Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 24: Đạo bất nhân thịt cá phàm nhân

Chương 24: Đạo bất nhân coi thịt cá phàm nhân!
Đạo pháp bất nhân, phàm nhân như sâu kiến đều là thịt cá! Sinh ra đã khác biệt ở giới tu tiên, tu sĩ sinh ra liền tài giỏi hơn người. Vẻ đẹp, sức mạnh, quyền thế, thậm chí trí nhớ đều có thể nghiền ép phàm nhân. Trong tình huống như vậy, người người bình đẳng chỉ là giấc mộng đẹp mà thôi! Đổi một cách nói khác, giới tu tiên chỉ có ba đẳng cấp: cảnh sâu kiến, cảnh đạo hữu và cảnh tiền bối. 60 cái nhân gian, đều là sâu kiến bị Huyền Thiên Tông hút máu.
“Ngươi nói cửa vào bí cảnh đóng lại, có liên quan đến việc Huyền Thiên Tông rút linh khí?” Tiêu Mục cuối cùng cũng hiểu được ý của hắn.
“Đúng là như thế! Nếu mô hình toán học của ta không sai… Lần trước cửa vào bí cảnh đóng lại, rất có thể là do linh khí của Lăng Vân Giới cạn kiệt, dẫn đến trận pháp xuất hiện sự cố, từ đó đóng cửa vào bí cảnh.” Dương Chấn nói đầy tự tin.
Người có tài năng ở đâu cũng được tôn trọng. Trong lĩnh vực chuyên môn, Tiêu Mục thà tin hươu mẹ biết trèo cây cũng không nghi ngờ phán đoán suy luận của hắn.
“Trải qua hơn trăm năm tu dưỡng, linh khí Lăng Vân Giới đã khôi phục đôi chút, cho nên bọn họ khởi động lại trận truyền tống bí cảnh.” Tiêu Mục bừng tỉnh ngộ ra. Dựa theo tiết tấu này, sau này Lăng Vân Giới sẽ lại trở về số phận cũ. Tiếp tục trở thành thế giới người phàm cung cấp linh khí.
“Tin rằng tông môn đã gia cố trận pháp.” Dương Chấn nói rất chuẩn xác.
“Có biện pháp nào đóng cửa vào bí cảnh một lần nữa không?” Tiêu Mục trong lòng dâng lên chờ đợi hỏi.
“Hoặc là tiếp tục cắt nguồn linh khí, bất quá tông môn có thể sẽ dùng linh thạch để cung cấp. Hoặc là phá hủy trận nhãn, từ gốc rễ đoạn tuyệt cửa vào bí cảnh.” Dương Chấn giọng bình tĩnh, nói đạo lý rất rõ ràng. Cắt nguồn linh khí không thực tế, chỉ cần nghĩ bằng đầu gối cũng biết, tông môn chắc chắn sẽ dùng linh thạch thay thế. Vậy chỉ còn cách phá nát trận nhãn. Trận truyền tống bí cảnh là hai chiều, chỉ cần trận nhãn bên Lăng Vân Giới bị phá hủy, người bên kia không thể vượt ngang tinh vực đến đây.
“Nghiên cứu thuốc nổ linh khí cường liệt thế nào rồi?” Tiêu Mục quay đầu nhìn tiến sĩ Ngải Nhân, mắt sáng lên hỏi. Cuối cùng đã nhìn thấy hy vọng!
“Thí nghiệm vô cùng thành công, chỉ cần có túi trữ vật và linh thạch, có thể nâng cấp thuốc nổ TNT thành thuốc nổ linh khí. Uy lực tăng hơn gấp mười lần.” Ngải Nhân chắc chắn nói. TNT đã được nghiên cứu từ lâu, hiện tại chỉ cần thêm linh khí, việc nghiên cứu phát minh sẽ dễ như trở bàn tay. Đã đến lúc cho giới tu tiên một chút rung động!
“Vậy thì xin nhờ mấy vị tiên sinh.” Tiêu Mục nói bằng giọng rất thành khẩn. Trong lĩnh vực vật lý và số học, bọn họ giống như thần thánh vậy. Xứng đáng với sự tôn trọng của bất kỳ ai…
Về tới chuyên cần chính sự điện, tâm trạng Tiêu Mục lúc lên lúc xuống. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, việc mình có thể làm là cung cấp tài nguyên cho học viện, còn lại chỉ có thể tin tưởng vào tài năng của họ. Còn một việc mấu chốt phải làm ngay, đó là tìm hiểu địch tình. Huyền Thiên Tông đến không có ý tốt! Chờ đến chiều trong chuyên cần chính sự điện, cuối cùng cũng thấy Chiêm Nhân Kiệt chậm rãi tới. Đến trễ cả khi hoàng đế triệu kiến, cho thấy thái độ của tu tiên giả.
“Bệ hạ tìm ta có chuyện gì?” Chiêm Nhân Kiệt hờ hững hỏi.
“Chỉ là muốn hỏi thăm, các Tiên Nhân có hài lòng với sự sắp xếp của triều đình không?” Tiêu Mục vẻ mặt ôn hòa nói. Ăn của người ta thì phải nương tay. Chiêm Nhân Kiệt miễn cưỡng chấp nhận thái độ của hoàng đế, chỉ là vẫn khinh người. Cho rằng những thứ này là thành ý mà phàm nhân nên có.
“Cũng tạm… Các sư huynh đệ đã ra ngoài không ít, chiêu thu đệ tử ở các quận huyện, nữ nhân cũng đủ dùng.” Chiêm Nhân Kiệt nói tùy tiện.
“Vậy thì tốt rồi, ta còn có chút sợ hãi, sợ các Tiên Nhân không hài lòng!” Tiêu Mục giả bộ trút được gánh nặng nói. Chào hỏi xong cũng là lúc tìm hiểu ý đồ của đối phương. Chưa đợi Tiêu Mục ra chiêu, Chiêm Nhân Kiệt đã không nhịn được trước.
“Ta cũng có một việc muốn thương lượng với bệ hạ! Chiêm gia chúng ta là thế gia vọng tộc, trong Huyền Thiên Tông cũng có tiếng nói, trong nhà lão tổ là Nguyên Anh đại tu sĩ, quanh năm tu hành tại Huyền Thiên Tông.” Chiêm Nhân Kiệt vừa mở miệng đã sĩ diện, trước tiên khoe khoang thực lực một lượt. Tay không bắt sói, toàn là chiêu này.
Tiêu Mục khóe miệng vẽ một đường cong, nhìn đại khái đã thấu lá bài tẩy của đối phương. Tranh bá thiên hạ ngươi lừa ta gạt, còn mạnh hơn cái này nhiều.
“Ôi chao! Tại hạ kinh sợ, không ngờ Tiên Nhân lại có lai lịch lớn như vậy.” Tiêu Mục vội đứng lên, vô cùng cung kính tỏ vẻ. Không phối hợp một chút, sao có thể để hắn nói tiếp? Thực ra những thông tin này, Tiêu Mục đã sớm nghe qua. Không chút khoa trương, các nữ nhân được sắp xếp cho tu sĩ đều là nội ứng của Tiêu Mục. Các nàng không cần cố ý thu thập thông tin, nghe được gì liền báo lại nấy. Tình hình chung của Huyền Thiên Tông đều đã thăm dò rõ ràng. Nữ nhân vĩnh viễn là điểm yếu của đàn ông, tu sĩ nam cũng là đàn ông thôi.
“Bệ hạ khống chế triều đình Đại Hạ, Chiêm gia cố ý kết thông gia với bệ hạ, ta nghĩ bệ hạ sẽ không tiếc một vị trí hoàng hậu chứ?” Chiêm Nhân Kiệt đắc ý nói. Hắn cho rằng đây là ban ân lớn. Còn không tóm được đám phàm phu tục tử này? Phàm nhân làm gì đã được nếm trải cái tốt, gặp tiên nữ hận không thể quỳ trên mặt đất liếm chân. Chỉ tiếc hắn đã đoán sai! Tiêu Mục ăn uống đã quá tốt rồi, tuy mỹ nhân xinh đẹp, nhưng có thể so được với Ngu Quý Phi đỉnh cao sao?
“Có thể được tiên tử chiếu cố, ta tam sinh hữu hạnh! Nhất định sẽ cho phong hoàng hậu.” Tiêu Mục cảm động rớt nước mắt chấp tay nói. Trông qua mọi thứ đều như Chiêm Nhân Kiệt dự liệu! Gã càng đắc ý hơn, mặt đầy vẻ đã tính trước. Nếu cho gã thêm một chiếc quạt lông nữa, khí chất có thể so bì với Gia Cát Lượng.
“Ta chỉ có một yêu cầu… Chờ muội muội của ta gả cho bệ hạ, nếu sinh ra người thừa kế có linh căn, nhất định phải phong thái tử.” Chiêm Nhân Kiệt lúc này mới bộc lộ chân tướng. Tu sĩ có khái niệm thời gian khác xa phàm nhân. Các loại thái tử kế vị đều là chuyện vài chục năm sau, đối với tu sĩ, chút thời gian này chẳng đáng là bao. Quả đúng như vậy… Tiêu Mục trong lòng hừ lạnh, đã đoán được dã tâm của chúng. Đơn giản là muốn cướp đoạt triều đình Đại Hạ, tương lai biến thành thuộc địa của Chiêm gia!
“Lẽ ra nên như vậy! Ta một người phàm phu tục tử, nếu có thể sinh ra tu sĩ, còn có gì tốt hơn nữa chứ?” Tiêu Mục vui vẻ đồng ý.
Ha ha ha! Chiêm Nhân Kiệt cười đến chảy cả nước mắt. Nhìn ánh mắt hoàng đế, như đang nhìn một con lừa ngốc.
“Bệ hạ kính sợ tu sĩ như vậy, thật không còn gì tốt hơn. Muội muội ta quốc sắc thiên hương, thật là tiện nghi cho ngươi.” Chiêm Nhân Kiệt nói một cách luyến tiếc. Giọng điệu rất kỳ quái. Muội muội ngươi tuy đẹp, thì ngươi có thể làm gì? Tiêu Mục nghe thấy sát khí nổi lên. Nói chuyện phiếm với thằng ngu này, hai ba câu đã khiến mình sát tâm lên ba lần.
“Ta là người có phúc khí.” Tiêu Mục đè xuống cơn bực tức, giả vờ không hiểu hắn mỉa mai.
Hai bên đạt được mục đích bước đầu. Càng ngày càng khó, tu tiên giả thật không dễ đối phó. Nhất là sau lưng còn có Huyền Thiên Tông, như nghẹn ở cổ họng, như có gai ở sau lưng, Tiêu Mục như ngồi trên bàn chông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận