Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh)

Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh) - Chương 114: Đoàn sủng làm tinh cố nhân 17 (length: 12748)

Vì Văn Nhân Hề mà việc hợp tác tưởng như chắc chắn đã bị thổi bay, vẻ mặt Bạch Nham Lang đủ mọi sắc thái vô cùng đặc sắc.
Hắn không rành quản lý công ty, đối với các lĩnh vực của Bạch thị cũng không đủ quen thuộc, nhờ có sự giúp đỡ của Tần Hòa Hiên, Bạch gia mới không rơi vào tay các cổ đông khác, nhưng nếu hắn không tìm được công ty hợp tác giải quyết khó khăn trước mắt, Bạch gia hoặc sẽ phá sản không lâu sau đó, hoặc sẽ rơi vào tay các cổ đông khác.
Dù là kết cục nào, Bạch Nham Lang cũng không muốn thấy, nhưng hiện tại hắn không còn là cậu hai Bạch gia được người người ghen tị nữa.
Mất đi mối hợp tác mà hắn đã dày công thương lượng, gần như chắc chắn thành công, hắn lại phải bắt đầu từ đầu tìm đối tượng hợp tác khác.
"Tưởng lão bản, ngài chắc không quen Văn Nhân Tịch lắm nhỉ? Ngài không quen chứ ta quen lắm đấy, ngài đừng để nàng lừa gạt." Bạch Nham Lang từ đáy lòng xem thường Văn Nhân Hề, vốn không tin Tưởng lão bản, cho rằng Văn Nhân Hề đến "ăn nhờ ở đậu", bằng không nàng chỉ là một tiểu minh tinh giới giải trí, dù có chút danh tiếng nhưng vẫn là một "con hát", Tưởng lão bản có thể hợp tác gì với nàng? Chẳng qua là mượn danh hợp tác mà thôi.
Nói đến đây, Bạch Nham Lang không những xem thường Văn Nhân Hề, mà đối với Tưởng lão bản cũng có chút ý kiến, mang theo phần khinh thị. Nếu không phải Bạch gia hiện tại gặp vấn đề, hắn mới không thèm giả lả với người như Tưởng lão bản.
Trước đây hắn cũng từng tìm tiểu minh tinh để chơi, nhưng tuyệt đối sẽ không dẫn đến những nơi làm việc chính thức, chỉ là chơi bời mà thôi, cái kiểu người không phân công tư thế này chỉ là do may mắn mà thôi.
"Không cần Bạch thiếu gia nhắc nhở." Tưởng lão bản nhíu mày chặt hơn, quay sang Văn Nhân Hề thì đổi sang tươi cười, "Nghe tiểu thư, có chút hiểu lầm rồi, thật ngại quá, hôm nay mời cô đến lại làm mất hứng của cô."
"Không sao, luôn có chút chuyện ngoài ý muốn." Văn Nhân Hề cười cười, đặt ly xuống rồi đứng dậy, đi đến trước mặt Bạch Nham Lang, trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch Nham Lang và Tưởng lão bản giơ tay lên, "Bốp!"
Một cái tát mạnh cứ thế giáng xuống mặt Bạch Nham Lang, nụ cười trên mặt Văn Nhân Hề không hề thay đổi, thái độ vẫn thong dong hào phóng.
"Bạch thiếu gia, ta nể mặt ngươi thật sao?"
Bị tát một cái bất ngờ, dù hiện tại Bạch gia có vấn đề lớn, hắn không thể không cúi mình cầu cạnh người khác, nhưng Bạch Nham Lang chưa từng phải chịu ấm ức như vậy, lập tức nổi cơn thịnh nộ, đứng phắt dậy định động tay.
Bạch Nham Lang vốn là một kẻ tính tình nóng nảy, nay lại bị người ta tát ngay trước mặt Tưởng lão bản, hắn sao còn có thể tỉnh táo.
Nhưng hắn còn chưa kịp đến gần Văn Nhân Hề thì đã bị nàng đá một cước văng ra, ngã nhào xuống đất ôm bụng co rúm – một cú đá này thật đúng là ác độc.
"Lần đầu nói xấu ta, ta nể mặt Tưởng lão bản, sao nào, tưởng ta sợ ngươi chắc? Bạch gia các ngươi lúc chưa xảy ra chuyện ta còn không sợ, hiện tại Bạch gia các ngươi xảy ra vấn đề rồi, ta lại càng phải sợ ngươi à?" Văn Nhân Hề rút một chiếc khăn ướt từ hộp giấy nhỏ trên bàn ăn lau lau bàn tay vừa tát Bạch Nham Lang, cẩn thận lau từ trong ra ngoài như thể tay dính thứ gì đó bẩn thỉu vậy.
"Bạch thiếu gia, ngài tự tin quá rồi đấy. Ngươi là một kẻ vô dụng chẳng có tài cán gì, nên thấy ai cũng giống như là đang bám vào ai đó, người ta thường nói nhân nào gặp nhân ấy, trong lòng mình nghĩ thế nào, thì sẽ thấy người khác thế ấy, chẳng lẽ ngươi rất muốn bám vào một cô nàng giàu có có khả năng giúp Bạch gia giải quyết khốn cảnh chắc?"
"Sách! Đáng tiếc, cái mặt của ngươi cũng chỉ được như vậy thôi, kiêu ngạo vô lễ, không biết quan tâm người khác, ta nghĩ mấy cô nàng giàu có chắc cũng chướng mắt loại người như ngươi, nhưng ta tin rằng một ngày nào đó thái độ ngươi tốt lên một chút, nói không chừng thật sự sẽ có cô nàng mắt mù nào đó thích ngươi, sẽ giúp ngươi thì sao?"
Sách.
Tưởng lão bản vốn đang muốn trở mặt khi Bạch Nham Lang ăn nói lỗ mãng: "...".
Nghe tiểu thư, không ngờ cô độc mồm như vậy, thật sự không nhìn ra.
Không đúng, không thể nói là không nhìn ra, hắn muốn hợp tác với Văn Nhân Hề, đương nhiên phải tìm hiểu về nàng rồi, cái buổi livestream kia nửa năm trước hắn cũng xem rồi, chả phải rất phách lối hay sao? So với Văn Nhân Hề thì cái kiểu phách lối của Bạch Nham Lang lúc trước là cái gì chứ?
Nhưng mà Văn Nhân Hề cũng có vốn liếng để phách lối.
"Nghe tiểu thư, Bạch thiếu gia còn quá trẻ, tự mình làm không được chuyện gì thì cho rằng người khác cũng không làm được, không cần so đo với hắn." Tưởng lão bản cười, đừng nói Văn Nhân Hề là đối tác hợp tác của hắn, cho dù không phải thì Tưởng lão bản cũng đã tức giận vì hết lần này đến lần khác bị Bạch Nham Lang hoài nghi ham sắc, không phân công tư.
Cái thứ người gì đây!
Lão già nhà họ Bạch trước đây chả quan tâm gì đến thằng con út này, chỉ một lòng bồi dưỡng thằng con trai cả hay sao?
Nhưng mà cũng đâu thấy hắn bồi dưỡng được Bạch Nham Cẩn thành người giỏi giang gì!
So với thế thì Tưởng lão bản lại càng thưởng thức những người tự tay gây dựng sự nghiệp như Văn Nhân Hề hơn.
Đương nhiên, kiểu thưởng thức này không phải là thưởng thức trên phương diện nam nữ, chí ít trong lòng Tưởng lão bản thì Văn Nhân Hề là người có địa vị ngang hàng với hắn, còn Bạch Nham Lang của nhà họ Bạch thì... còn kém một chút.
Bạch Nham Lang nghiến răng, hằn học nhìn hai người đang chế nhạo hắn.
Hắn nhất định sẽ nhớ kỹ sự sỉ nhục của ngày hôm nay.
"Cảm thấy rất nhục nhã, ta và Tưởng lão bản đều đang sỉ nhục ngươi sao?"
Chú ý ánh mắt Bạch Nham Lang, nụ cười Văn Nhân Hề càng thêm sâu, ánh mắt cũng tĩnh mịch vô cùng, "Nhưng mà, người sỉ nhục người khác trước, chẳng lẽ không phải là Bạch thiếu gia ngươi sao?"
Cái tiếng "thiếu gia" kia nghe thế nào cũng thấy châm biếm.
-- Ngươi chỉ là một cậu ấm dựa vào gia đình thôi, thật sự coi mình có tài cán gì? So với cha ngươi và anh trai ngươi thì còn kém xa.
Hắn nhất định sẽ nhớ kỹ, Tưởng Quyền, Văn Nhân Tịch!
Những ngày qua chịu bao nhiêu uất ức vào khoảnh khắc này rốt cuộc bùng nổ, Bạch Nham Lang dồn hết mọi cừu hận lên người Tưởng lão bản và Văn Nhân Hề, nhất là người lúc trước hắn luôn khinh thường xem nhẹ như Văn Nhân Hề.
Văn Nhân Hề đương nhiên nhìn ra ý tứ của Bạch Nham Lang, nhưng không hề để trong lòng.
Nàng không cảm thấy một kẻ tính tình như Bạch Nham Lang có thể thành công, hắn vốn chẳng có tài cán gì, nếu không đã không đến mức giờ vẫn không thể ổn định được Bạch gia, Tần Hòa Hiên đã giải quyết những phần khó khăn nhất, nhưng Bạch Nham Lang đến như thế này vẫn không thu phục được đám đông.
Hơn nữa, cho dù Bạch Nham Lang thành công nàng cũng không sợ.
Dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn với Bạch Nham Lang, nhưng hôm nay Văn Nhân Hề và Tưởng lão bản vẫn trò chuyện rất thuận lợi.
Trở về khách sạn nghỉ lại, Văn Nhân Hề tắm rửa xong mới bắt đầu ôn tập bài vở mỗi ngày.
Ôn tập, kiếm tiền, rồi lại tuyên truyền cho phim mới, giúp đỡ cô nhi, khoảng thời gian này cuộc sống của nàng vô cùng phong phú, nàng cảm thấy thật ý nghĩa.
Mà sau khi thi tốt nghiệp xong, nàng cũng đã có kịch bản không tồi để chuẩn bị quay phim truyền hình.
Ừm... Nàng cũng không có ý định mãi làm diễn viên mà là muốn thử sức vào lĩnh vực đạo diễn.
Cái nghề này trước kia nàng chưa từng làm, lần này nghề nghiệp của nguyên chủ vừa khéo có liên quan, không học luôn cảm thấy thật đáng tiếc, mà nàng cũng có chút hứng thú.
Vậy quyết định thế nhé.
Hoàn thành xong công việc ngày hôm nay, Văn Nhân Hề nằm trên giường đắp mặt nạ, điện thoại đột nhiên vang lên.
Là người quản lý Nguyễn Đào.
"Alo, Tịch Tịch, cô đang làm gì đấy?"
"Đang đắp mặt nạ trước khi ngủ, sao thế Đào tỷ, có chuyện gì ạ?" Gỡ miếng mặt nạ xuống rồi ném vào thùng rác, Văn Nhân Hề hỏi.
Từ khi đến đây nàng vẫn giống nguyên chủ, không chút nào để Nguyễn Đào phải bận tâm, nhưng mối quan hệ của hai người rất tốt, không hề lạnh nhạt.
"Là thế này, chị xem lịch trình của em thì sau đó không còn công việc gì nữa, kịch bản thì theo yêu cầu trước đó của em là tạm thời không nhận, mà thời gian xuất hiện trên báo chí thì cũng ít quá, hôm nay có một show tạp kỹ gọi điện đến, muốn mời em tham gia làm khách mời ngay, chị muốn hỏi ý em xem em có nhận không?"
Có những người quản lý có tính kiểm soát rất mạnh đối với nghệ sĩ của mình, luôn trực tiếp sắp xếp công việc, nhưng Nguyễn Đào làm việc với Văn Nhân Hề lâu như vậy nên đã quen với việc có gì thì hai người cùng nhau thương lượng, sẽ không tự ý quyết định, đây cũng là lý do sau khi Văn Nhân Hề đến đây không có ý định đổi người quản lý.
Tham gia một show tạp kỹ thì thời gian thường cũng không quá dài, sẽ không ảnh hưởng đến việc ôn tập của Văn Nhân Hề, cũng có thể tăng thời gian lên sóng, rất phù hợp, mà lại độ hot của show tạp kỹ đó cũng không tệ, với « hoang dã 007 » là hai thể loại khác nhau, đối tượng người xem cũng không giống lắm, tóm lại Nguyễn Đào cảm thấy rất phù hợp.
"Ồ. Là chương trình gì vậy ạ?" Văn Nhân Hề nghĩ ngợi, cảm thấy có thể nhân cơ hội thư giãn chút ít, không từ chối, bèn hỏi.
"Là một show hẹn hò."
"« Tình yêu của chúng ta »?" Vừa nghe Nguyễn Đào nói show hẹn hò, Văn Nhân Hề lập tức nghĩ đến chương trình tạp kỹ mà trong trí nhớ của nguyên chủ Bạch Thanh Y và Tần Hòa Hiên đã cùng tham gia.
Đời trước chương trình này đã giúp toàn dân cả nước thấy rõ được Bạch Thanh Y yếu đuối đến mức nào, Tần Hòa Hiên yêu chiều cô ra sao, biến cặp đôi này trở thành tình nhân quốc dân, biết bao cô gái đã ghen tị với Bạch Thanh Y.
Lần này Bạch gia xảy ra chuyện, Bạch Thanh Y bản thân trên mạng thanh danh không tốt, càng thêm có thể nhảy, ngược lại là so với đời trước càng thêm có thể làm, cũng làm cho rất nhiều người sớm biết vị hôn phu của nàng đối nàng tốt bao nhiêu.
Nói đến « tình yêu của chúng ta » cái này show giải trí, cái show tình yêu này mỗi lần đều có ba cặp khách mời, có cặp tình nhân thật, cũng có cặp tình nhân giả, còn có những người là thử tiếp xúc, để người xem nhìn ba cặp tình nhân khác biệt tương tác.
Bất quá... Sẽ không xảo như vậy chứ?
Chẳng lẽ Nguyễn Đào gọi điện thoại hỏi nàng kỳ này, đúng lúc là Bạch Thanh Y còn có Tần Hòa Hiên cùng nhau lên sao? Nếu đúng là vậy, thì cẩu huyết quá rồi.
"Đúng, chính là « tình yêu của chúng ta », bên tổ chương trình gọi điện thoại đến hỏi ta, muốn mời ngươi tham gia kỳ sau." Nguyễn Đào đối với việc Văn Nhân Hề đoán được tên show không hề bất ngờ.
Đây coi như là một show đang rất hot gần đây, theo danh tiếng và vị thế của Văn Nhân Hề, show bình thường sẽ không để nàng đi tham gia, sẽ mất giá, không tốt cho sự phát triển của nàng trong tương lai.
Giới giải trí là một nơi rất thực tế, nếu Văn Nhân Hề đi tham gia những show không có chút tiếng tăm gì, trên mạng còn không biết sẽ chế giễu ra sao, ảnh hưởng đến định vị của bản thân nàng, sẽ kéo thấp phong cách trong ấn tượng của đại chúng.
"Đào tỷ hay là hỏi trước xem, kỳ sau có những khách mời nào rồi hãy nói."
Không có gì bất ngờ, có thể thật sự là Bạch Thanh Y với Tần Hòa Hiên, bên « tình yêu của chúng ta » rõ ràng là muốn dựa vào sự bất hòa giữa nàng và Bạch Thanh Y để thu hút lượt xem.
Nguyễn Đào cũng không nghĩ tới điều này, lúc đó cũng không hỏi thăm xem các khách mời khác là ai, dù sao Văn Nhân Hề độc thân, chắc chắn không phải ở bên tình nhân thật, cuối cùng chắc chắn sẽ cùng một nghệ sĩ khác tạo thành một cặp tình nhân giả, nên nàng cũng không để ý, nghe Văn Nhân Hề nói vậy, nàng vội cúp điện thoại liên lạc với tổ chương trình « tình yêu của chúng ta ».
Văn Nhân Hề tay vẫn cầm điện thoại, nàng cảm thấy, « tình yêu của chúng ta » thật sự muốn dùng nàng và Bạch Thanh Y để thu hút lượt xem, nói không chừng sẽ còn mời một người khác cùng tham gia một kỳ.
Quý Lộc Tiêu.
Mâu thuẫn, xung đột, toàn bộ đều có, quá thu hút ánh nhìn.
Không đầy lát sau, Nguyễn Đào lại lần nữa gọi điện thoại tới, mở miệng liền chửi ầm lên.
"Tịch Tịch! Cái show đó chúng ta không nhận, sau này cũng không nhận! Bên kia là muốn trêu đùa chúng ta đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận