Ta Đều Làm Hoàng Đế , Ngươi Cùng Trẫm Nói Tu Tiên

Chương 65: Chân Long mạch Đại Uy Thiên Long

Chương 65: Chân Long mạch Đại Uy Thiên Long.
Hai bên vô cùng căng thẳng.
Vút!
Tiêu Mục phi kiếm vẽ ra một đạo vòng cung kinh diễm, dẫn đầu tấn công Hắc Vân Tán Nhân. Đối phương hừ lạnh một tiếng, thân ảnh đột nhiên lóe lên. Trên tường thành khắp nơi đều là sương mù đen của hắn. Thân pháp quỷ dị, khiến người không thể đoán ra chân thân hắn. Tiêu Mục kinh nghiệm đấu pháp rất ít, trên tay cũng không có pháp bảo thích hợp. Trong lòng chợt lóe linh cơ, chân nguyên rót vào hai mắt, thật sự đã giúp thị lực nâng cao một bước. Cũng không biết Hắc Vân Tán Nhân dùng bí pháp gì, tốc độ của hắn cực nhanh, di chuyển tới lui liên tục. Chỗ đi qua, khắp nơi đều lưu lại tàn ảnh thân pháp của hắn.
Đốt!
Hai mắt Tiêu Mục như điện, vẫn nhìn rõ vị trí chân thân của hắn. Phi kiếm đánh trúng vào bóng đen vừa tế ra một mặt Chiêu Hồn Phiên màu đen, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
“Chỉ có chút bản lãnh này thôi sao? Lão phu đánh giá cao ngươi rồi.” Hắc Vân Tán Nhân vẽ ra nụ cười lãnh ngạo.
Trong lúc nói chuyện, Chiêu Hồn Phiên đón gió căng phồng lên, rất nhanh liền cao đến một trượng. Vô số ác quỷ từ Chiêu Hồn Phiên bên trong lao ra.
A ~ a!
Tiếng kêu thê lương thảm thiết của oan hồn vang vọng thành lâu. Cũng không biết tà tu này đã luyện bao nhiêu oan hồn, trong nhất thời trên cổng thành bay khắp nơi những quỷ ảnh màu đen.
Tiêu Mục vội vàng dùng chân nguyên hộ thể, khôi giáp trên người chiếu lấp lánh. Nhưng khác với đấu pháp dĩ vãng, những ác quỷ này vậy mà có thể xuyên thấu khôi giáp. Bí pháp của Hắc Vân Tán Nhân không thể tưởng tượng nổi.
Tê tê!
Từng đợt cảm giác lạnh buốt, lập tức tràn đầy toàn thân. Những ác quỷ kia bắt đầu nhập vào thân thể, trên người lạnh sưu sưu, trên trán trong nháy mắt toát ra mồ hôi lạnh.
“Huyền Thiên.... Tĩnh tâm, vô niệm... Chí thuần....”
Tiêu Mục chợt nảy linh cơ, bắt đầu niệm thầm thanh tâm chú của Huyền Thiên Tông, để mình không bị ăn mòn tâm trí.
Ầm ầm!
Còn có những ác quỷ lóe ánh hồng quang, đâm vào khôi giáp của Tiêu Mục phát ra tiếng nổ mạnh. Một chiêu này thật ác độc, công kích cả tinh thần lẫn vật lý đều chuẩn xác. Tiêu Mục biết pháp thuật không nhiều, nhưng khả năng ứng biến lại cực mạnh. Dứt khoát trực tiếp bóp nát hai tấm bạo liệt phù, tạo ra vụ nổ ở xung quanh mình. Quả nhiên những ác quỷ phụ thân bị đẩy lùi, chân nguyên trên khôi giáp cuốn lấy ánh lửa, trong nhất thời khiến ác quỷ không làm gì được.
“Ngươi cũng coi như có chút bản lĩnh, hiện tại thần phục ta, lão phu còn có thể tha cho ngươi một mạng. Đại Hạ sâu kiến rất nhiều, đủ chỗ cho hai người chúng ta đi nô dịch, sao ngươi cứ muốn ta sống ngươi chết?” Hắc Vân Tán Nhân giọng nói trầm trầm, từ bốn phương tám hướng truyền đến. Hắn lần nữa hóa thành bóng đen, không ngừng biến đổi vị trí ở bốn phía.
“Sâu kiến trong miệng ngươi, là con dân của ta!” Tiêu Mục quả quyết cự tuyệt nói. Đương nhiên không có khả năng vì vài ba câu của đối phương mà tin chuyện ma quỷ của hắn.
“Hừ! Vậy ngươi cứ đi chết đi! Kiệt kiệt.....” Hắc Vân Tán Nhân nổi giận, dữ tợn hét lên.
Một bên tường thành, hắn dừng lại thân hình. Tế ra cái pháp bảo thứ hai, một viên trèo núi ấn. Loại pháp bảo này đơn giản thô bạo, thuần túy dựa vào trọng lượng để nghiền ép đối thủ. Trèo núi ấn đón gió căng phồng lên, trở nên to như một gian phòng ngủ, nổi bồng bềnh giữa không trung mang đến cảm giác áp bách cực lớn.
Ngọa Tào!
Tiêu Mục mở to mắt, rốt cục được kiến thức pháp bảo phong phú của tu sĩ giới tu tiên. Tu sĩ Dẫn khí cảnh còn không nhận ra được, nhưng tu sĩ chân nguyên cảnh thần thức có thể tách khỏi cơ thể, tế luyện pháp bảo cũng sẽ trở nên phức tạp.
Ầm ầm!
Trèo núi ấn nện xuống trên tường thành, lập tức cát bay đá chạy. Tiêu Mục lăn mình một cái, tránh được công kích của trèo núi ấn. Nơi hắn vừa đứng, tường thành đã sụp đổ một mảng lớn. Uy lực khủng bố như vậy!
Ầm ầm!
Trèo núi ấn lần nữa đánh tới. Tiêu Mục đang định bắt chước theo mà nhảy ra, lại phát hiện bốn phía ác quỷ chen chúc kéo đến.
Tên tà tu chết tiệt này. Tiêu Mục trốn cũng không được, hai chân đột nhiên phát lực, hướng phía dưới tường thành nhảy xuống.
Ào ào ~ ào ào!
Gạch đá tường thành bay múa, một đoạn tường thành tàn phá đổ sụp, khắp nơi là khói bụi. Tiêu Mục đã bị vùi lấp dưới gạch đá, trong nhất thời không nhìn ra sinh tử.
Ha ha ha ha!
Hắc Vân Tán Nhân điên cuồng cười lớn, trèo núi ấn lại công kích tới. Liên tục nện xuống những chỗ tường thành tàn phá.
Trong bụi mù đầy trời, thân ảnh Tiêu Mục phi tốc nhảy ra. Cả người đầy tro bụi, mặt mũi năm lỗ chảy máu, đã bị thương không nhẹ.
“Hiện tại quỳ xuống, lão phu còn có thể để cho ngươi sống.” Hắc Vân Tán Nhân nghiến răng thốt ra những lời này, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ.
“Vai trái ta gánh lịch sử, vai phải ta gánh con dân! Trẫm là hoàng đế Đại Hạ, từ khi trẫm đăng cơ đã không có đường lui. Nếu phải chết, trẫm chỉ cầu danh lưu sử sách.” Tiêu Mục gầm thét bác bỏ.
“Vậy thì cùng sâu kiến mà đi chết đi! Đồ chết tiệt.” Hắc Vân Tán Nhân hai con ngươi hiện lên sát ý. Trèo núi ấn lần nữa bay lên cao cao, hướng mặt đất nhanh như điện chớp lao tới.
Rống ~~!
Một tiếng long ngâm xa xăm vang dội, vang vọng bốn phương tám hướng. Nơi Tiêu Mục đứng, đá vụn bốn phía đột nhiên khuếch tán.
Thất thải Kim Long hộ thân, giống như thần linh giáng lâm!
“Long mạch hộ thể, chuyện này sao có thể?” Hắc Vân Tán Nhân kinh hô một tiếng, kinh hãi nhìn vị hoàng đế bên trong đống đổ nát. Nhân gian vậy mà lại xuất hiện đế vương có long mạch gia thân. Đây là một sự tình không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là ở động thiên giới cùng hạo thiên giới, những vị đế vương khống chế tiên triều kia, cũng không có mấy người có long mạch hộ thân. Đây là thiên đạo tán thành, mới có thể có khí vận Chân Long gia thân.
Rống ~ ~!
Kim Long phẫn nộ xông lên trời, vung móng vuốt đánh bay trèo núi ấn. Đôi mắt rồng bễ nghễ thiên hạ, lạnh lùng nhìn Hắc Vân Tán Nhân đối diện, tựa như người khổng lồ nhìn xuống con sâu kiến.
Tiêu Mục cũng chấn kinh đến trợn mắt há hốc mồm, ngước nhìn Kim Long vô địch. Gió nổi lên! Cuồng phong thậm chí nhấc lên vạt áo của khôi giáp.
“Ha ha ha ha! Tử kỳ của ngươi tới rồi.” Tiêu Mục mừng rỡ quá đỗi, chợt phát hiện Kim Long dường như là một phần của chính mình, điều khiển như cánh tay. Cảm giác này thật quá tuyệt diệu.
Vút!
Tâm thần khẽ động, Kim Long lập tức lao về phía Hắc Vân Tán Nhân.
“Đáng chết!” Hắc Vân Tán Nhân sợ hãi đến mặt mày tái nhợt. Vội vàng dùng Chiêu Hồn Phiên bảo vệ thân thể, vô số ác quỷ lao đến chỗ Kim Long. Những ác quỷ cùng hung cực ác kia, vừa gặp ánh kim quang lập tức tan rã. Khí kình hộ thân do Chiêu Hồn Phiên tạo ra, điên cuồng nhộn nhạo gợn sóng.
A!
Hắc Vân Tán Nhân kêu thảm một tiếng, lập tức bị kim quang nuốt hết.
Ầm ầm!
Kim Long đánh trúng mặt đất, phát ra tiếng nổ lớn. Kim quang chiếu sáng cả đất trời, uy năng khủng bố như vậy.
Cuồng phong im bặt, Kim Long theo vụ nổ tiêu tán không thấy. Lúc này Tiêu Mục mới thong thả bước đến cạnh hố sâu do vụ nổ tạo ra.
Hắc Vân Tán Nhân đã hấp hối, toàn thân đẫm máu nằm trong hố sâu. Mặt của hắn gần như bị nổ nát, nhưng vẫn chưa tắt thở.
“Chiêu này gọi là cái gì....?” Hắc Vân Tán Nhân thần thức truyền âm, yếu ớt hỏi.
“Trẫm gọi nó Đại Uy Thiên Long. Ngươi muốn học sao? Trẫm sẽ không dạy ngươi.” Tâm tình Tiêu Mục không tệ, trêu tức giễu cợt nói.
Hắc Vân Tán Nhân cuối cùng cũng tắt thở, một đạo hắc ảnh từ trong cơ thể hắn tràn ra. Đây là hồn phách muốn chạy trốn, chờ đợi đi Địa Phủ đầu thai. Tiêu Mục phất tay, trực tiếp giết tam hồn thất phách của hắn. Loại ác nhân táng tận thiên lương này, không cần phải đi sáu đạo luân hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận