Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh)

Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh) - Chương 171: Đào hôn nữ phụ lại chạy 3 (length: 11133)

Mọi người đều nói 'một trắng che trăm xấu', Văn Nhân Tây ngũ quan kỳ thật không có Văn Nhân Nam tinh xảo, nhưng bởi vì không có ở bên ngoài phơi gió phơi nắng, Văn Nhân Tây làn da muốn so Văn Nhân Nam tốt hơn nhiều, điều này dẫn đến nàng nhìn qua xác thực muốn so Văn Nhân Nam xinh đẹp hơn.
Văn Nhân Nam so sánh với mình, suy nghĩ lại một chút đời trước trong trí nhớ hai mươi năm sau mình và Văn Nhân Tây ở giữa so sánh, trong lòng liền càng thêm chắc chắn, nhất định phải nghĩ biện pháp gả cho Hàn Quốc Đống, tuyệt đối không được lại đi theo vết xe đổ của đời trước, không muốn trải qua thời gian khổ cực nữa.
Nàng chẳng những muốn mình thay thế nguyên chủ gả cho Hàn Quốc Đống, còn muốn để nguyên chủ đi con đường của nàng, muốn để nguyên chủ nếm thử những đắng cay nàng đã phải chịu ở đời trước.
Đều là chị em, dựa vào cái gì Văn Nhân Tây vận khí lại tốt như vậy chứ?
Văn Nhân Hề có thể cảm giác được khi Văn Nhân Nam nhìn mình, trong ánh mắt kia mang theo ác ý, nhưng mà lại hoàn toàn không để trong lòng.
Chỉ nhìn những việc Văn Nhân Nam đã làm sau khi sống lại, Văn Nhân Hề liền có thể biết nàng là một người như thế nào, trọng sinh cũng không làm tăng trí thông minh, ưu thế duy nhất có lẽ chính là dự báo được tương lai, nhưng mà Văn Nhân Nam lại không nghĩ đến việc dùng phần dự báo về tương lai này để tranh thủ, mà là muốn dùng nó để mưu đoạt hôn sự của nguyên chủ.
Nghĩ cũng biết tầm mắt của nàng đến cùng lớn bao nhiêu.
Một người như vậy, Văn Nhân Hề thực sự không để vào mắt, có thể làm gì nàng chứ? Chỉ bằng những thủ đoạn kia của nàng, nếu như không phải nguyên chủ ngây thơ, thêm vào trong lòng cũng cố ý, làm sao lại bị nàng xúi giục? Nếu không thì, Văn Nhân Nam làm sao không dám để người khác biết?
Bởi vì những người kia liếc mắt một cái có thể nhìn ra cái đề nghị của Văn Nhân Nam không có ý tốt, và phía sau mang mục đích gì.
Đều không phải người ngu.
Cho nên, Văn Nhân Hề đối với sự ác ý của Văn Nhân Nam, là một chút cũng không để trong lòng.
Bất quá... Mặc dù không có ý định kết hôn với Hàn Quốc Đống, nhưng Văn Nhân Hề cũng không nghĩ đến chuyện tùy tiện để Văn Nhân Nam thành công.
Ngoại trừ nguyên chủ, người thích hợp nhất trong cả nhà họ Văn đại khái chính là Văn Nhân Nam, các em gái phía dưới Văn Nhân Nam còn nhỏ, mà nhà họ Hàn đã chuẩn bị tìm người khác cho Hàn Quốc Đống rồi, vậy chắc chắn sẽ không chờ thêm mấy năm.
Văn Nhân Hề rất rõ ràng, trong tay Văn Nhân Nam có tiền.
Chắc là sau khi sống lại nàng biết một số chuyện, nên tìm được một chút đồ tốt đáng giá, nếu không chỉ bằng sự keo kiệt của Văn Nhân lão Nhị đối với ba cô con gái, trong tay nàng làm sao có thể có tiền, mà lại là một số tiền không nhỏ?
Thời điểm khó khăn nhất vừa mới trôi qua, có một số người ta giấu đồ, nhưng về sau cả nhà đều mất, mặc dù hiện tại đã qua phong trào đó, nhưng vẫn còn không ít đồ tốt giấu ở những nơi không ai biết, Văn Nhân Nam là người sống lại từ tương lai, nàng sẽ biết một vài thứ ở đâu cũng không có gì lạ.
Trong tay nguyên chủ cũng không có tiền.
Ngô Thúy Phân và Văn Nhân Chí thường ngày cũng không cho tiền, chỉ có khi nguyên chủ cùng Hàn Quốc Lương ở bên nhau, trong nhà sẽ cho một ít tiền để phòng ngừa nàng mất mặt trước mặt Hàn Quốc Lương, nhưng số tiền đó vốn không nhiều, lại còn bị tiêu xài, cho nên tiền tiết kiệm hiện tại của nàng rất ít, tổng cộng cũng chỉ có hai đồng, đó là số tiền gom góp trong mấy chục năm.
Nàng muốn đi về phía nam kiếm tiền, đương nhiên cần vốn liếng khởi đầu, mình không có thì chỉ có thể để Văn Nhân Nam giúp một chút, tin rằng Văn Nhân Nam chắc chắn sẽ rất vui lòng.
—— chỉ cần nàng chịu đi, Văn Nhân Nam nhất định sẽ giúp nàng, mặc kệ nàng đưa ra yêu cầu gì, Văn Nhân Nam đều sẽ tận lực thỏa mãn, dù sao đối với Văn Nhân Nam mà nói, dùng số tiền đó để đổi lấy thân phận vợ của người giàu nhất tương lai như Hàn Quốc Đống, đó là cực kỳ đáng giá.
Nói không chừng còn vừa đau lòng vừa chế nhạo nguyên chủ mù mắt.
"Tiểu Nam tỷ tới, ngồi đi." Văn Nhân Hề cảm thấy sách giáo khoa thời đại này còn có chút thú vị, tuy nội dung sách đều rất đơn giản, nhưng lại mang đặc sắc rõ rệt của thời đại, nhất là loại văn, dù sao cũng không có việc gì làm, nên Văn Nhân Hề thấy say sưa, chỉ tùy ý chào hỏi một chút rồi tiếp tục giở sách.
Nhưng mà thái độ này của nàng lại một lần nữa kích thích Văn Nhân Nam, khiến Văn Nhân Nam nhớ đến lúc Văn Nhân Tây đối đãi với nàng như chủ nhân trong đời trước.
Khi đó Văn Nhân Tây cũng rất tùy ý, giống như căn bản không coi ai ra gì, còn nàng lại rụt rè đứng trong biệt thự, tay chân cũng không biết đặt ở đâu, không giống tỷ tỷ cùng tuổi với Văn Nhân Tây, mà ngược lại giống như là mẹ của nàng.
Loại tự ti và xấu hổ sâu sắc khiến Văn Nhân Nam đỏ cả mắt, cảnh tượng trước mắt này giống hệt như lúc đó, chỉ là hai người bây giờ không ở biệt thự nhà họ Hàn, mà là ở trong Đồng Tử Lâu nhà họ Văn.
Nhưng dù là Đồng Tử Lâu, so với nhà tranh của nhà mình thì đã tốt lắm rồi.
Đời trước Văn Nhân Nam cả đời không bằng Văn Nhân Tây, mặc kệ là khi còn nhỏ hay sau khi lớn lên, hoặc là sau khi kết hôn sinh con, nhưng đời này Văn Nhân Nam tuyệt đối sẽ không đi theo con đường trước đây nữa.
Vận mệnh của hai chị em bọn họ nên đổi một chút.
Ông trời đã cho nàng một cơ hội nữa, đương nhiên nàng muốn tranh giành thứ thuộc về mình.
Đều là nghe nói con gái nhà người ta, nhà họ Văn và nhà họ Hàn có hôn ước, cũng không nói nhất định phải là Văn Nhân Tây, nàng cũng họ Văn, nàng Văn Nhân Nam còn là chị gái, vậy hôn sự này thế nào cũng phải rơi vào người nàng, chứ không phải trên người Văn Nhân Tây.
Trưởng ấu có thứ tự, đời trước Văn Nhân Tây đã cướp chuyện chung thân của nàng, ông trời cũng không vừa mắt, nên mới cho nàng một cơ hội nữa, lần này Văn Nhân Nam nhất định phải giành lại thứ thuộc về mình, hạnh phúc và cuộc sống giàu sang.
Sau khi thuyết phục bản thân, Văn Nhân Nam nhìn Văn Nhân Hề, vẻ mặt cũng trở nên đương nhiên.
Nàng bất quá là muốn lấy lại thứ thuộc về mình thôi.
Nếu cha mẹ không giúp được nàng, vậy nàng sẽ tự mình làm.
Đều là chị em, nên để Văn Nhân Tây nếm thử sự khổ sở.
"Tiểu Tây, ngươi còn hai tháng nữa là kết hôn rồi, ta còn chưa chúc mừng ngươi đấy, nhưng mà ngươi quen thuộc với nhà họ Hàn, đến khi gả đi, chắc chắn sẽ có thời gian tốt hơn, tuy rằng ngươi đã đính hôn với Hàn Quốc Lương mấy chục năm, nhưng hắn cũng đã không còn, bây giờ ngược lại ngươi lại gả cho anh trai của hắn, thì cũng như nhau đều là con trai nhà họ Hàn, đến lúc đó đối với nhà họ Hàn mà nói, con dâu thứ thành con dâu cả, cũng không có gì khác biệt."
Lời Văn Nhân Nam nghe giống như đang an ủi Văn Nhân Hề, nhưng trọng điểm lại ở chỗ nguyên chủ vì cứu người đã thành vị hôn thê của Hàn Quốc Lương mấy chục năm, bây giờ không gả cho thanh mai trúc mã đính hôn mấy chục năm mà lại đi lấy anh trai hắn.
Cái gì mà con dâu thứ thành con dâu cả, lý là như vậy, nhưng nghe cũng làm cho người ta cảm thấy không thoải mái, kỳ quặc, mà hết lần này tới lần khác nàng nói giống như thật sự là có ý tốt vậy.
Nguyên chủ và Hàn Quốc Lương vốn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm đương nhiên là tốt, bị Văn Nhân Nam nói như vậy, luôn mang ý vị khác.
Văn Nhân Nam thấy Văn Nhân Hề không nói gì, cau mày lại, rồi sau đó lần nữa thay đổi vẻ mặt quan tâm, "Đúng rồi, hai đứa con của Hàn Quốc Đống cũng ba tuổi rồi nhỉ? Trước đây ngươi tiếp xúc nhiều với nhà họ Hàn, chắc chắn bọn chúng đều biết ngươi, vốn dĩ ngươi là thím út của bọn chúng, nhưng giờ lại biến thành mẹ bọn chúng, nghĩ là chúng cũng sẽ không để ý, dù sao nếu là đổi người lạ thì có lẽ chúng còn sợ, nhưng mà trước đây chúng đã biết ngươi, chắc chắn sẽ yên tâm hơn nhiều."
Nàng đã nói nhiều như vậy, sao Văn Nhân Tây không có chút phản ứng nào vậy?
Chậc!
Không phải nói tình cảm cùng Hàn Quốc Lương rất tốt sao? Hàn Quốc Lương chết rồi, nàng lập tức muốn đi gả cho anh trai Hàn Quốc Lương, làm mẹ kế cho hai đứa cháu trai của Hàn Quốc Lương, thật không biết nàng sao có thể như vậy.
Nhưng mà nàng nói một câu đúng thật, Văn Nhân Tây quen thuộc với nhà họ Hàn, hiểu rõ bọn họ, đến nhà họ Hàn thời gian chắc chắn sẽ không tệ, chẳng phải kiếp trước là như vậy sao?
Sao nàng lại có số tốt như vậy chứ? Rõ ràng hai người chỉ hơn kém nhau hai tháng thôi, hơn nữa nàng vẫn là chị gái!
Muốn nói tiếc nuối duy nhất, đại khái là Văn Nhân Tây kiếp trước mãi không có con, chỉ có thể nuôi lớn hai đứa bé kia.
Chẳng biết có phải nhà họ Hàn sợ nàng có con của mình sẽ đối xử không tốt với hai đứa con riêng hay không, nên không cho nàng sinh, hoặc là nàng vốn dĩ không thể sinh.
Dù là loại nào đi nữa, Văn Nhân Nam nhìn Văn Nhân Hề với ánh mắt có chút thương hại.
Nếu là nhà họ Hàn không cho sinh, vậy nói rõ thời gian nàng ở nhà họ Hàn cũng không tốt đẹp như vậy, nhà họ Hàn rõ ràng đề phòng nàng, nếu là không thể sinh, vậy thì càng thêm đáng thương.
Một người phụ nữ, đến ngay cả sinh con cũng không thể.
Nhưng điều này cũng nhắc nhở Văn Nhân Nam, chờ sau này đến nhà họ Hàn, nàng nhất định phải mau chóng sinh con của mình, tốt nhất là con trai, sau này hết thảy của nhà họ Hàn đều là của mẹ con nàng.
Nàng không ngốc như Văn Nhân Tây, đi nuôi lớn con của người khác làm con ruột.
Văn Nhân Hề cũng không biết trong chớp mắt này, Văn Nhân Nam đã nghĩ đến việc tương lai gả cho Hàn Quốc Đống thì sẽ làm sao để sinh con tranh giành gia sản, bài xích hai đứa con trai do vợ trước của Hàn Quốc Đống sinh ra.
Văn Nhân Hề chỉ có thể nói, mặc dù Văn Nhân Tây chướng mắt Hàn Quốc Đống như thế, nhưng Hàn Quốc Đống tính tình không có vấn đề, hắn đã có thể phấn đấu thành người giàu nhất xuyên thị, khẳng định không phải kẻ ngu, Văn Nhân Nam đây là mình trùng sinh, đã cảm thấy tất cả mọi người là kẻ ngu rồi sao?
"Tiểu Nam tỷ ngươi nói đúng, Quốc Lương không có, nhưng nhà ta và nhà họ Hàn hôn ước không thể hủy bỏ, ta gả cho Hàn đại ca cũng giống như nhau. Ta cùng Hàn gia quen thuộc, hiểu rõ, cũng không lo lắng gả đi thời gian sẽ không dễ chịu, hai đứa bé kia ta đã thấy, rất thông minh hiểu chuyện, cùng ta ở chung không tệ, nghĩ đến cũng không phải vấn đề gì."
Văn Nhân Hề đột nhiên lên tiếng đánh gãy mạch suy nghĩ của Văn Nhân Nam, trực tiếp theo lời Văn Nhân Nam mới rồi nói tiếp, tựa hồ vô cùng đồng ý.
Văn Nhân Nam biểu lộ biến đổi, nụ cười trên mặt cũng miễn cưỡng.
Nàng làm sao cũng không ngờ, mình bất quá là ám chỉ chuyện hôn sự của Văn Nhân Tây không tốt, không ngờ đối phương lại đồng ý, nếu như Văn Nhân Tây đối với chuyện hôn nhân này rất hài lòng, nàng còn thế nào cướp đi?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận