chẳng phải không có lý do gì tiếp xúc Lục Dương sao?
Đào Yêu Diệp có chút hăng hái nhìn sang Lan Đình:
- Không biết Lan sư muội lấy thân phận gì ngăn cản ta, là bởi vì trong cả Tiên cung, chỉ có ngươi có quan hệ tốt nhất với hắn? Hay là bởi vì ngươi từng theo hắn cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, không để ý nguy hiểm tính mạng theo hắn cùng một chỗ chiến thắng đà chủ của Bất Hủ giáo?
Lan Đình thở dài:
- Ta cũng không có thân phận gì đáng lấy ra nói, chỉ là Lục Dương sư huynh dù sao cũng là khách ta mời về, hắn xảy ra vấn đề, lẽ ra ta nên phụ trách.
- Hôm qua một mực có sư tỷ sư muội đi thăm Lục Dương sư huynh, quấy ray sư huynh nghỉ ngơi, ta không có ngăn cản, là Tiên cung chúng ta không phải, cho nên ta hi vọng Tiên cung chúng ta có thể kịp thời đền bù sai lầm.
- Đào sư muội đã cảm thấy hôm qua có quá nhiều người thăm viếng Lục Dương sư huynh, không ngại kể từ hôm nay giảm bớt người thăm?
- Còn mời Đào sư muội giám sát ta.
Đào Yêu Diệp nhìn chằm chằm Lan Đình nhìn một hồi, đang quyết định có nên tin Lan Đình hay không, cuối cùng nàng thở dài, nói:
- Cũng tốt, vậy thì tin tưởng ngươi một lần.
Thấy Đào Yêu Diệp sẽ không đi sư phụ cáo trạng, Lan Đình và các đệ tử tiên cung đều nhẹ nhàng thở ra.
Lan Đình đứng trên một tảng đá lớn, vung vẩy tay nhỏ hấp dẫn mọi người chú ý.
- Chư vị sư tỷ sư muội, ta nghĩ mọi người đều nghe thấy được ước định giữa ta và Đào sư muội vừa nói.
Tất cả mọi người cảm thấy Lan Đình nói đúng, Lục Dương là nàng mời về, còn từng có giao tình sinh tử với Lục Dương, còn ngăn cản Đào Yêu Diệp đi tìm cung chủ, có thể đại biểu các nàng làm ra ước định với Đào Yêu Diệp.
- Lục Dương sư huynh đã biết Tiên cung chúng ta hiếu khách hiểu lễ, chỉ là không gián đoạn đi thăm hắn, xác thực tạo thành không tiện cho sư huynh, việc này ta gánh trách nhiệm chủ yếu.
- Vì để cho Lục Dương sư huynh nghỉ ngơi thật tốt, ta nghĩ phương pháp tốt nhất chính là mời chư vị sư tỷ sư muội chuẩn bị đồ ăn, để ta mang theo đồ ăn đại biểu mọi người đi thăm Lục Dương sư huynh.
- Vì để cho Lục Dương sư huynh biết được tâm ý của tất cả mọi người, ta sẽ nói cho hắn biết đồ ăn mang vào là do vị nào làm.
Mọi người châu đầu ghé tai, nếu có thể để Lục Dương ăn đồ ăn mà các nàng làm, lưu lại an tượng cũng là biện pháp có thể tiếp nhận.
Đào Yêu Diệp nhíu mày, đứng ra nói:
- Lượng cơm ăn của Lục Dương sư huynh có hạn, chuẩn bị quá nhiều đồ ăn cũng ăn không được, một ngày ba bữa là đủ.
- Thế làm sao chọn người, bốc thăm à?
Lan Đình vội vàng nói:
- Chúng ta đi thăm Lục Dương sư huynh, là vì để Lục Dương sư huynh nghỉ ngơi tốt, ăn ngon.
- Đã như vậy, không ngại lấy trù nghệ tiến hành sàng chọn, ai nấu cơm ngon, người đó có thể đi thăm Lục Dương sư huynh, đưa cơm cho hắn.
Lan Đình hiểu được ý của Đào Yêu Diệp, tiến hành so đấu trù nghệ, mọi người sẽ không đi tranh tư các thăm viếng Lục Dương sư huynh với nàng, mà chuyển thành đấu tranh nội bộ, đi tranh ai làm đồ ăn ngon hơn, đồ ăn của ai có thể lưu lại ấn tượng cho Lục Dương sư huynh. ...
Lục Dương phát hiện mấy ngày nay rõ ràng thanh nhàn hơn nhiều, chỉ có Đào Yêu Diệp cùng Lan Đình hai người đi đưa bữa ăn cho mình, không còn có những người khác đi thăm mình.
Đây mới là sinh hoạt lao ngục bình thường a, dáng vẻ nối liền không dứt trước đó khẳng định không bình thường.
Mặc dù là bình thường hay không bình thường cũng không có liên quan quá nhiều đến mình, ngồi tù chính là Bất Hủ tiên tử.
Truy Nguyệt chân nhân vào ban ngày một mực vụng trộm quan sát Lục Dương, luôn cảm giác Lục Dương trên cơ bản một mực ở vào trạng thái ngây ngô cao hứng, tâm tình vui sướng thuần túy như thế là chuyện mà trước đây nàng chưa từng gặp qua.
Cho dù nàng dùng đạo quả hình thức ban đầu một mực để cho mình duy trì trạng thái vui sướng, cũng làm không được tình trạng thuần túy như thế.
- Chẳng lẽ lại đây chính là xích tử chi tâm trong truyền thuyết?
Xích tử chi tâm là trạng thái mà tất cả tu sĩ đều đang theo đuổi, nhưng theo Truy Nguyệt chân nhân biết, không có người nào có thể đạt tới loại trạng thái này.
- Tiểu tử kỳ quái.
- A, tu vi bắt đầu trở về rồi?
Lục Dương cảm nhận được tu vi dần dần tăng lên, luyện khí, trúc cơ... Một mực tăng lên tới Hóa Thần sơ kỳ.
- Nhìn như vậy, thân thể cũng kém không nhiều sẽ khôi phục thành dáng vẻ lúc đầu.
Bất Hủ tiên tử nói, có chút tiếc nuối, Tiểu Dương Tử cuối cùng phải lớn lên. Quả nhiên, lại qua nửa ngày, trên người Lục Dương bốc lên khói trắng, che đi ánh mắt, Lục Dương thừa cơ nhanh chóng lấy ra quần áo thích hợp từ bên trong ngọc bài thân phận, lúc này mới khôi phục thành dáng vẻ lúc đầu.
- Hô, vẫn là dáng vẻ ban đầu hoạt động thuận tiện hơn.
Lục Dương nhảy hai lần tại chỗ, vô cùng trân quý trạng thái hiện tại.
Không nói những cái khác, tối thiểu nhất có thể dùng một tay cầm linh quả, không giống trạng thái tiểu hài tử, cần dùng hai cánh tay ôm mới hết,
- Ta đã trở về trạng thái ban đầu, vậy cũng mang ý nghĩa các sư tỷ các sư muội Tiên cung cũng đều biến trở về.
- Tuyết đạo hữu, vậy ta đi trước một bước.
Lục Dương chắp tay tạm biệt Tuyết Thập Lâu.
Năm ngày đã qua, hắn có thể rời đi Tội Nhân điện.
Truy Nguyệt chân nhân nhìn chằm chằm thân ảnh Lục Dương, cho đến biến mất mới có chút hiểu được.
Hoàn thiện Thất Tình đạo quả hình thức ban đầu, quan trọng nhất chính là đi thể nghiệm và quan sát nhiều cảm xúc của nhân sinh, mà mấy ngày nay quan sát Lục Dương, lại có thu hoạch về tâm tình vui sướng. Nàng vụng trộm triệu hồi ra Thất Tình đạo quả hình thức ban đầu, tựa như bảy khối gỗ xếp lại mà thành, dần dần có xu thế ngưng thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận