Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 195: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng

**Chương 195: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng**
Huyền Thiên tông, chưởng môn điện.
Hôm nay có vị khách quý hiếm gặp tới, là một công tử quý phái, cẩm bào đai ngọc, sau lưng mang theo pháp vòng.
Tu sĩ sau khi đến Nguyên Anh, muốn hiển hiện pháp vòng là có thể làm được.
Bất quá phần lớn mọi người sẽ không ăn no rửng mỡ, cố ý khoe khoang làm ra một cái pháp vòng.
Ngoại trừ tiên triều quý tộc.
"Tiên thái tử điện hạ giá lâm, bản tọa không có từ xa tiếp đón."
Chưởng môn Chân Quân mỉm cười chân thành nói.
Người đến tên là Đường Thiếu Vũ, chính là thái tử Linh Vũ tiên triều của Hạo Thiên giới, quyền cao chức trọng.
Hạo Thiên giới mênh mông vô biên, so với Động Thiên Giới còn lớn, đứng sừng sững tứ phương tiên triều, ngũ đại thánh địa, đều là những quái vật khổng lồ.
"Đa tạ chưởng môn Chân Quân lấy lễ tiếp đón, cô ở xa Hạo Thiên giới đều từng nghe tới Huyền Thiên tông gặp phải đại phiền toái. Cô đơn phương đối với chuyện ở Lăng Vân Giới cảm thấy rất hứng thú, Chân Quân có thể hay không nói cho ta một chút về chuyện này."
Đường Thiếu Vũ khóe miệng mang theo lãnh ý bạc tình bạc nghĩa, nói chuyện vô cùng muốn ăn đòn.
Lời nói này rõ ràng mang theo trào phúng, làm cho mọi người trên mặt của Huyền Thiên tông tối sầm lại.
Dùng cái mông nghĩ, chưởng môn Chân Quân cũng đoán được là Khôi Tinh tông chưởng môn để lộ bí mật.
Nguyên bản hai nhà vốn đã không hợp nhau, loại chuyện làm người khác buồn nôn này, Khôi Tinh tông đương nhiên vui lòng thực hiện.
"Cũng không phải là đại sự gì, phàm nhân Lăng Vân Giới, có lẽ là được Tiên Quân cơ duyên phù hộ, dưới cơ duyên xảo hợp chém g·iết một vị sư huynh Nguyên Anh của bổn môn, thật sự là.... Làm cho người ta tiếc hận."
Chưởng môn Chân Quân đè nén nộ khí trong lòng, bất động thanh sắc nhận lời.
"Nguyên Anh đều vẫn lạc, đạo hữu thật bình thản. Hứ....!"
Đường Thiếu Vũ khịt mũi khinh bỉ cười nói.
Đây rõ ràng chính là khiêu khích!
Nhưng mà chưởng môn Chân Quân chỉ có thể nhẫn nhịn.
Linh Vũ tiên triều tuyệt đối không phải là tồn tại mà Huyền Thiên tông có thể trêu chọc, thể lượng ít nhất là gấp hơn mười lần so với Huyền Thiên tông.
"Cô không nhìn nổi người sinh sâu kiến nhảy nhót, nếu là đạo hữu tin được ta mà nói, chuyện này cô giúp ngươi xử trí thỏa đáng. Đại giới ư.... chính là sinh mệnh của người Lăng Vân Giới. Cô vừa vặn muốn dùng để luyện đan."
Đường Thiếu Vũ lời nói không làm người khác kinh ngạc thì đến c·hết cũng không thôi, dáng vẻ kệch cỡm mà nói.
Hắn thản nhiên nói ra chuyện diệt sát chúng sinh.
Hạo Thiên giới tập tục càng ngày càng kém!
"Cố mong muốn tai.... không dám mời mà thôi!"
Chưởng môn Chân Quân suýt chút nữa thì cười ra tiếng, nhưng trên mặt không lộ ra manh mối.
Ngay cả Hóa Thần đều không làm gì được nhân gian, ngược lại hắn muốn nhìn xem Linh Vũ tiên triều làm thế nào nếm trái đắng.
Rầm rầm!
Đường Thiếu Vũ tuyệt không phải là một người điệu thấp, vừa dứt lời liền sử dụng một mảng lớn sâu bọ rậm rạp chằng chịt.
Mỗi con đều to bằng con kiến, trong nháy mắt liền bò đầy mặt đất xung quanh hắn.
"Đây là phệ tâm linh trùng, chính là Thượng Cổ dị chủng. Phàm nhân nếu là bị chui vào một con, tâm đầu huyết sẽ khô cạn trong vòng ba ngày. Thu thập tâm đầu huyết, cô vừa vặn dùng để luyện đan."
Đường Thiếu Vũ không thèm diễn một chút nào, chỉ sợ người khác không biết, còn giải thích rõ ràng.
Ách.... Cái này.....
Bốn phía lặng ngắt như tờ.
Không thể không thừa nhận, vị hoàn khố tiên nhị đại này thủ đoạn thật sự tâm ngoan thủ lạt.
Loại linh trùng này sẽ sinh sôi trong cơ thể phàm nhân, có thể tưởng tượng chẳng mấy chốc sẽ khuếch tán khắp thiên hạ.
Vô luận phàm nhân hoàng triều có thủ đoạn gì, cũng phải có người mới có thể hiệp trợ thi triển.
Bằng không, dựa vào chút tu vi mèo ba chân của nhân gian, căn bản không thể nào là đối thủ của tu tiên giới.
"Bản tọa vừa vặn có mật đạo thông hướng Thiên Vân Giới, vậy thì giao cho điện hạ xử trí!"
Chưởng môn Chân Quân hai con ngươi khẽ híp lại, nói lời kinh người.
Thì ra hắn sớm đã có chuẩn bị, lợi dụng Khuy Thiên Kính mở ra truyền tống trận.
Chỉ có điều trước đó đã từng nếm thiệt thòi, hắn đương nhiên sẽ không đi vào vết xe đổ.
Nếu như hoàn khố Thái tử muốn thử một chút, hắn không thể không thành toàn chuyện này.
........
Tây Hồ đại lục đi về phía nam, sau khi vượt qua tám ngàn km, có thể nhìn thấy một mảnh quần đảo lác đác.
Trên trăm hòn đảo tạo thành quần đảo, có cả ngàn công nhân đang khai thác quặng.
"Bệ hạ mời xem, đây chính là địa tâm vô cực từ mà chúng ta cần."
Tô Hạo Hâm tràn đầy phấn khởi chỉ vào một xe khoáng thạch nói.
Nhìn qua những tảng đá xám xịt, không hề giống vô cực từ chút nào.
Tiêu Mục vừa mới tiến giai Kim Đan, có chút hăng hái cầm lấy một khối đá.
Sau khi vận dụng chân nguyên linh lực, tảng đá màu xám phát sinh biến hóa thần kỳ.
Vô số mảnh đá nhao nhao rơi xuống, khoáng thạch dần dần trở nên óng ánh trong suốt.
"Đã từng tìm được tiên linh huyền ngọc sắt chưa?"
Tiêu Mục đặt câu hỏi.
Tùy tùng bên cạnh, lập tức cung kính mang tới một khối nhỏ ngọc thạch.
Nói là ngọc thạch cũng không chính xác.
Huyền Ngọc thiết nhìn giống ngọc, kỳ thực là sắt.
Theo Tiêu Mục đem vô cực từ đến gần Huyền Ngọc thiết, Huyền Ngọc thiết cũng bắt đầu biến hóa.
Nguyên bản Huyền Ngọc thiết tản ra huỳnh quang, dần dần ảm đạm xuống, lộ ra màu đỏ sậm của sắt.
"Quả nhiên có thể khắc chế đạo vận của Huyền Ngọc thiết..... Nếu là tương lai mẫu hạm lên đường, một chiêu này không thể không phòng."
Tiêu Mục nghĩ rất nhiều, trầm ngâm nói.
Qua mấy năm thí nghiệm, Thái Học Viện cơ bản đã thăm dò rõ ràng những vật chất đặc thù này.
Hắc hắc!
Tô Hạo Hâm thần thần bí bí cười cười.
Hắn cũng không tiếp lời, trực tiếp lấy ra một khối Huyền Ngọc thiết.
Theo sát đó lấy ra một chút vật chất kỳ quái màu đỏ sẫm, bao lấy Huyền Ngọc thiết.
Tô Hạo Hâm lẩm bẩm, dùng một tấm phù triện thần kỳ phóng thích bí pháp.
Kỳ tích xuất hiện!
Những vật chất màu đỏ sẫm kia, dần dần bám vào bên trong Huyền Ngọc thiết.
Nguyên bản ngọc thạch trắng noãn như Huyền Ngọc thiết, dần dần biến thành khối sắt màu đỏ.
"Bệ hạ thử lại lần nữa xem."
Tô Hạo Hâm mười phần tự tin nói.
Nhìn dáng vẻ này, chắc chắn là có đột phá kinh người.
Tiêu Mục cũng vui vẻ thấy thế, lần nữa sử dụng vô cực từ đến gần nó.
Nhưng lần này, Huyền Ngọc thiết không hề mất đi pháp quang.
"Mất hiệu lực! Đây là vật gì?"
Tiêu Mục kinh ngạc truy vấn.
"Đây chính là bắp thịt của Cửu Giới thần long, thông qua Dương Chấn tiến sĩ gia công tạo thành vật chất. Thần long thuộc thủy, nhục thân bất diệt, Huyền Ngọc thiết thuộc kim, chính là Hồng Hoang tạo vật. Hai thứ này vậy mà phù hợp với ngũ hành 'Kim sinh Thủy' bản tính. Dương Chấn tiến sĩ quá thần kỳ, loại tài liệu này.... không thể tưởng tượng, hẳn là vượt xa Huyền Ngọc thiết, cũng vượt xa nhục thân thần long."
Tô Hạo Hâm tán thưởng không dứt lời.
Cho dù là luyện khí sư vĩ đại nhất, cũng căn bản không thể nghĩ ra ý tưởng này.
Trước đây Tô Hạo Hâm khi nghe được, còn tưởng rằng là chuyện nghìn lẻ một đêm.
Không nghĩ tới thần thoại đang ở trước mắt!
"Dương Chấn tiến sĩ thật là thần nhân vậy!"
Tiêu Mục ào ào cười to nói.
Đỉnh cấp thiên tài, đỉnh cấp phát minh!
Không thể không nói nhà khoa học đứng ở độ cao mà phàm nhân không nhìn thấy.
Giống như điện năng sinh ra quang minh, những chuyện không thể tưởng tượng nổi này, đối với người thời xã hội phong kiến mà nói, chính là chuyện nghìn lẻ một đêm.
"Thực không dám giấu giếm, thần cũng có ngạo khí. Mấy năm nay đã dốc hết bản sự luyện khí, vì thần long phi thuyền trận văn mà cống hiến không nhỏ. Vốn cho rằng có thể cạnh tranh một chút Hoàng gia khoa học thưởng, hiện tại xem ra.... ta ngay cả xách giày cho bọn hắn cũng không xứng."
Tô Hạo Hâm cười khổ không thôi.
"Thuật nghiệp hữu chuyên công, ái khanh không cần hối hận."
Tiêu Mục chớp chớp mắt nhận lời.
Ha ha! Ha ha!
Hai người nhìn nhau cười lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận