Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 73: Lần nữa gặp Vũ Hinh chân nhân

Chương 73: Lần nữa gặp Vũ Hinh chân nhân
Nhan Diệc Chân luyện hóa nhẫn trữ vật, lần nữa đến trước mặt Tiêu Mục. "Tâu quân phụ, đồ vật trong giới chỉ, học sinh đều xin hiến cho học viện."
Nhan Diệc Chân ngộ tính kinh người. Công pháp, pháp bảo, phù triện còn có đan dược, những thứ này đều vô giá. Bất quá Tiêu Mục lại đoán được kết quả này. Đây chính là chỗ ấm áp của Đại Hạ, có thể đoàn kết những người tốt lại với nhau, để mỗi người đều cảm nhận được một tia ấm áp. Có ơn tất báo, một đứa trẻ ngoan, đối với quốc gia quyến luyến, còn hơn cả người thường tưởng tượng. Nói trắng ra là! Triều đình chính là nhà của nàng. Chính triều đình đã cứu đứa cô nhi này, cũng là triều đình để nàng biết chữ đọc sách. Trong thời đại biến chuyển từng ngày này, loại chế độ này phát huy năng lượng vượt quá tưởng tượng. "Linh thạch ngươi cứ cầm, những thứ khác nếu có kết quả nghiên cứu, trẫm nhất định sẽ cho ngươi." Tiêu Mục trong lòng cảm động, ngữ khí ôn hòa nói. "Học sinh lĩnh chỉ tạ ơn." Nhan Diệc Chân cung kính chắp tay nói. "Trẫm còn có một việc không hiểu... Ngươi dựa vào bí pháp gì mà chém giết hắn?" Tiêu Mục dò hỏi. Công pháp của đứa trẻ này đều do một tay mình thôi diễn ra. Dựa theo phương pháp đẩy ngược khiếu huyệt, khai khiếu 338 cái, so với « Nguyên Thủy Chân Kinh » trong truyền thuyết còn nhiều hơn 8 cái. Vấn đề là từ trước đến nay chưa ai dạy nàng pháp thuật cả! Lại càng không cần phải nói bí pháp uy lực càng lớn. "Quân phụ không biết...? Người dạy cho ta công pháp, có thể lĩnh ngộ ra bí pháp Vô Cực Thánh thể nha!" Nhan Diệc Chân kinh ngạc hỏi ngược lại. Đôi mắt to lộ vẻ giật mình, phảng phất như nghi ngờ mình nghe lầm. Ặc... Đúng là lúng túng. Tiêu Mục dở khóc dở cười, chỉ có thể xác định là nàng ngộ tính khủng bố như vậy. Nếu như công pháp có thể lĩnh ngộ bí pháp, vậy tại sao mình khai khiếu 360 cái, lại không có phản ứng gì? Hay là Đại Uy thiên Long chính là bí pháp lĩnh ngộ ra được? Điểm này Tiêu Mục cũng không làm rõ được, chỉ có thể tạm thời cứ như vậy. Bên trong động quật đã tuần tra một lần, đồ vật có thể mang đi đều đã chuẩn bị xong. Nhưng có một bức tường lại dị thường cổ quái, bóng loáng như gương. Vân Nhiễm đã đứng trước bức tường này hồi lâu. Tiêu Mục nhẹ nhàng đi đến, cùng nàng đứng cạnh nhau. "Nhìn ra điều gì sao?" Tiêu Mục quay đầu mỉm cười nói. "Bệ hạ đã từng nghe qua khuy thiên kính chưa?" Vân Nhiễm rốt cuộc mở miệng giải thích. Cũng không đợi Tiêu Mục nói tiếp, nàng thừa biết người ở đây không ai nhận ra món đồ này. "Khuy thiên kính chính là Tiên Khí trấn phái của Huyền Thiên Tông, vật này có uy năng không thể tưởng tượng, có thể nhìn trộm vạn vật trên thế gian, cũng có thể không nhìn rào cản không gian để thông tin." Vân Nhiễm cau mày, tiếp tục nói. Khá lắm! Thật nghịch thiên! "Ngươi sẽ không muốn nói đây chính là khuy thiên kính đó chứ!" Tiêu Mục kinh ngạc hỏi ngược lại. "Đương nhiên không phải. Khuy thiên kính muốn thiết lập liên hệ với bí cảnh, nhất định phải thiết lập khuy thiên vách tường trong bí cảnh, như vậy mới có thể cảm ứng được với bản thể Tiên Khí." Vân Nhiễm mỉm cười đáp. Pháp khí, Linh khí, pháp bảo, Linh Bảo, Tiên Khí... Loại tồn tại như Tiên Khí, làm sao có thể lưu lạc đến nhân gian. "Ý của ngươi là... chỉ cần kích hoạt trận pháp, liền có thể liên hệ với đầu kia của khuy thiên kính?" Tiêu Mục khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói. Cũng có thể hiểu được. Áo xanh thích khách lệ thuộc cửa ngầm, khẳng định có rất nhiều bí mật không thể tiết lộ ra ngoài muốn bẩm báo. "Bệ hạ có muốn thử một chút xem sao?" Vân Nhiễm cười nhẹ nhàng đáp. Nụ cười của nàng rất đẹp, là mẫu người ngự tỷ Tiêu Mục thích nhất. "Không vội, đợi mọi người rút lui hết rồi nói, bí mật của Lăng Vân Giới chúng ta, giữ được bao nhiêu thì cố gắng giữ bấy nhiêu." Tiêu Mục mắt sáng lên, quả thật là kích động. Loại chuyện thăm dò tình báo này là phải xem ai thăm dò được nhiều tin tức hơn, đối với xung đột sau này càng có lợi…
Trước mặt bức tường gương, Tiêu Mục cùng Vân Nhiễm đứng cạnh nhau. Những người khác đã rút lui nên không nhìn ra manh mối nào. Thậm chí khôi giáp của hai người đều được thu lại, tránh để Huyền Thiên Tông nhìn rõ bí mật. Theo Vân Nhiễm khởi động trận văn, mặt gương dần dần rung động lên những gợn sóng. Hào quang màu tím bừng lên, một hình ảnh dần trở nên rõ ràng. Ở đầu kia của tấm gương, lại là một người quen cũ. Vũ Hinh Chân Nhân! Nàng vẫn như trước, hệt như một tiên nữ lạnh lùng. Chỉ có điều, trong nháy mắt trông thấy Tiêu Mục, sắc mặt của tiên nữ trở nên rất khó coi. Hiện tại Tiêu Mục đã biết, tu vi của nàng là kim đan, chính là tu sĩ thiên tài mạnh nhất trong trăm năm của Huyền Thiên Tông. Vẻn vẹn trăm tuổi, liền tu thành kim đan hậu kỳ, có thể xưng là thiên tài đệ nhất vạn cổ của Huyền Thiên Tông. "Đã lâu không gặp, rất là nhớ nhung, tiên tử từ khi chia tay đến giờ không có gì chứ." Tiêu Mục cố ý mang theo dáng tươi cười cà lơ phất phơ nói. Quả nhiên chọc giận tiên nữ, rõ ràng nàng là người không thích đùa giỡn. "Chờ bản tọa bắt được ngươi, sẽ đem ngươi làm thành khôi lỗi." Vũ Hinh Chân Nhân tức giận bất bình uy hiếp nói. Nàng khó có thể tin được, con sâu kiến trong mắt nàng lại làm được những chuyện kinh thiên động địa này. Huyền Thiên Tông tổn thất nặng nề, Vũ Hinh Chân Nhân mất hết cả mặt mũi. "Tiên tử sợ là không bắt được ta, thật ra ta cũng không muốn gặp ngươi cho lắm." Tiêu Mục nhếch miệng cười nói. Cái này mà nhịn được sao? Vũ Hinh Chân Nhân nổi trận lôi đình, không ngờ bị một con sâu kiến coi thường. "Nhiều nhất ba năm nữa, bản tọa sẽ cho ngươi biết tay." Vũ Hinh Chân Nhân tức giận mất cả đạo tâm. Từ nhỏ sống ở đỉnh núi, tiên nữ tuyệt thế, sao biết được những mánh khóe thế tục. Một câu liền làm mắt Tiêu Mục sáng lên, có được tin tức rất hữu ích. Ba năm, vì sao lại là ba năm? "Tiên tử chắc chắn vậy sao? Chỉ tiếc… Trẫm ở Lăng Vân Giới rất tốt, không có ý định đến Huyền Thiên Tông nộp mạng." Tiêu Mục tiếp tục thăm dò. Hừ! Vũ Hinh Chân Nhân hừ lạnh một tiếng, đạo tâm đột nhiên trở nên tỉnh táo. Lần này không hề nói thêm nhưng Tiêu Mục vẫn đọc được tin tức hữu dụng. Hai mắt nàng kiên định, thần sắc không hề thay đổi. Điều này cho thấy nàng rất chắc chắn về thời hạn ba năm! Phảng phất như giống miệng méo Chiến Thần nói ba năm kỳ hạn đã đến... Huyền Thiên Tông trở lại vị trí cũ? "Tiên tử đã chắc chắn như vậy, chi bằng trẫm đánh cược với nàng một ván, nếu như ba năm sau ta còn sống, tiên tử sẽ nói thế nào?" Tiêu Mục vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục thử thăm dò. Chỉ chờ nàng lộ một chút ý tứ. Song lần này Tiêu Mục nhất định phải thất vọng, đôi mắt đẹp của Vũ Hinh Chân Nhân khẽ nheo lại, sát ý tăng vọt. "Nói chuyện với lũ sâu kiến như ngươi, bản tọa không có nhiều kiên nhẫn vậy, chờ xem!" Vũ Hinh Chân Nhân vừa nói không hợp ý liền trực tiếp đóng lại khuy thiên kính. Xem ra nàng thật sự không ngờ đối diện sẽ xuất hiện Tiêu Mục, cho nên cũng không chuẩn bị những lời khách sáo. Tiêu Mục trầm tư nửa ngày. "Tại sao lại là nàng liên hệ với cửa ngầm?" Tiêu Mục quay đầu hỏi. "Không thể nào… Bệ hạ chắc chắn đoán sai rồi. Tạ Vũ Hinh siêu phàm thoát tục, rất khó có khả năng làm loại chuyện này. Tạ Gia cũng là một trong tam đại thế gia hiếm hoi còn giữ được sự trong sạch." Vân Nhiễm đối với Huyền Thiên Tông biết quá tường tận, quả quyết phủ nhận suy nghĩ của Tiêu Mục. Cái gọi là một người đắc đạo gà chó lên thiên, tu sĩ cấp cao của tông môn tu tiên, khó tránh khỏi sẽ chiếu cố con cháu trong gia tộc. Cứ một lần rồi hai lần, gia tộc tu tiên liền nắm quyền tông môn. Tạ Gia, Chiêm gia còn có Nam Cung gia, chính là ba đại thế gia cấp cao nhất của Huyền Thiên Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận