Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 63: Luyện thi khôi lỗi cuồng hoan thành

Chương 63: Luyện thi khôi lỗi cuồng hoan thành
Thành trì phần lớn đều có mật đạo, bình thường đều là nối thẳng phủ thành chủ.
Két két! Theo một miếng gạch sàn bị đẩy ra, Tiêu Mục dẫn đầu từ tàn phá phủ thành chủ ló đầu ra.
"Chơi vui!"
Quận chúa mới vừa đi ra, đã hưng phấn kêu la. Hai người khác hận không thể bịt miệng của nàng. Phủ thành chủ không lớn, chỉ có sân nhỏ ba gian.
"Đi vào nội viện xem sao."
Tiêu Mục đã sớm nghĩ kỹ phương án, việc nhân đức không nhường ai đề nghị. Giờ phút này mặt trời đã lặn, đúng lúc là thời điểm đèn hoa mới lên. Tần Lĩnh Thành khắp nơi tối như mực, bầu không khí đặc biệt làm người ta sợ hãi. Tòa thành nhỏ có thể chứa đựng mấy vạn người này, đã trống không mấy trăm năm.
Đùng đùng!
Vừa mới đi vào nội viện, liền nghe thấy rõ ràng tiếng roi quất. Chỉ thấy một người đàn ông, cầm roi không ngừng quất vào một người phụ nữ.
Phi thường kỳ quái.....
Người phụ nữ kia tựa hồ không phản ứng chút nào, cứ như vậy đứng đó mặc hắn tra tấn. Lực đạo phi thường lớn, người phụ nữ bị đánh đến quần áo tả tơi nhưng không rên một tiếng.
Ba người nấp trong rừng, trừng lớn mắt nhìn xem một màn hiếm thấy. Bên trong căn nhà đổ nát trong nội viện, lại đi tới một người đàn ông khác.
"Đại ca, huynh không có chuyện gì lại đánh thi thể làm gì?" Người đàn ông đi ra lẩm bẩm nói.
Thi thể? Người phụ nữ kia rõ ràng có thể đứng, vì sao lại nói nàng là thi thể? Tiêu Mục lần này cẩn thận quan sát hoàn toàn chính xác, không phát hiện ra người phụ nữ có sinh cơ. Chỉ tiếc nàng quay lưng về phía mọi người, trong nhất thời rất khó nhìn rõ ràng.
"Lão tử thích mỗi cái này, đợi thiên sư xuất quan, cũng nên kiếm mấy thi thể tươi mới mà chơi đùa." Người đàn ông đánh người cà lơ phất phơ đáp lời.
Đây đều là lũ biến thái gì vậy! Lại còn có sở thích quất thi thể.
"Chúng ta tranh thủ thời gian, đem luyện thi khôi lỗi đều đuổi tới cửa thành đi, hai ngày này có khi bắt được vài nữ sinh viên mà chơi, hắc hắc!" Người đàn ông tự xưng tiểu đệ, mặt mày tràn đầy dâm đãng cười nói.
"Lão tử không thích chơi người sống, cứ giết chết bọn nó trước, thì bọn nó sẽ thuộc về ta, ha ha ha ha." Đại ca điên cuồng cười ha hả.
Hai người rất nhanh vào phòng, ánh đèn sáng lên. Liên tiếp những luyện thi khôi lỗi từ trong nhà đi ra. Lần này Tiêu Mục thấy rõ ràng. Những luyện thi khôi lỗi này phần lớn đã hư thối, bước đi những bước cứng ngắc. Thủ đoạn của tu sĩ thật đáng sợ.
Sớm tại kinh thành, Tiêu Mục liền kiến thức qua loại luyện thi khôi lỗi này. Lúc đó thích khách áo xanh, cản thi đến ám sát. Những đồ chơi kinh khủng này, thủ đoạn luyện chế vô cùng hung tàn. Luyện thi thuật phần lớn cần phải tra tấn người sống đến chết, oan hồn oán niệm phụ thuộc trên thi thể. Sau đó luyện chế thi thể thành khôi lỗi, sử dụng pháp thuật đuổi thi mà chỉ huy.
"Giết chết hai tên ngu xuẩn này trước."
Ánh mắt Tiêu Mục trầm xuống, quả quyết hạ lệnh. Tiêu diệt từng bộ phận mới có cơ hội cứu người. Nếu như đợi bọn chúng đều tập hợp ở cửa thành, ngược lại sẽ không dễ làm.
Vừa dứt lời, Tiêu Mục đã xông tới, giơ phi kiếm lên liền đâm tới.
Đốt! Hai tên đàn ông này cũng có tu vi, tên đại ca hiểm lại càng hiểm dùng tấm chắn ngăn trở công kích của Tiêu Mục. Nhưng mà tu vi Chân Nguyên Cảnh đặt ở đó, chân nguyên linh lực khủng bố, trong nháy mắt bao trùm đại ca.
"Ngọa Tào!"
Đại ca hoảng sợ kêu lên một tiếng, cả người giống như diều đứt dây, ngã văng mạnh ra ngoài. Toàn thân xương cốt đều nát, trên mặt đất giãy dụa không đứng dậy được. Tiểu đệ xem xét, quay người bỏ chạy.
Vừa khéo không may, Quận Chúa Hòa Nhan cũng vừa từ trước mặt hắn giết tới. Hắn tu vi cực kém, chỉ có dẫn khí cảnh tầng một, căn bản không phải đối thủ.
A! Tiểu đệ kêu thảm một tiếng, đầu trực tiếp rời khỏi cổ.
"Ta nói nữ nhân nhà ngươi, ra tay cũng quá hung ác." Quận chúa phản ứng chậm một nhịp, đến cơ hội ra tay cũng không có, tức giận bất bình hét lên.
Nhan Diệc Chân chẳng buồn để ý tới nàng, trực tiếp nhìn về phía Tiêu Mục.
"Quân thượng, những luyện thi khôi lỗi này xử trí thế nào?" Thanh âm Nhan Diệc Chân bình tĩnh hỏi.
"Đem chúng nhốt vào trong phòng, đốt một mồi lửa đi! Như vậy, người ở cửa thành nhất định tới cứu, chúng ta thừa dịp loạn đi cứu người." Tiêu Mục có chút thưởng thức nhìn nàng nói.
Người có tính cách như Nhan Diệc Chân, trời sinh đã rất thích hợp với chiến trường.
"Ý kiến hay.... Không nghĩ tới đầu óc ngươi còn có chút dùng, có tư cách làm tùy tùng của bản quận chúa." Mộc Thiên Thiên mắt sáng lên, cười híp mắt nói tiếp.
Ba người rất nhanh động thủ, lợi dụng pháp thuật chân nguyên dẫn dắt, đem mười cái luyện thi khôi lỗi, lần nữa chạy về trong phòng. Sau đó đem củi khô trong viện, tất cả đều chuyển vào trong phòng.
Động tác của tu sĩ rất nhanh, một khắc đồng hồ đã làm xong hết thảy. Quận chúa lúc này mới ung dung ngồi xổm trên mặt đất, nhìn xem tên đại ca hấp hối.
"Ngươi không phải thích thi thể sao? Bản quận chúa lòng từ bi, để cho ngươi đi cùng bọn chúng." Quận chúa cong mắt cười một tiếng, giảo hoạt lộ ra răng khểnh nói.
Khụ khụ! Đại ca muốn nói chuyện, nhưng chỉ ho ra máu.
"Không cần cảm ơn ta.... Bản quận chúa là người tốt đấy." Mộc Thiên Thiên tức chết người không đền mạng nói.
Vừa dứt lời, liền cầm cổ áo đại ca, ném vào trong phòng tràn đầy luyện thi khôi lỗi.
"Ngươi cảm thấy hắn rất cảm tạ ngươi sao?" Nhan Diệc Chân khóe miệng co rút, rất im lặng nhìn nha đầu điên nói.
Đa phần mỹ nữ với mỹ nữ, luôn có chuyện như kim so với cọng râu.
"Đương nhiên sẽ tạ ta! Hắn thích thi thể, ta đem hắn ném vào đống thi thể, không phải đã thỏa mãn lòng hắn sao." Quận chúa nhún nhún vai, bĩu môi đáp.
Hô hô! Tiêu Mục đã dùng chân nguyên đốt lên liệt diễm. Phòng ở lập tức chìm trong biển lửa. Liệt diễm là vật dương cương, những luyện thi khôi lỗi kia nóng nảy bất an, rất nhanh đã không kiểm soát.
A ~~ a! Trong phòng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của đại ca, hắn hoảng sợ phát hiện, luyện thi khôi lỗi chỉ còn bản năng đi săn. Vô số luyện thi khôi lỗi, xông lên xé xác hắn sống sờ sờ.
Ba người nhanh chóng thoát đi, theo con hẻm vắng vẻ hướng cửa thành mà đi. Trên đường phố có thể nghe thấy tiếng bước chân, Tần Lĩnh Thành đã náo loạn cả lên. Không ngờ đám người này còn không ít, trên đường đi ít nhất gặp được mười mấy tu sĩ. Nhưng mà ba người đi theo con hẻm, gặp động tĩnh liền trốn tránh, thành công chạm mặt lướt qua với bọn chúng.
Cửa thành chỉ cách vài dặm rất nhanh đã đến.
"Còn có luyện thi khôi lỗi." Ánh mắt Tiêu Mục nhìn quanh một vòng, cuối cùng cũng phát hiện trên cổng thành những bóng người đang lung lay là cái gì. Trên cổng thành có vài chục luyện thi khôi lỗi. Đám người này táng tận lương tâm, chắc chắn trường kỳ đều dùng tà thuật nghiệp chướng.
"Tùy tùng, phải làm sao bây giờ?" Quận chúa không thấy chút bối rối nào, ngược lại tràn đầy hưng phấn mà hỏi. Nha đầu điên này, chỉ sợ sự tình không ồn ào lớn.
"Thừa dịp tu sĩ rời khỏi đám luyện thi khôi lỗi, chúng ta trước tiêu diệt những tà vật này." Tiêu Mục rất nhanh đã quyết định.
Ba người phi tốc xông ra ngoài. Trên cổng thành còn có hai tu sĩ lưu thủ, lập tức phát hiện ra hành tung ba người.
"Ai....!" Trên cổng thành truyền đến âm thanh chất vấn lớn tiếng.
Tiêu Mục cũng không đáp lời, tế ra phi kiếm tả hữu khai cung. Luyện thi khôi lỗi cứng ngắc, lập tức đã bị chém rớt hai tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận