Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên
Chương 25: Lăng vân giới Địa Tạng linh mạch
Chương 25: Linh mạch Địa Tạng tại Lăng Vân giới.
Cuối cùng cũng đưa được ôn thần đi. Hòe An vội vã chạy vào cửa, đến bên tai bệ hạ bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, việc tìm kiếm linh mạch đã có manh mối.” Hòe An cố nén sự hưng phấn mà tâu. Lần trước cùng Hoài Nhu đạo cô tìm kiếm động phủ của Thanh Thư đạo trưởng, lúc đó Tiêu Mục hạ lệnh cho các tướng sĩ ở phụ cận đào hố tìm kiếm linh mạch. Những nơi ẩn cư của tu sĩ chắc chắn có nơi phát ra linh khí. Hiện tại hơn một tháng trôi qua, cuối cùng cũng có tin tức tốt. “Tốt quá rồi! Trẫm lập tức lên đường, ngay bây giờ đến Tần Phong Lĩnh.” Tiêu Mục nóng lòng nói. Đến rồi, đến rồi! Đây chẳng phải là buồn ngủ gặp chiếu manh sao? Vừa vặn thuốc nổ cực mạnh cần linh khí, các tướng sĩ đã tìm được linh mạch. Nếu có thể tìm được linh thạch thì việc đóng lại cửa bí cảnh rất có hy vọng. “Ngươi đi báo việc này cho Hoàng hậu nương nương, trẫm lập tức xuất phát! Còn chuyện bế quan tu luyện thì đợi khi trẫm trở về rồi tính.” Tiêu Mục giao phó cho Hòe An một câu rồi vội vã rời khỏi hoàng cung. Vốn việc tu luyện cũng gấp như lửa đốt. Tốt nhất là có thể tăng tu vi lên cảnh giới tầng bảy trước khi tiêu diệt tu sĩ. Tu sĩ dẫn khí cảnh hậu kỳ điều khiển trận pháp sẽ thuận lợi hơn nhiều. Bất quá so với linh mạch, việc tu luyện có thể chậm lại một chút…
Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng. Tiêu Mục đã đến Tần Phong Lĩnh. Các tướng sĩ đã dựng hàng rào bao quanh nơi phát hiện linh mạch. Đi vào bên trong, một cảm giác tâm thần thanh thản tự nhiên sinh ra. Ngay cả lỗ chân lông cũng cảm thấy đặc biệt thoải mái. Linh khí ở đây vô cùng dồi dào. “Các tướng sĩ phát hiện linh mạch, đều có thưởng.” Tiêu Mục vui mừng khôn xiết, hào phóng hạ lệnh. Các tướng sĩ xung quanh đều vui mừng, ai nấy cũng hớn hở. “Khởi bẩm bệ hạ, nơi này vừa mới đào xuống một trượng, linh vụ liền xuất hiện. Các huynh đệ không tiếp tục đào xuống mà xây thêm một vòng hố.” Lĩnh quân cẩn thận báo cáo tình hình. Từ khi Tiêu Mục hạ lệnh tìm kiếm linh mạch, các tướng sĩ ngày đêm đào hố, cứ mỗi mười trượng lại đào một cái hố lớn. Gần như đã tìm kiếm khắp khu vực mười dặm. “Làm tốt lắm, trẫm sẽ xuống xem thử.” Tiêu Mục không nén được sự kích động nói. Vừa nói xong đã xắn tay áo chuẩn bị xuống dưới. Điều này làm cho các tướng sĩ bên cạnh lo lắng, vị đại tướng lĩnh quân vội vàng đưa tay ngăn cản: “Mạt tướng nguyện làm tiên phong, thay bệ hạ đi dò đường.” Tướng lĩnh sốt ruột chờ lệnh. Trung tâm Khả Gia, nhưng phàm nhân không làm được gì. Tiêu Mục vỗ vai hắn, ra hiệu không cần lo lắng: “Các ngươi cứ nghỉ ngơi... khi trẫm chinh chiến thiên hạ, các ngươi còn không biết ở đâu!” Tiêu Mục cười sảng khoái. Ha ha ha ha! Tiếng cười cởi mở vang lên xung quanh. Đối với Chiến Thần như bệ hạ, mỗi tướng sĩ đều tin rằng người sẽ không thất bại. Trên sử sách cũng đã thần thoại hóa các chiến tích của Tiêu Mục, quân doanh lại càng truyền tai nhau những truyền thuyết gần như thần thoại về người. Tiêu Mục hù dọa các tướng sĩ, lúc này mới một mình đi vào hố. Sau lưng vẫn có thị vệ thân cận không yên tâm đi theo, Tiêu Mục cũng không ngăn cản. Dưới đáy hố lộ ra một cái hang động đen ngòm. Hang dốc xuống dưới lòng đất, sâu không thấy đáy. Linh khí nồng đậm có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tràn ra từ trong huyệt động. Đuốc và dạ minh châu chiếu sáng hang động. Đi xuống chừng mười trượng, trước mắt đột nhiên sáng sủa. Mọi người tiến vào một cái hang lớn, chu vi hơn mười trượng. Trên mặt đất trải một lớp linh vụ mỏng, đối diện hang động có một lối đi. Linh khí từ trong thông đạo tràn ra. Các tướng sĩ còn muốn đi theo vào, nhưng Tiêu Mục đã ngăn họ lại. Nhìn sắc mặt tái nhợt của họ, có nhiều người ngay cả đứng cũng không vững. Càng đi về phía trước, thân thể phàm tục của họ càng không chịu nổi. “Con đường sau đó, trẫm tự đi là được.” Tiêu Mục uy nghiêm hạ lệnh. Mọi người chỉ có thể gật đầu tuân mệnh. Thông đạo rất dài, ước chừng có hơn trăm trượng. Tiêu Mục càng đi vào, linh vụ càng dày đặc, thân thể lạnh đến thấu xương. Rầm rầm! Tiêu Mục bất chợt dẫm lên vũng nước. Linh vụ vậy mà ngưng kết thành linh tuyền, che lấp con đường phía trước. Quả nhiên là một mỏ linh mạch giàu có! Tiêu Mục không giấu nổi sự kích động, vội vàng lật xem «Tu Tiên Đại Điển» trong thức hải. 「Linh mạch chia làm một đến chín phẩm, nhất phẩm cao nhất. Cao hơn nữa là Địa Tạng linh mạch, Thông Thiên linh mạch. Mỗi thế giới đều có ít nhất một đầu Địa Tạng linh mạch....」「Linh khí của Địa Tạng linh mạch sẽ khuếch tán trong thiên địa, hình thành linh khí thiên địa. Tẩm bổ vạn vật, tuần hoàn qua lại.」 «Tu Tiên Đại Điển» miêu tả rất chi tiết, nói rõ về phẩm giai và đặc tính của linh mạch. Chỉ có linh mạch từ lục phẩm trở lên mới có thể sản sinh linh thạch. “Là rồng hay rắn thì phải xem phen này! Lão Thiên phù hộ, cho ta một đầu linh mạch từ lục phẩm trở lên.” Tiêu Mục hưng phấn vung tay múa chân, nói năng lộn xộn. Với tình hình này thì chắc chắn là linh mạch từ lục phẩm trở lên. Ùng ục ùng ục! Tiêu Mục nín thở, chui xuống nước. Tu sĩ nín thở được rất lâu, Tiêu Mục đã thử, dễ dàng có thể nín thở nửa giờ. Trong linh tuyền thì càng không cần nói, gần như không cảm thấy khó thở. Bơi khoảng một khắc, Tiêu Mục từ một đầu khác nhô lên. Hô hô~~! Vừa mới đứng thẳng người, suýt chút nữa bị lóa mắt. Trước mắt la liệt linh thạch ngũ quang thập sắc, không khí vậy mà tạo thành linh khí bão táp. Đây là một cái động lớn, chính giữa có một cửa hang thông xuống lòng đất. Linh khí từ trong cửa hang phun trào như suối, xung quanh là linh tuyền và linh vụ. Linh mạch Địa Tạng! Lại là linh mạch Địa Tạng. «Tu Tiên Đại Điển» không lừa ta, mỗi thế giới quả nhiên đều có một đầu linh mạch Địa Tạng. Trên vách động có vô số thông đạo dẫn linh khí đến khắp nơi. Trong đó, có một thông đạo được xây dựng rất tỉ mỉ. Theo tình trạng đào bới thì thông đạo này giống như do nhân công tạo thành. Thông đạo như một cái lỗ hổng tham lam, hút sạch linh khí của linh mạch Địa Tạng. Chẳng trách trên mặt đất không có linh khí, thì ra dưới lòng đất có càn khôn khác. Tiêu Mục ban đầu muốn vào xem cho rõ. Nhưng trong gió lốc linh khí thì nửa bước cũng khó đi, đi chưa được hai bước thì thân thể đã không chịu nổi. Mũi thậm chí còn chảy máu. Bất đắc dĩ, Tiêu Mục chỉ có thể quay lại, tiện tay nhặt mấy chục viên linh thạch. Ngũ giác của tu sĩ rất nhạy bén, Tiêu Mục cảm ứng vị trí của Thái Dương tinh trong thức hải, xác định được phương hướng của thông đạo nhân tạo. Nhớ kỹ phương hướng rồi, Tiêu Mục mới lặn xuống nước trở về. Rất nhanh sau đó đã gặp lại các tướng sĩ. “Lý tướng quân nghe lệnh. Từ hôm nay, các ngươi xây thêm hố, bắt đầu đào loại khoáng thạch này. Làm tốt sẽ được ban thưởng.” Tiêu Mục không do dự hạ lệnh đào quáng, thậm chí không tiếc ban trọng thưởng. Những người trong quân Đại Hạ đều biết, lấy được công huân khó đến mức nào. “Mạt tướng nhất định không phụ lòng bệ hạ.” Lý tướng quân vui mừng quá đỗi, kích động đến mức suýt khóc.
Cuối cùng cũng đưa được ôn thần đi. Hòe An vội vã chạy vào cửa, đến bên tai bệ hạ bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, việc tìm kiếm linh mạch đã có manh mối.” Hòe An cố nén sự hưng phấn mà tâu. Lần trước cùng Hoài Nhu đạo cô tìm kiếm động phủ của Thanh Thư đạo trưởng, lúc đó Tiêu Mục hạ lệnh cho các tướng sĩ ở phụ cận đào hố tìm kiếm linh mạch. Những nơi ẩn cư của tu sĩ chắc chắn có nơi phát ra linh khí. Hiện tại hơn một tháng trôi qua, cuối cùng cũng có tin tức tốt. “Tốt quá rồi! Trẫm lập tức lên đường, ngay bây giờ đến Tần Phong Lĩnh.” Tiêu Mục nóng lòng nói. Đến rồi, đến rồi! Đây chẳng phải là buồn ngủ gặp chiếu manh sao? Vừa vặn thuốc nổ cực mạnh cần linh khí, các tướng sĩ đã tìm được linh mạch. Nếu có thể tìm được linh thạch thì việc đóng lại cửa bí cảnh rất có hy vọng. “Ngươi đi báo việc này cho Hoàng hậu nương nương, trẫm lập tức xuất phát! Còn chuyện bế quan tu luyện thì đợi khi trẫm trở về rồi tính.” Tiêu Mục giao phó cho Hòe An một câu rồi vội vã rời khỏi hoàng cung. Vốn việc tu luyện cũng gấp như lửa đốt. Tốt nhất là có thể tăng tu vi lên cảnh giới tầng bảy trước khi tiêu diệt tu sĩ. Tu sĩ dẫn khí cảnh hậu kỳ điều khiển trận pháp sẽ thuận lợi hơn nhiều. Bất quá so với linh mạch, việc tu luyện có thể chậm lại một chút…
Ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng. Tiêu Mục đã đến Tần Phong Lĩnh. Các tướng sĩ đã dựng hàng rào bao quanh nơi phát hiện linh mạch. Đi vào bên trong, một cảm giác tâm thần thanh thản tự nhiên sinh ra. Ngay cả lỗ chân lông cũng cảm thấy đặc biệt thoải mái. Linh khí ở đây vô cùng dồi dào. “Các tướng sĩ phát hiện linh mạch, đều có thưởng.” Tiêu Mục vui mừng khôn xiết, hào phóng hạ lệnh. Các tướng sĩ xung quanh đều vui mừng, ai nấy cũng hớn hở. “Khởi bẩm bệ hạ, nơi này vừa mới đào xuống một trượng, linh vụ liền xuất hiện. Các huynh đệ không tiếp tục đào xuống mà xây thêm một vòng hố.” Lĩnh quân cẩn thận báo cáo tình hình. Từ khi Tiêu Mục hạ lệnh tìm kiếm linh mạch, các tướng sĩ ngày đêm đào hố, cứ mỗi mười trượng lại đào một cái hố lớn. Gần như đã tìm kiếm khắp khu vực mười dặm. “Làm tốt lắm, trẫm sẽ xuống xem thử.” Tiêu Mục không nén được sự kích động nói. Vừa nói xong đã xắn tay áo chuẩn bị xuống dưới. Điều này làm cho các tướng sĩ bên cạnh lo lắng, vị đại tướng lĩnh quân vội vàng đưa tay ngăn cản: “Mạt tướng nguyện làm tiên phong, thay bệ hạ đi dò đường.” Tướng lĩnh sốt ruột chờ lệnh. Trung tâm Khả Gia, nhưng phàm nhân không làm được gì. Tiêu Mục vỗ vai hắn, ra hiệu không cần lo lắng: “Các ngươi cứ nghỉ ngơi... khi trẫm chinh chiến thiên hạ, các ngươi còn không biết ở đâu!” Tiêu Mục cười sảng khoái. Ha ha ha ha! Tiếng cười cởi mở vang lên xung quanh. Đối với Chiến Thần như bệ hạ, mỗi tướng sĩ đều tin rằng người sẽ không thất bại. Trên sử sách cũng đã thần thoại hóa các chiến tích của Tiêu Mục, quân doanh lại càng truyền tai nhau những truyền thuyết gần như thần thoại về người. Tiêu Mục hù dọa các tướng sĩ, lúc này mới một mình đi vào hố. Sau lưng vẫn có thị vệ thân cận không yên tâm đi theo, Tiêu Mục cũng không ngăn cản. Dưới đáy hố lộ ra một cái hang động đen ngòm. Hang dốc xuống dưới lòng đất, sâu không thấy đáy. Linh khí nồng đậm có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tràn ra từ trong huyệt động. Đuốc và dạ minh châu chiếu sáng hang động. Đi xuống chừng mười trượng, trước mắt đột nhiên sáng sủa. Mọi người tiến vào một cái hang lớn, chu vi hơn mười trượng. Trên mặt đất trải một lớp linh vụ mỏng, đối diện hang động có một lối đi. Linh khí từ trong thông đạo tràn ra. Các tướng sĩ còn muốn đi theo vào, nhưng Tiêu Mục đã ngăn họ lại. Nhìn sắc mặt tái nhợt của họ, có nhiều người ngay cả đứng cũng không vững. Càng đi về phía trước, thân thể phàm tục của họ càng không chịu nổi. “Con đường sau đó, trẫm tự đi là được.” Tiêu Mục uy nghiêm hạ lệnh. Mọi người chỉ có thể gật đầu tuân mệnh. Thông đạo rất dài, ước chừng có hơn trăm trượng. Tiêu Mục càng đi vào, linh vụ càng dày đặc, thân thể lạnh đến thấu xương. Rầm rầm! Tiêu Mục bất chợt dẫm lên vũng nước. Linh vụ vậy mà ngưng kết thành linh tuyền, che lấp con đường phía trước. Quả nhiên là một mỏ linh mạch giàu có! Tiêu Mục không giấu nổi sự kích động, vội vàng lật xem «Tu Tiên Đại Điển» trong thức hải. 「Linh mạch chia làm một đến chín phẩm, nhất phẩm cao nhất. Cao hơn nữa là Địa Tạng linh mạch, Thông Thiên linh mạch. Mỗi thế giới đều có ít nhất một đầu Địa Tạng linh mạch....」「Linh khí của Địa Tạng linh mạch sẽ khuếch tán trong thiên địa, hình thành linh khí thiên địa. Tẩm bổ vạn vật, tuần hoàn qua lại.」 «Tu Tiên Đại Điển» miêu tả rất chi tiết, nói rõ về phẩm giai và đặc tính của linh mạch. Chỉ có linh mạch từ lục phẩm trở lên mới có thể sản sinh linh thạch. “Là rồng hay rắn thì phải xem phen này! Lão Thiên phù hộ, cho ta một đầu linh mạch từ lục phẩm trở lên.” Tiêu Mục hưng phấn vung tay múa chân, nói năng lộn xộn. Với tình hình này thì chắc chắn là linh mạch từ lục phẩm trở lên. Ùng ục ùng ục! Tiêu Mục nín thở, chui xuống nước. Tu sĩ nín thở được rất lâu, Tiêu Mục đã thử, dễ dàng có thể nín thở nửa giờ. Trong linh tuyền thì càng không cần nói, gần như không cảm thấy khó thở. Bơi khoảng một khắc, Tiêu Mục từ một đầu khác nhô lên. Hô hô~~! Vừa mới đứng thẳng người, suýt chút nữa bị lóa mắt. Trước mắt la liệt linh thạch ngũ quang thập sắc, không khí vậy mà tạo thành linh khí bão táp. Đây là một cái động lớn, chính giữa có một cửa hang thông xuống lòng đất. Linh khí từ trong cửa hang phun trào như suối, xung quanh là linh tuyền và linh vụ. Linh mạch Địa Tạng! Lại là linh mạch Địa Tạng. «Tu Tiên Đại Điển» không lừa ta, mỗi thế giới quả nhiên đều có một đầu linh mạch Địa Tạng. Trên vách động có vô số thông đạo dẫn linh khí đến khắp nơi. Trong đó, có một thông đạo được xây dựng rất tỉ mỉ. Theo tình trạng đào bới thì thông đạo này giống như do nhân công tạo thành. Thông đạo như một cái lỗ hổng tham lam, hút sạch linh khí của linh mạch Địa Tạng. Chẳng trách trên mặt đất không có linh khí, thì ra dưới lòng đất có càn khôn khác. Tiêu Mục ban đầu muốn vào xem cho rõ. Nhưng trong gió lốc linh khí thì nửa bước cũng khó đi, đi chưa được hai bước thì thân thể đã không chịu nổi. Mũi thậm chí còn chảy máu. Bất đắc dĩ, Tiêu Mục chỉ có thể quay lại, tiện tay nhặt mấy chục viên linh thạch. Ngũ giác của tu sĩ rất nhạy bén, Tiêu Mục cảm ứng vị trí của Thái Dương tinh trong thức hải, xác định được phương hướng của thông đạo nhân tạo. Nhớ kỹ phương hướng rồi, Tiêu Mục mới lặn xuống nước trở về. Rất nhanh sau đó đã gặp lại các tướng sĩ. “Lý tướng quân nghe lệnh. Từ hôm nay, các ngươi xây thêm hố, bắt đầu đào loại khoáng thạch này. Làm tốt sẽ được ban thưởng.” Tiêu Mục không do dự hạ lệnh đào quáng, thậm chí không tiếc ban trọng thưởng. Những người trong quân Đại Hạ đều biết, lấy được công huân khó đến mức nào. “Mạt tướng nhất định không phụ lòng bệ hạ.” Lý tướng quân vui mừng quá đỗi, kích động đến mức suýt khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận