Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh)

Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh) - Chương 39: Ngược luyến nữ chính muội muội 3 (length: 12783)

Thanh đao đen nhánh không có gì nổi bật, cầm trong tay nặng hơn các loại đao khác rất nhiều, người yếu một chút thậm chí không thể cầm cho vững.
Cây đao này chính là bảo đao của Văn Đao sơn trang, là bội đao của người thừa kế mỗi thời đại. Đợi đến khi người thừa kế đời sau được xác định, bắt đầu tập võ, cây đao này sẽ được truyền cho hắn. Bởi vậy, nguyên chủ từ khi bắt đầu tập võ đã cầm cây đao này, từ chỗ kéo còn không nổi đến mức dùng nó như cánh tay, chung sống trọn vẹn mười năm.
Cây đao này được làm từ thiên thạch bên ngoài, vô cùng cứng cáp, thổi nhẹ cũng đứt tóc. Nhưng người dùng đao trong giang hồ không nhiều, mà đao pháp giỏi nhất chính là Văn Đao sơn trang, nên bảo đao này không mấy hấp dẫn với dân giang hồ. Đây cũng là lý do vì sao mười mấy năm qua, Văn Đao sơn trang xuống dốc nhưng không ai dòm ngó cây đao này.
Nếu đây là một thanh bảo kiếm, thì Văn Đao sơn trang thật không giữ được.
Vân Thiên Phong trước kia vì Thiên Sơn tuyết liên và đao phổ Biến Thiên mà diệt cả nhà Văn Nhân, nhưng hắn chỉ tìm được Thiên Sơn tuyết liên, còn đao phổ thì vẫn chưa thấy.
Mà đao phổ lại được giấu bên trong cây đao này.
Bí mật này chỉ có Thiếu chủ mỗi đời mới biết, cho nên Văn Nhân Du cũng không hề hay biết. Nàng thậm chí còn không biết sự tồn tại của đao phổ, và vì thế, sau khi nguyên chủ chết, đao Biến Thiên đã bị đoạn tuyệt truyền thừa.
Văn Nhân Hề không vội lấy đao phổ ra, mà tìm trong sơn trang vài thứ có giá trị, lại đến trước mộ phần cha mẹ nguyên chủ bái tế một lượt, lúc này mới dùng vải đen quấn cẩn thận bảo đao rồi rời khỏi Văn Đao sơn trang.
Lần sau trở về, chính là lúc nàng mang đầu Vân Thiên Phong và Văn Nhân Du về.
Tìm nơi bán gia sản đổi thành tiền, Văn Nhân Hề quay lại y quán của Giang đại phu để trả tiền thuốc thang còn thiếu.
Thấy nàng lưng đeo hành lý, rõ ràng là tư thế chuẩn bị đi xa, dù biết chuyện không liên quan đến mình, nhưng nghĩ đến vết thương trên người đối phương, nhất là vết thương tay phải, không chăm sóc kỹ sau này sẽ có vấn đề, Giang đại phu vẫn không nhịn được nói thêm một câu:
"Ngươi đã trả tiền rồi, cứ ở lại y quán, dưỡng thương cho lành rồi hãy đi cũng không muộn. Cái tay phải của ngươi, sau này có thể sẽ không được linh hoạt như tay trái đâu."
"Đa tạ quan tâm, chỉ là ta có lý do riêng, nhất định phải mau chóng luyện lại võ công, tay ta không sao cả."
Là một đại phu, việc bệnh nhân không hợp tác, xem nhẹ bệnh và thương tích của mình, là chuyện khiến hắn khó chịu nhất.
Giang đại phu nghe xong liền ném mấy cây dược thảo đang cầm vào sọt, rồi từ trong tủ lấy ra một hộp thuốc cao, quăng lên bàn trước mặt Văn Nhân Hề: "Ngươi thích sao thì làm vậy, sau này tay phải của ngươi có phế thì ta cũng chẳng có tài mà chữa được đâu."
Văn Nhân Hề gật đầu, cất kỹ thuốc cao, sau đó liền trốn vào rừng sâu núi thẳm. Chờ sau khi xác định xung quanh an toàn, nàng mới bắt đầu khôi phục kinh mạch bị tổn thương, luyện lại võ công.
Ở bên ngoài nàng không dám làm vậy. Vân Thiên Phong phái người đến rất phiền phức, khiến nàng không thể nào chuyên tâm luyện đao.
Trên đường về Văn Đao sơn trang, nàng đã gặp vài nhóm sát thủ. Tuy cuối cùng đều giải quyết được, nhưng trên người nàng lại có thêm không ít vết thương. Nàng có ký ức của nguyên chủ, nên luyện đao rất dễ dàng.
Kinh mạch đứt đoạn, nội lực mất sạch, võ công hoàn toàn tiêu tan, đối với người giang hồ mà nói còn đáng sợ hơn cả chết. Mà kinh mạch đứt đoạn hầu như không thể nào khôi phục, nhưng đối với Văn Nhân Hề thì chẳng khó khăn gì.
Trước kia nàng có thể từng bước bò lên từ ma vật cấp thấp, công pháp tu luyện của nàng chiếm công lớn. Nếu không có bộ công pháp kia, có lẽ nàng đã chết ở tầng đáy Ma giới rồi.
Bộ công pháp đó gọi là «Vạn Vật Sinh».
Vạn Vật Sinh, chủ về sinh cơ, cũng có thể chuyển hóa bất kỳ lực lượng nào.
Tiên khí, linh khí, ma khí, nội lực đều thuộc về một bộ phận của vạn vật, tu luyện đều dễ dàng, sẽ không sinh ra xung đột. Đây chính là chỗ thần kỳ của bộ công pháp này.
Bộ công pháp này chính là bàn tay vàng lớn nhất của nàng.
Văn Nhân Hề muốn khôi phục kinh mạch và võ công, vẫn phải dựa vào bộ công pháp kia, trước hết chậm rãi khôi phục thân thể, bao gồm cả ngón tay suýt bị đứt cũng có thể từ từ lành lại.
Chỉ là tay phải hồi phục cần thời gian, mà Văn Nhân Hề không muốn chờ, cho nên đã đổi đao của tay phải nguyên chủ thành đao tay trái, trực tiếp dùng tay trái luyện đao.
Nửa năm sau, tùy tiện buộc tóc ra sau gáy, một thân áo ngắn lấm lem bụi bẩn, Văn Nhân Hề cuối cùng cũng từ rừng sâu núi thẳm đi ra.
Không ai biết nửa năm này nàng đã đi đâu. Văn Nhân Du cùng Vân Phượng Minh muốn hòa giải, tìm kiếm sự cảm thông của nàng, nhưng vẫn không thấy người, khiến Văn Nhân Du cho rằng nàng đang cố tình trốn tránh mình, nên rất đau lòng.
Trước khi biến mất, Văn Nhân Hề bị thương rất nặng, võ công hoàn toàn biến mất, động tác chậm chạp, ánh mắt ảm đạm, nay xuất hiện lại hoàn toàn khác. Động tác phất tay thoạt nhìn không khác người bình thường, chỉ có đôi mắt kia là sáng quắc khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Người nhạy cảm có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm thoang thoảng trên người nàng.
Nửa năm qua, Văn Nhân Hề không chỉ khôi phục hoàn toàn vết thương, mà còn luyện tay trái đao đến cảnh giới Đại thành.
Nguyên chủ từng đối mặt trực tiếp với Vân Thiên Phong. Tuy không thấy rõ mặt hắn, nhưng thực sự đã giao thủ một chút, sau đó kéo theo thân thể trọng thương dẫn dụ sát thủ, tạo cơ hội cho Văn Nhân Du trốn thoát. Vì vậy, Văn Nhân Hề khá hiểu rõ võ công của Vân Thiên Phong.
Nửa năm đã trôi qua, không biết võ công của Vân Thiên Phong đã tiến bộ đến đâu.
Vị trí Sát Thủ lâu rất kín đáo, đến giờ vẫn chưa ai biết rõ ở đâu. Việc đầu tiên Văn Nhân Hề phải làm là tìm ra vị trí Sát Thủ lâu. Nhưng Sát Thủ lâu đã ẩn nấp đến bây giờ, vị trí đương nhiên không dễ tìm, mà chỉ dựa vào một mình nàng thì tốc độ quá chậm, không biết phải tìm đến bao giờ.
Lật lại ký ức của nguyên chủ, cuối cùng nàng cũng tìm được một tổ chức chuyên mua bán tình báo.
Thiên Lý các, cái tên lấy từ Thiên Lý Nhãn, chỉ cần trả đủ tiền, không có tin gì mà bọn họ không biết. Về Vân Thiên Phong và Sát Thủ lâu, chắc chắn bọn họ có tin tức. Chỉ không biết độ chính xác của tin tức cao đến đâu thôi. Nhưng Văn Nhân cũng chỉ cần biết vị trí đại khái là được, nếu không thế giới rộng lớn như vậy, làm sao nàng tìm cho ra?
Nhưng mà...
Nàng trông giống như người có tiền để đến Thiên Lý các mua tin tình báo sao?
Hiện giờ nàng nghèo đến độ chỉ còn thiếu nước ăn đất.
Văn Đao sơn trang giàu có là thế, nhưng khi bị diệt môn, nguyên chủ bị thương nặng và bị cuốn đi mất gần một năm, mà Văn Nhân Du thì không đáng tin, nên Văn Đao sơn trang to lớn cứ vậy mà tan rã, gia nghiệp cũng sớm bị chia cắt hết rồi.
Cho dù lúc ấy chưa bị chia cắt sạch sẽ, thì khi nguyên chủ mất hết võ công cũng không thể bảo vệ được. Lần trước đưa cho Giang đại phu năm trăm lượng cũng là do nàng vất vả lắm mới gom đủ.
Tình báo của Thiên Lý các vốn luôn đắt đỏ, mà tin tức về tổ chức như Sát Thủ lâu lại càng đắt hơn, tuyệt đối không phải thứ mà nàng hiện tại có thể mua được.
Mục tiêu hàng đầu của nàng là giết Vân Thiên Phong, Sát Thủ lâu có thể không tìm được, nhưng tìm Vân Thiên Phong lại không quá khó khăn.
Nửa năm trước, Vân Phượng Minh biết được thân phận ngầm của Vân Thiên Phong, từ đó Vân Thiên Phong biến mất, nhưng Vân Phượng Minh lại là con trai hắn, mà còn là con một. Văn Nhân Hề chỉ cần ra tay từ phía Vân Phượng Minh, chắc chắn sẽ tìm được Vân Thiên Phong.
Đi tìm Vân Phượng Minh.
Suy nghĩ chốc lát, Văn Nhân Hề đưa ra quyết định.
Vân Phượng Minh là một thiếu hiệp trẻ tuổi mới nổi, anh tuấn, gia thế hiển hách, phong lưu phóng khoáng, rất nổi danh trong giang hồ. Chuyện tình cảm giữa hắn và đệ nhất mỹ nhân giang hồ Văn Nhân Du cũng được mọi người bàn tán sôi nổi.
Hiện tại, những người biết thân phận thật sự của Vân Thiên Phong không nhiều, vì vậy Vân Phượng Minh vẫn hoàn toàn không có điểm đen nào. Trong giang hồ có rất nhiều nữ hiệp trẻ tuổi ngưỡng mộ hắn, nhưng hắn chỉ động lòng với Văn Nhân Du, đối với những người khác dù lịch sự, vẫn không hề chấp nhận tình cảm của nữ hiệp nào.
Đây cũng là lý do Văn Nhân Du bị các nữ hiệp kia ghét bỏ.
Trong mắt các nàng, Văn Nhân Du yếu đuối, không biết võ công, tuy là đại tiểu thư Văn Đao sơn trang, nhưng Văn Đao sơn trang đã sớm biến mất khỏi giang hồ rồi, nên dù nhìn từ góc độ nào, Văn Nhân Du cũng không xứng với Vân Phượng Minh - Thiếu chủ Vân gia bảo. Nhưng các thiếu hiệp lại mù quáng che chở cho nàng.
Điều khiến các nữ hiệp đau lòng khó hiểu nhất cũng chính là điểm này. Vân Phượng Minh có nhiều người thích thì thôi, con nhỏ nổi danh kia dựa vào cái gì? Trừ gương mặt, nàng có cái gì đáng để người ta thích? Ngoài Vân Phượng Minh, còn có không ít thiếu hiệp trẻ tuổi tài giỏi ngỏ ý với nàng.
Thật khiến các nữ hiệp nổi điên.
Ghét nhất là loại nữ nhân chỉ biết làm vướng bận, gặp chuyện chỉ biết khóc lóc, vô dụng như Văn Nhân Du. Ấy vậy mà đám đàn ông kia lại giống như bị mù cả lũ!
Tin tức về Vân Phượng Minh và Văn Nhân Du rất nhiều, chỉ cần đến một quán trà quán rượu nào đó, cho chút tiền boa, tiểu nhị liền có thể kể ra một tràng dài. Cho nên, Văn Nhân Hề rất dễ dàng tìm được nơi bọn họ đang ở.
Cũng thật đúng dịp, Vân Phượng Minh và Văn Nhân Du hiện tại vị trí cách nàng không xa, ngay tại trấn Bình An.
Mà trấn Bình An chính là nơi Văn Nhân Hề cuối cùng mất tích, Văn Nhân Du luôn nhớ nàng, sợ một cô nương không có võ công một mình ở ngoài sẽ gặp nguy hiểm, do đó dò được nàng cuối cùng xuất hiện ở trấn Bình An, không nhịn được muốn tới xem một chút.
Vân Phượng Minh không yên lòng, bởi vậy liền đi cùng.
Nửa năm nay Văn Nhân Du bên người cũng gặp không ít kẻ có ý đồ xấu, Vân Phượng Minh thật sự không yên tâm nàng một cô gái yếu đuối đi ra ngoài một mình.
Điều khiến Vân Phượng Minh ngoài ý muốn chính là, hắn lại ở trấn Bình An thấy Đỗ Hoài Nam, người năm xưa từng có vài lần duyên phận.
Giống như Văn Nhân Hề, Vân Phượng Minh cũng cho rằng Đỗ Hoài Nam đã sớm chết, vụ án Đỗ gia bị diệt môn thảm khốc lúc trước có thể nói gây chấn động giang hồ, sản nghiệp khổng lồ của Đỗ gia cũng lập tức bị một tổ chức thần bí tiếp quản, đây mới là điều mà người giang hồ không ai dám hó hé.
Ai cũng biết chuyện Đỗ gia bị diệt môn không đơn giản, nhưng lại chậm chạp không ai điều tra ra được manh mối, chỉ phỏng đoán đại khái là sản nghiệp nhà Đỗ gia bị người để mắt tới.
Vân Phượng Minh liếc mắt liền nhận ra Đỗ Hoài Nam, nghe hắn giới thiệu, Văn Nhân Du nhìn Đỗ Hoài Nam ánh mắt cũng thay đổi.
Cùng cảnh ngộ bị diệt môn, Văn Nhân Du lúc này nhìn Đỗ Hoài Nam tựa như đang nhìn một "chính mình" khác, nhịn không được sinh lòng thương cảm, "Vân đại ca, Đỗ công tử đáng thương quá, A Cha A Nương của hắn, các huynh đệ tỷ muội, cũng đều mất cả rồi."
Vân Phượng Minh cho rằng Văn Nhân Du cảm thương chuyện của người khác, nhịn không được ôm nàng chặt hơn, "A Du, ngươi còn có ta."
Văn Nhân Du cúi đầu, nghe vậy vành mắt đỏ hoe ngẩng đầu nhìn Vân Phượng Minh, nhẹ nhàng nói, "...Ân, còn may có Vân đại ca, nếu không, ta thật sự không biết nên làm thế nào bây giờ."
Văn Nhân Hề vẫn chưa biết chuyện Vân Phượng Minh và Văn Nhân Du tình cờ gặp Đỗ Hoài Nam, nàng lúc này đang gặp chút phiền phức.
Nàng không những ở quán trà tửu lâu nghe được chuyện Thiếu chủ Vân gia Vân Phượng Minh và đệ nhất mỹ nhân võ lâm, đại tiểu thư từng của Đao Sơn Trang yêu hận dây dưa, còn nghe được tin tức về bản thân.
Giang hồ đồn rằng, bên trong đao phổ Biến Thiên Đao ẩn giấu một phần Tàng Bảo Đồ, đạt được Tàng Bảo Đồ liền có thể có được vô tận tài phú, đồng thời tấm bản đồ kho báu kia không chỉ cho biết địa điểm mà còn có cả vô thượng công pháp đã thất truyền.
Văn Nhân Hề một đao giải quyết hắc y nhân muốn lấy mạng mình, cũng không ngờ mình vừa lộ diện đã bị người theo dõi.
Tin tức này là ai tung ra?
Vân Thiên Phong?
Bạn cần đăng nhập để bình luận