Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 112: Song trúc cơ giương buồm khởi hành

Chương 112: Song trúc cơ giương buồm khởi hành
Trúc Cơ là chuyện đại sự, đương nhiên không thể tiến hành ở trong hoàng cung. Nếu Lôi Kiếp đánh xuống gây ra nguy hiểm chết người, toàn bộ hoàng cung sẽ gặp tai ương. Tiêu Mục chọn một hành cung ở phía đông ngoại thành. Tuy gọi là hành cung, thực ra rất đơn sơ, chỉ là một cái sân nhỏ hai lớp.
Trong động phủ của hành cung. Tiêu Mục ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, thân thể lơ lửng giữa không trung. Bên cạnh là một Tụ Linh trận, liên tục thu hút linh khí từ huyệt thiên linh vào người. Ngoài ra, Tiêu Mục không dùng bất kỳ ngoại lực nào.
Để chuẩn bị cho việc trùng kích Trúc Cơ bế quan, đầu tiên hắn phải ngưng thần tĩnh khí, điều chỉnh đạo tâm mất một tháng. Sau đó là ngưng khí hóa nguyên, dùng ba tháng ròng rã để xây đạo cơ ở Đan Điền Khí Hải. Tiếp theo, lại mất thêm một tháng để đạo cơ thành hình.
Hôm nay, đạo tâm của Tiêu Mục đột nhiên khẽ động. Hắn mơ hồ cảm nhận được một đạo vận, mang theo niềm vui sướng khó tả. Tiêu Mục bỗng nhiên mở hai mắt!
Giờ phút này..... Bầu trời hành cung mây đen bao phủ, một xoáy mây kiếp dần hình thành. Vô số lôi đình tử điện lấp lóe trong vòng xoáy. Tu vi Trúc Cơ dẫn động kiếp lôi! Không phải ai Trúc Cơ cũng dẫn động kiếp lôi, những đạo cơ quá yếu có khi chỉ bay qua một đám mây đen là xong. Đạo cơ không dẫn động được kiếp lôi thì gần như đã mất khả năng tiếp tục thăng tiến.
Hiện tượng thiên địa dị thường này thu hút vô số người xem náo nhiệt. Dân chúng Lăng Vân Giới chưa từng thấy chuyện này, người người đổ ra đường.
“Hướng kia.... Có phải hành cung của bệ hạ không? Chuyện gì xảy ra trên trời vậy!” “Có phải bệ hạ sắp thành tiên không?” “Chắc chắn rồi.... Bệ hạ là chân long hạ phàm, giờ đang định về trời xem một chút.” “Không biết thì đừng nói, đây là Lôi Kiếp của người tu tiên, biết không?”
Ầm ầm! Một đạo lôi đình màu tím từ trên trời giáng xuống, giống như rồng lớn gầm thét đánh xuống mặt đất. Trúc Cơ Lôi Kiếp còn gọi là thiên địa cực lôi, tức là lôi đình tự nhiên đạt đến cực hạn. Nhưng đạo thiên địa cực lôi này, ngay cả trong giới tu tiên cũng hiếm có, lại rộng đến một trượng.
“Dựa vào....!” Tiêu Mục chỉ kịp thốt ra một tiếng, cả người đã bị lôi đình bao phủ. Toàn thân cháy đen, mùi thịt khét lẹt bay ra. May là Trúc Cơ Lôi Kiếp chỉ có một đạo, nếu thêm một đạo nữa, Tiêu Mục không chắc mình có thể chịu được hay không.
Tinh vân trong Đan Điền Khí Hải chậm rãi vận chuyển, giữa chúng có một đạo cơ hình hoa sen đang quay tròn. Lực lượng của lôi đình thúc đẩy đạo cơ trong Đan Điền Khí Hải. Một tia đạo vận đột nhiên cộng hưởng với thiên địa, tỏa ra lực chữa trị thấm vào tận ruột gan. Tiêu Mục kinh ngạc phát hiện, da thịt cháy đen của mình đang phục hồi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Ba ngày sau, Tiêu Mục đã thần thái sáng láng. Sức mạnh vừa có được khiến đạo tâm hắn không khỏi kích động.
Hưu! Tiêu Mục ngự kiếm phóng lên trời. Thần thức tỏa ra, vậy mà đạt đến 100 trượng (ước chừng 270 mét). Chân nguyên mênh mông làm cho thể xác và tinh thần của Tiêu Mục vô cùng thoải mái, một hơi bay thẳng đến Thái Học Viện.
Khác với các môn phái tu tiên, tu sĩ Đại Hạ thích định lượng tu vi, ai nấy cũng tự giác đến Thái Học Viện khảo thí.
“Chúc mừng bệ hạ Trúc Cơ thành công!” Tiến sĩ Ngưu Đôn mừng rỡ tiến lên, chắp tay cúi đầu nói.
“Ái khanh không cần đa lễ, trẫm đến đây thử tu vi một chút.” Tiêu Mục vào thẳng vấn đề.
Đây là chuyện tốt, Ngưu Đôn vội vàng dẫn đường, nhanh chóng đưa bệ hạ đến phòng thí nghiệm. Khoảng một khắc sau, kết quả kiểm tra đã có.
“Thần thức của bệ hạ có thể khống chế 272 mét, vượt xa tu sĩ bình thường chỉ 80 mét, ngay cả tu sĩ có dị bẩm thiên phú cũng khó đạt được 200 mét thần thức Trúc Cơ.” Tiến sĩ Ngưu Đôn không ngớt lời khen ngợi.
Những số liệu này của ông đương nhiên là tham khảo từ điển tịch của tu sĩ. Hiện tại Đại Hạ hiểu biết về Huyền Thiên Tông còn nhiều hơn cả Huyền Thiên Tông hiểu về Lăng Vân Giới.
“Tu vi thế nào?” Tiêu Mục tươi cười hỏi.
“Đạo cơ của bệ hạ hoàn mỹ không tì vết, sơ bộ tính toán có thể đạt tới 300 ngải, gấp ba lần so với tu sĩ bình thường.” Tiến sĩ Ngưu Đôn kinh ngạc không thôi, suýt nữa quỳ lạy bệ hạ. Tu sĩ Trúc Cơ hoàn mỹ như vậy, gần như phá vỡ thường thức của giới tu tiên.
“Phi thuyền Mộc Tinh của Thái Học Viện chế tạo ra sao rồi?” Tiêu Mục nén vui mừng trong lòng, chuyển sang hỏi chuyện khác. Thời hạn năm năm chỉ còn lại nửa năm.
“Bệ hạ mời đi theo ta.” Tiến sĩ Ngưu Đôn hiếm khi thần thần bí bí dẫn đường.
Khi Tiêu Mục nhìn thấy phi thuyền, thiếu chút nữa thì kinh ngạc đến không ngậm được miệng. Quái vật khổng lồ trước mắt, cơ hồ giống như một sân bóng. Không tận mắt chứng kiến cự vật này, rất khó hình dung được trực quan. Nó giống như một chiếc tàu tuần dương vạn tấn, chỉ có điều chiếc phi thuyền này không cần xuống nước.
“Chiếc phi thuyền này tham khảo thiết kế của tàu tuần dương vạn tấn của Đại Hạ, nặng 12800 tấn, gồm chín tầng, có thể chứa trên 300 người. Bên trong còn có hơn trăm không gian trữ vật, vật tư tiếp tế không phải là vấn đề.” Tiến sĩ Ngưu Đôn kiêu ngạo giới thiệu.
Ông có lý do để kiêu ngạo, điều này đại biểu cho Đại Hạ hoàng triều đang hướng tới vùng không gian sâu thẳm. Tiêu Mục kinh ngạc đến câm lặng, chỉ bước lên, vuốt nhẹ một cái lên thân phi thuyền.
Ong ong..... Trận văn trên phi thuyền bắt đầu phát ra hào quang nhè nhẹ. Toàn bộ chiếc phi thuyền là một linh khí. Tuy có khoảng cách với pháp bảo phi hành đỉnh cấp của giới tu tiên, nhưng dùng để thăm dò Mộc Tinh tuyệt đối đủ dùng.
“Cường độ của phi thuyền là linh khí thượng phẩm, toàn thân làm bằng tinh tận linh thiết. Đáng tiếc duy nhất là không thể nạp vào pháp bảo chứa đồ.” Tiến sĩ Ngưu Đôn mắt sáng lên, tiếp tục giới thiệu. Phi thuyền có trận pháp không gian và không gian trữ vật, cho nên không thể bị pháp bảo không gian khác thu nạp. Không giống như những đại năng tu sĩ kia, giơ tay nhấc chân liền có thể tế ra cả một tòa cung điện, thật sự quá khủng bố!
“Phi thuyền dự bị cũng giống như vậy sao?” Tiêu Mục hài lòng gật đầu. Thái Học Viện chế tạo hai chiếc phi thuyền dựa trên yêu cầu thăm dò Mộc Tinh.
“Bệ hạ muốn đến xem thử không? Phi thuyền dự bị ở kho số 2.” Tiến sĩ Ngưu Đôn nhiệt tình nói.
“Không cần, đợi Nhan Diệc Chân bế quan xong thì cùng đi!” Tiêu Mục khoát tay cự tuyệt.
Đến lúc đó chắc chắn là hai người Trúc Cơ phải chia ra dẫn đội, cần suy nghĩ xem mang ai đi thám hiểm. Ưu tiên hàng đầu là Vân Nhiễm, nàng thực lực mạnh mẽ, lại được chứng kiến giới tu tiên. Tiếp theo là Ấu Lan và đội Bông Vệ, đội Bông Vệ giờ đã mở rộng hơn 60 người, mang 50 người đi là quá đủ. Còn lại thì mang mười mấy chiến sĩ cơ giáp, thêm khoảng trăm nhà khoa học, tôi tớ các loại. Còn Nhan Diệc Chân bên kia thì đơn giản hơn nhiều, đội Trời Cấm hiện tại rất rảnh, vừa vặn phát huy tác dụng.
Ngay sau khi Tiêu Mục Trúc Cơ thành công được một tháng, nơi Nhan Diệc Chân bế quan cũng truyền đến dị động Lôi Kiếp. Đại Hạ rốt cục đã có hai tu sĩ Trúc Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận