Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1102: Nhất kình lạc vạn vật sinh

Vấn Đạo tông liên hợp triều đình tiêu diệt Vô Tình giáo tạo ra động tĩnh quá lớn, phàm là người có chút tình báo đều có thể biết được.
Các đại năng tu tiên tức thì bị tin tức này làm cho kinh hãi thật lâu không thể nói gì.
Càng có đại năng tu tiên nghe nói tin tức này, đặt mông tê liệt trên ghế ngồi, mặt mũi tràn đầy không thể tin.
- Bất Ngữ lão tặc thành Độ Kiếp kỳ, cái này sao có thể?
Quản gia một mặt xoắn xuýt:
- Là thật là giả không biết, bất quá ta nghe nói tin tức này là Bất Ngữ đạo nhân cố ý truyền ra.
- Giống như thật phù hợp tính cách của hắn.
- Lúc trước hắn Kết Đan sớm hơn ta một ngày, đều ở trước mặt ta khoe khoang, nếu hắn thành Độ Kiếp kỳ, nên đắc ý thành cái dạng gì?
- Cháu trai này đều có thể thành Độ Kiếp kỳ, không có lý do ta không thành được.
- Lão thiên gia không có mắt.
- Bế quan! Bế quan!
Cảnh tượng tương tự diễn ra ở các nơi trong Tu Tiên Giới, trong lúc nhất thời những đại nhân vật Tu Tiên Giới kia một bên thống mạ thương thiên không có mắt, một bên quyết định bế quan.
Thậm chí các Hợp Thể kỳ ở Yêu vực cùng Đông Hải bên kia cũng không ngoại lệ, đều đang nếm thử xung kích Độ Kiếp kỳ.
Lúc Chu Thiên vào triều, phát hiện hơn phân nửa đại thần không thấy tăm hơi, hỏi một chút mới biết được đều đi bế quan.
Theo Bất Ngữ đạo nhân tấn thăng Độ Kiếp kỳ, Tu Tiên Giới náo nhiệt trong lúc nhất thời quạnh quẽ xuống.
Người nhạy cảm bỗng nhiên có loại cảm giác đại thế sắp tới, trải qua lần tập thể bế quan này, chỉ sợ sẽ xuất hiện không ít Độ Kiếp kỳ.
- Nghe nói Đông Hải có một câu tục ngữ gọi Nhất kình lạc vạn vật sinh, vừa hay dùng để hình dung cục diện bây giờ.
- Không phải cá voi chết mới gọi là nhất kình rơi sao, Bất Ngữ đạo nhân cũng không chết mà?
- Có thể ví hắn chết rồi cũng hay.
Đương nhiên, quạnh quẽ chỉ là cao tầng Tu Tiên Giới, những tu sĩ không có tu luyện tới Hợp Thể kỳ, không quá quen Bất Ngữ đạo nhân đều không bị ảnh hưởng gì.
Phật quốc.
Trên sa mạc trống không mênh mông vô bờ, một bóng người bá một tiếng bay qua, lữ nhân đang cưỡi lạc đà còn không có thấy rõ bộ dáng bóng người, nhân ảnh kia đã biến mất không thấy, ngay sau đó có mấy nhân ảnh từ không trung bay qua, đuổi sát nhân ảnh ban đầu.
- Diệp Tử Kim, ngươi đứng lại đó cho ta! Hôm nay không để ngươi làm rõ chính pháp, ta còn mặt mũi nào đối mặt tiên hiền!
Mấy cao tăng Phật Môn lừng lẫy nổi danh của Phật quốc đang truy đuổi Nhị sư huynh Diệp Tử Kim, người cầm đầu pháp hiệu Phổ Huyền.
Đều là mấy vị cao tăng đắc đạo, bọn hắn và Diệp Tử Kim giao thủ đã không phải lần một lần hai, trải qua một phen tranh đấu, cuối cùng vây quanh Diệp Tử Kim.
- Diệp Tử Kim, ngươi trước đây viết loạn cái gì!
Các cao tăng nhìn hằm hằm Diệp Tử Kim.
Diệp Tử Kim biết mình khẳng định đánh không lại đám người này, vội vàng khoát tay ngăn cản:
- Ài ài ài, đừng động thủ đừng động thủ, tất cả mọi người là người xuất gia không đáng chém chém giết giết.
- Ta bất quá chỉ viết hai câu nói, nhìn các ngươi sốt ruột như thế.
- Ta phê bình chú giải ở bên cạnh kinh văn như sau: Theo truyền thống Phật quốc chúng ta, các ngươi đều có thể phê bình chú giải lời dạy của tiên hiền, Diệp Tử Kim ta cũng tính là một thánh tăng, cũng có tư cách làm phê bình chú giải bên cạnh kinh văn chứ, chuyện này không có vấn đề gì mới đúng..
- Các ngươi thường nói Phật pháp rộng rãi, cao thâm mạt trắc, cho dù dùng một đời thời gian lĩnh hội cũng chỉ có thể tìm hiểu da lông, vậy ta tán dương một câu 'Phật pháp vô biên' không có vấn đề gì chứ?
- Phật Môn chúng ta còn thường xuyên nói ngay hôm nay biết ta là ta, ý tứ của những lời này không phải là tu hành Phật pháp, truy tầm cả một đời, đáp án cuối cùng là trên người mình, đúng không?
- Vậy ta viết một câu 'Phật pháp vô biên, quay đầu là bờ’, cũng không sai chứ.
- Nói bậy, ý trong những lời này của ngươi rõ ràng là đang khuyên người khác hoàn tục, Phật Môn ta có một vị đệ tử trông thấy ngươi, đại triệt đại ngộ, đều hoàn tục!
Diệp Tử Kim vội vàng nói:
- Lời này không thể thể nói lung tung, đó là năng lực phân tích của hắn không đủ, sao có thể trách trên đầu ta.
- Diệp Tử Kim ta một lòng hướng phật, tiếng lành đồn xa trên Phật quốc chúng ta, sao lại khuyên người hoàn tục?
Mấy tên cao tăng nghe vậy giận dữ, cái gì tiếng lành đồn xa, rõ ràng là người người muốn lập bia cho ngươi.
- Vậy ngươi thả một bản " Trường Sinh công " có thể mọc tóc bên cạnh kinh văn là có ý gì.
- Ngươi nói cái kia à, là ta làm rớt, các ngươi đã tìm được, có thể trả lại cho ta không?
- Không phải ta nói, ngươi nhìn các ngươi thường xuyên tức giận, cả ngày tu tâm tu không quá được rồi, nhìn nhìn lại sư phụ ta, đó mới gọi là tu tâm đại thành, cả ngày vui mừng, hiện tại cũng đột phá Độ Kiếp kỳ.
Phổ Huyền đại sư nghe được Diệp Tử Kim một lần nữa nhắc đến Bất Ngữ đạo nhân trở thành Độ Kiếp kỳ, gân xanh nổi lên.
Hắn cùng Bất Ngữ đạo nhân là người cùng thế hệ, không nghĩ tới Bất Ngữ đạo nhân sẽ tấn thăng Độ Kiếp kỳ trước hắn một bước.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, khí tức ba động kịch liệt, cắn răng nghiến lợi niệm tụng kinh văn.
- Khí tức này... Hắn sắp đột phá Độ Kiếp kỳ!
Mấy vị khác đại sư phát giác được khí tức Phổ Huyền đại sư ba động, vui mừng quá đỗi, vội vàng làm thành một vòng, hộ pháp cho Phổ Huyền đại sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận