Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh)

Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh) - Chương 119: Đoàn sủng làm tinh cố nhân 22 (length: 12307)

Một năm trước, Bạch Thanh Y còn cùng Tần Hòa Hiên tham gia show hẹn hò, để khán giả cảm nhận được cuộc sống chung của hai người. Lúc đó đã có rất nhiều người không hiểu, Tần Hòa Hiên rốt cuộc coi trọng Bạch Thanh Y ở điểm gì?
Dường như bất kể Bạch Thanh Y làm gì, Tần Hòa Hiên đều không tức giận, nhưng bây giờ, Tần Hòa Hiên muốn kết hôn.
Việc hai người chia tay còn được cư dân mạng chú ý hơn cả chuyện Tần Hòa Hiên kết hôn.
Nhưng Văn Nhân Hề lại không hề bất ngờ.
Tần Hòa Hiên là đại thiếu gia nhà họ Tần, là người thừa kế có năng lực không sai, nhưng hắn cũng chỉ là người thừa kế mà thôi, hắn còn chưa thực sự nắm giữ quyền lực của Tần gia. Có lẽ cho hắn thời gian, hắn sẽ không cần đến mấy năm liền có thể hoàn toàn khống chế Tần gia, nhưng hiện tại thì chưa được.
Trước kia, Bạch Thanh Y là đại tiểu thư của nhà họ Bạch giàu có nhất An Thị, tuy địa vị không bằng nhà họ Tần, nhưng vì Tần Hòa Hiên thích nên cũng có thể chấp nhận được, dù sao chênh lệch cũng không lớn. Nhưng hai năm nay nhà họ Bạch đã sớm suy sụp, hiện tại còn trực tiếp phá sản, thân phận của Bạch Thanh Y liền không còn thích hợp để bước vào cửa Tần gia.
Vợ của người cầm quyền tương lai, thân phận ít nhất cũng phải tương xứng mới được.
Trước kia, Tần gia cũng nhẫn nhịn vì Tần Hòa Hiên, dù sao nhà xuống dốc vẫn là nhà hào môn, đành phải chấp nhận. Nhưng khi nhà hào môn đã phá sản thì…
Dường như từ khi Văn Nhân Hề ra tay, Bạch gia đã định trước kết cục như vậy. Bản thân Tần Hòa Hiên cũng không có cảm tình gì với nhà họ Bạch, chỉ là vì Bạch Thanh Y mà chiếu cố một chút thôi. Nhưng kết cục của nhà họ Bạch, hắn cũng không hề bận tâm.
Hắn chỉ để ý một mình Bạch Thanh Y.
Cũng chính vì bản thân Tần Hòa Hiên không để ý gì đến nhà họ Bạch, chỉ quan tâm mỗi Bạch Thanh Y, nên hắn mới không thực sự đối đầu với Văn Nhân Hề.
Tần Hòa Hiên coi thường Văn Nhân Hề, dù hiện tại, với hắn mà nói Văn Nhân Hề cũng chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.
Đương nhiên, bản thân Văn Nhân Hề khá là "cá muối", cũng may Tần Hòa Hiên không đối đầu với nàng. Nếu không, con cá muối này có thể đã biến thành cá mập trắng khổng lồ. Nhà họ Bạch sụp đổ thế nào, nàng là người có công lớn nhất.
Văn Nhân Hề nhìn những cuộc thảo luận trên mạng về việc chia tay của Bạch Thanh Y và Tần Hòa Hiên, cảm thấy chắc chắn sẽ còn chuyện xảy ra. Hai người đó không phải người bình thường, sao có thể dễ dàng thỏa hiệp với nhà họ Tần như vậy?
Một bên chuẩn bị cho vai diễn mới trong bộ phim, Văn Nhân Hề vẫn vừa chú ý tình hình trên mạng.
Vì lần trước gây được tiếng vang, còn lăng xê cho mấy người mới, lần này Văn Nhân Hề công khai tuyển diễn viên, số nghệ sĩ đến thử vai tăng lên không ít. Ngoài những người chủ động đến thử vai, còn có những người muốn nhờ vào đó kiếm chút lợi, muốn đầu tư.
Có người đầu tư, Văn Nhân Hề đương nhiên hoan nghênh, nhưng nếu vì đầu tư vào phim của nàng mà muốn nhét người vào, thì khoản đầu tư này nàng sẽ từ bỏ.
Nàng không thiếu chút tiền đầu tư đó.
Sau lưng có vốn, thái độ của Văn Nhân Hề trong chuyện này rất cứng rắn. Trong đoàn làm phim của nàng phải thành thật một chút, không có chút tài cán nào thì đừng đến, không ai được ngoại lệ. Muốn mượn danh tiếng của nàng để thêm đất diễn, sửa kịch bản càng không có khả năng. Đừng hòng!
Nàng làm phim là để đưa câu chuyện mình muốn thể hiện ra trước công chúng. Xét một mặt nào đó, diễn viên cũng chỉ giống như công cụ. Muốn thêm kịch, đổi cốt truyện?
Tuyệt đối không được!
Không có diễn xuất, chỉ có lưu lượng hoặc quen mặt mà muốn đi cửa sau, nàng thà chọn những người mới không có danh tiếng.
Phải nói rằng, đạo diễn nào cũng muốn cứng rắn như Văn Nhân Hề, kể câu chuyện mình muốn kể, nhưng đáng tiếc vì nhiều yếu tố thực tế nên họ phải lùi bước, thậm chí lùi mấy bước.
Văn Nhân Hề từng gặp những đạo diễn có năng lực tốt, kịch bản cũng hay, nhưng vì bị các nhà đầu tư và nhà sản xuất hạn chế, nên đã làm hỏng một kịch bản rất hay.
Người ngoài nghề đừng nên chỉ đạo người trong nghề, đó là tố chất nghề nghiệp cơ bản. Thậm chí nói là người trong nghề, cũng không nên đi chỉ đạo người khác, trừ khi là vấn đề kỹ xảo, vì không ai hiểu rõ hơn người trong cuộc về những gì họ muốn biểu đạt, muốn cho khán giả thấy câu chuyện như thế nào.
Cái giới này từ trước đến nay vốn hỗn loạn, lại thêm không ít vốn đầu tư tham gia, khinh thường trí tuệ của người xem, khiến cho phim rác xuất hiện lớp lớp, nhưng Văn Nhân Hề đã chọn trở thành một đạo diễn, đương nhiên nàng không muốn làm ra mấy cái phim rác.
Vẫn câu nói đó, nàng không thiếu tiền, sẽ không bị các nhà đầu tư chi phối.
Chính vì có sức mạnh như vậy, nàng mới có thể làm những gì mình muốn làm. Đó cũng là sự chuẩn bị mà Văn Nhân Hề sẽ làm ở mỗi thế giới.
Bất kể là thế giới nào, nàng cũng sẽ làm cho bản thân mình dễ chịu và thoải mái hơn một chút. Có thể người khác cho rằng nàng đang lãng phí năng lực, nhưng đã trải qua quá nhiều thế giới và cũng bỏ qua quá nhiều chuyện, những thứ đó đối với nàng mà nói đều không quan trọng.
Chỉ bằng năng lực của mình, nàng có thể khuấy đảo long trời lở đất ở mỗi thế giới, nhưng như vậy thì có ý nghĩa gì?
Trong lúc Văn Nhân Hề chuẩn bị cho bộ phim mới, trên mạng cuối cùng lại bùng nổ những tin tức mới nhất về Bạch Thanh Y.
Nàng đâm Tần Hòa Hiên một nhát, phế bỏ hắn.
Ừm... Một nhát đâm vào chỗ hiểm.
Đồng thời còn livestream, trắng trợn tuyên bố chuyện người thừa kế Tần thị bị phế, từ nay không thể làm chuyện nam nhân, trở thành thái giám, sau đó tự thú.
Văn Nhân Hề: "? ? ?"
Đừng nói là cư dân mạng, ngay cả Văn Nhân Hề cũng kinh hãi.
Đầu tiên, Tần Hòa Hiên thật sự bị phế, đồng thời cả nước bây giờ đều biết chuyện này, vậy thì chuyện hắn muốn kết hôn chắc chắn cũng tan thành mây khói, sẽ không ai nguyện ý gả cho một tên thái giám.
Tiếp theo, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, cho dù Tần Hòa Hiên có năng lực, Tần gia cũng sẽ dần thu hồi quyền lực, đưa những người khác lên thay.
Cuối cùng, Tần Hòa Hiên sẽ phải đối mặt với những gì trong nửa đời còn lại, cũng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được.
Bạch Thanh Y thật sự là tàn nhẫn, từ sau khi chuyện xảy ra ở nhà họ Bạch, mà nàng vẫn sống đặc biệt thoải mái, thật ra cũng có thể đoán được nàng là loại người gì.
Tùy hứng, yếu đuối, thích làm bộ, tất cả những thứ đó chỉ là cách nàng thể hiện tính cách. Bản chất của nàng là tư lợi, trong lòng chỉ có bản thân, nàng hiện tại không có gì, Tần Hòa Hiên muốn bỏ rơi nàng, đương nhiên nàng không thể để yên.
Hơn nữa con người này vốn rất cố chấp, nếu không cũng sẽ không để mắt đến nguyên chủ.
Văn Nhân Hề cầm miếng dưa, rôm rốp rôm rốp nhai, cảm thấy miếng dưa này tuy không ngọt nhưng lại giải khát.
Sau đó, rất nhanh thôi, điều bất ngờ hơn lại đến.
Bạch Thanh Y cố ý gây thương tích cho người khác, mặc dù tự thú có thể sẽ giảm án, nhưng chắc chắn phải ở cùng phòng với cha và anh trai trong trại giam. Nhưng khi kiểm tra thì phát hiện nàng đang mang thai.
Nói cách khác, đứa bé trong bụng nàng có thể là đứa con duy nhất của Tần Hòa Hiên trong đời này.
Nếu vậy thì có thể hiểu vì sao nàng không sợ Tần gia trả thù, Tần gia nhất định sẽ bảo vệ đứa bé này.
"Ách."
Vậy thì không cần xem nữa.
Văn Nhân Hề không chú ý lắm, nhưng chuyện này ồn ào náo nhiệt, vẫn có tin tức đến tai nàng. Đó là tuy có sự thông cảm từ Tần gia nên không truy cứu, nhưng chuyện này quá nghiêm trọng, gây ảnh hưởng không tốt đến xã hội, nên cuối cùng Bạch Thanh Y vẫn bị phán một năm tù treo, hoãn thi hành án một năm.
Kỳ thật tương đương với không bị phán án.
Văn Nhân Hề quay xong phim tối về khách sạn nghỉ ngơi, quản lý khách sạn đột nhiên gọi điện thoại tới, nói là có người ở dưới lầu muốn gặp nàng.
Hỏi rõ là ai muốn gặp, hơi trầm ngâm một chút nàng liền đồng ý. Xuống dưới lầu liền thấy Bạch Thanh Y đang ngồi ở khu nghỉ ngơi của khách sạn.
Bụng Bạch Thanh Y hiện tại vẫn chưa lộ rõ, chỉ hơi nhô lên. Nhìn thấy Văn Nhân Hề đến, nàng cũng chỉ nhìn nàng với ánh mắt không thiện cảm, cứ như không phải nàng cố ý tìm đến Văn Nhân Hề mà là Văn Nhân Hề tìm đến nàng vậy.
Văn Nhân Hề cũng tò mò muốn biết Bạch Thanh Y tìm nàng có chuyện gì, nàng cảm thấy mình chẳng có gì để nói với Bạch Thanh Y cả, cũng đoán không ra Bạch Thanh Y tìm mình có thể có chuyện gì.
"Bạch tiểu thư, không biết tìm tôi có chuyện gì?"
Bạch Thanh Y cầm lấy chiếc cốc trên bàn, uống một ngụm rồi ghét bỏ để xuống, sai người bên cạnh đi mua cà phê cho nàng, người kia do dự một chút.
"Nếu ta làm mất đứa bé thì Tần gia sẽ làm gì? Cô biết tính của ta mà." Bạch Thanh Y cười lạnh, căn bản không cho đối phương cơ hội mở miệng.
Người kia dường như cuối cùng đã thua cuộc, liếc nhìn Văn Nhân Hề một cái rồi rời đi.
Thấy người kia đi rồi, Bạch Thanh Y mới thu lại ánh mắt ác ý, hếch cằm lên, vẫn bộ dáng ghét bỏ, "Văn Nhân Tịch, có phải cô xem thường tôi không? Tôi sớm đã muốn hỏi rồi, cô dựa vào cái gì mà xem thường tôi?"
"Đây đúng là một câu hỏi bất ngờ." Văn Nhân Hề thả cánh tay lên ghế, một tay chống cằm, trông vừa nhàn nhã vừa thoải mái, "Bạch tiểu thư đối với tôi mà nói cũng chỉ là một người lạ mà thôi, sao tôi phải xem thường cô?"
Nhưng những lời này còn khiến Bạch Thanh Y khó chịu hơn là xem thường.
"Cô luôn như vậy. Tôi là đại tiểu thư nhà họ Bạch, là thiên kim hào môn, cô chỉ là cô nhi, cô dựa vào cái gì mà không ao ước, ghen tị với tôi?" Bạch Thanh Y từng rất khó chịu về điểm này.
Văn Nhân Hề không trả lời câu hỏi này, vì nó không có ý nghĩa.
Nàng sẽ không ghen tị, nguyên chủ cũng chưa từng ghen tị với việc Bạch Thanh Y từ cô nhi của viện mồ côi trở thành thiên kim hào môn.
Ta khi còn bé đã từng ghen tị ngươi vì được hoan nghênh như vậy, trong cô nhi viện mấy đứa nhỏ tựa hồ cũng rất thích cùng ngươi chơi, cho nên, khi bọn họ tới đón ta, ta đã nói với bọn họ rằng mọi người trong cô nhi viện đều khi dễ ta, không ai chơi cùng ta."
Chính vì vậy mà Bạch gia lúc trước mới chỉ để lại mười ngàn tệ.
Đương nhiên, chỉ vì một câu nói kia mà lưu lại mười ngàn tệ, thì bản thân Bạch gia cũng chẳng tốt đẹp gì.
Văn Nhân Hề đã sớm đoán được, lười biếng chẳng muốn nói gì với Bạch Thanh Y, chỉ ngồi đó lắng nghe.
"Về sau ta trở thành thiên kim nhà họ Bạch, ta biết, chúng ta không giống nhau, dù ngươi được hoan nghênh thế nào, ngươi vĩnh viễn cũng không thể so với ta." Bạch Thanh Y dường như cũng không nghĩ Văn Nhân Hề sẽ trả lời nàng, phối hợp tiếp lời.
"Tìm được cha mẹ ruột, trở về Bạch gia, ta thật vui vẻ, bọn họ đã tìm ta rất lâu rồi." Bạch Thanh Y nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng thấp xuống.
"Bọn họ vì leo lên Tần gia mà đẩy ta ra, trơ mắt nhìn ta bị người ta lừa gạt đi..."
"Tần Hòa Hiên dường như cho rằng ta đã cứu hắn, vì thế mà hắn đã ném mình vào chỗ hiểm nguy, cũng không sai, hắn nợ ta, hắn, còn có bọn họ, bọn họ đều nợ ta." Bạch Thanh Y hoàn hồn, cảm xúc có chút kích động, bất bình, "Ta có cha mẹ ca ca, ngươi không có, nhưng dựa vào cái gì mà ngươi lại có thể sống tốt như vậy, được nhiều người yêu thích, còn ta thì không thể?"
"Hiện tại ta biết nguyên nhân."
Vui vẻ đi theo cha mẹ về đến nhà, vốn tưởng rằng cha mẹ rất yêu mình nên mới tìm mình nhiều năm như vậy, hóa ra tất cả đều không giống như nàng đã nghĩ.
Khi đó Bạch Thanh Y mười tuổi, cái gì nên hiểu thì đều hiểu cả.
Bạch Thanh Y không biết mình lạnh lùng lại ác độc sao? Nàng biết chứ, nhưng thì sao?
Bạch gia sủng ái nàng như vậy, vậy mà sau khi Bạch gia gặp chuyện nàng lại thờ ơ, chẳng hề hấn gì, vẫn hưởng thụ cuộc sống, sống vô cùng tốt.
"Bởi vì, ta là một vũng bùn nhão."
Nát từ bên trong ra.
Ngay từ lúc biết vì sao mình lại mất đi, nàng đã tan nát rồi.
Nàng không dễ chịu, làm sao có thể để những người kia tốt hơn? Nàng muốn kéo hết bọn chúng xuống cùng nàng nát dưới đất, như vậy mới công bằng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận