Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh)

Pháo Hôi Không Làm (Xuyên Nhanh) - Chương 201.1: Đào hôn nữ phụ lại chạy 34 (length: 11145)

Năm đó, ngài Thần bí A ở Phố Wall sống một cuộc đời sung túc, vui vẻ, nhưng dù vậy, không mấy ai biết được thân phận thật sự của ngài ấy là gì, một người bí ẩn khác thường.
Có người thời đó nói ngài A vì bệnh qua đời, kẻ lại bảo ngài A kiếm được nhiều tiền, đã đi hưởng thụ cuộc sống, kẻ thì cho rằng ngài A yêu một cô nàng quyến rũ, nên đi An Ninh sống.
Bọn họ thi nhau dựng lên vô vàn lời đồn đoán về ngài A, một mực khẳng định những điều mình nói mới đúng.
Văn Nhân Hề hết sức rõ ràng mọi chuyện, cũng chẳng hề minh oan gì cho mình, hay nói cách khác, những tin đồn bát quái đó càng có lợi cho nàng.
Trong khi dư luận xôn xao, chẳng ai ngờ rằng cái gọi là ngài A kia thực chất là một nữ nhân, lại là một phụ nữ Hoa Quốc nghèo khó, lạc hậu.
Văn Nhân Hề vốn tưởng thân phận này sẽ không dùng tới nữa, vì lần đó vớt đi hơn bốn tỷ đô la Mỹ, lại còn mang về Hoa Quốc một số thứ to lớn quan trọng, náo động dễ bị phát giác, bởi vậy lúc ấy nàng định để ngài A biến mất một cách bí ẩn.
Ai ngờ thời gian thấm thoắt mười năm, nàng lại lần nữa đặt chân đến Xinh Đẹp quốc.
Ừm.
Xinh Đẹp quốc người đẹp tâm thiện, lần này chắc chắn sẽ mang đến cho nàng rất nhiều tiền.
Lý Phương Hoa cùng Dương Trọng Hoàng không biết Văn Nhân Hề đi làm gì, chỉ hay nàng có việc phải đi một thời gian, ngày về không chắc, nhưng không quá hai năm sẽ quay lại.
Lần này nàng không phải gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, ở nước ngoài đã có cơ sở, mục tiêu lại rõ ràng, chỉ nhắm vào mấy quỹ ngân sách đang va chạm kia mà thôi, nên sẽ không mất nhiều thời gian.
Trung tâm thương mại Thông Suốt trong nước vẫn đang mở rộng, quỹ từ thiện Tây Lương vẫn tiếp tục hoạt động, không hề bị gián đoạn vì Văn Nhân Hề đi vắng.
Mấy năm qua, nàng cũng đào tạo ra không ít người, những lúc nàng không có mặt, họ tạm thời tiếp quản hoàn toàn không có vấn đề gì, có chuyện gì thì chờ nàng về rồi tính.
Chính vì mọi thứ vẫn diễn ra rất bình thường, nên Lý Phương Hoa và Dương Trọng Hoàng không mấy lo lắng.
Hai người vẫn cứ sống cuộc đời riêng, phát triển sự nghiệp, thỉnh thoảng tụ tập trò chuyện về Văn Nhân Hề đang ở đâu lêu lổng, khi nào sẽ giống như trước đột ngột xuất hiện cho các nàng một bất ngờ.
Cả hai đều làm việc ở trung tâm thương mại, nhãn hiệu này cực kỳ nổi tiếng ở trong nước, những ai có dính líu đến tiền bạc đều biết về vụ càn quét khủng hoảng tài chính toàn khu vực Đông Nam Á, chỉ có điều ảnh hưởng trong nước không quá lớn mà thôi.
Còn về nước ngoài, chỉ cần đọc báo hoặc xem tin tức cũng đủ biết tình hình nghiêm trọng đến cỡ nào.
Toàn bộ hệ thống tiền tệ của Thái Lan đều bị phá sản.
Hương Giang bên kia thì có gặp phải đôi chút rắc rối, nhưng Lý Phương Hoa với Dương Trọng Hoàng cũng không rõ lắm, vì không ảnh hưởng đến họ, vậy nên dù có quan tâm cũng không nắm rõ tình hình cụ thể.
Chỉ biết về sau chính phủ ra tay, không để các thế lực tư bản thành công, bảo vệ Hương Giang.
Các nàng đương nhiên không hay Phố Wall đang xảy ra chuyện lớn gì.
Lần va chạm quỹ ngân sách này làm toàn bộ Đông Nam Á náo loạn, thị trường chứng khoán gần như sụp đổ, Hoa Quốc tính là được bảo vệ khá tốt, một số quốc gia khác thiệt hại còn lớn hơn nhiều.
Trong đó không chỉ có vấn đề xuất tiền của các nhà đầu tư mà phía sau còn có sự ủng hộ của toàn bộ Xinh Đẹp quốc.
Nhưng mà, tại châu Á chỉ có Hương Giang và Đại Mao là bị đánh tơi tả, các nơi khác quỹ ngân sách va chạm lại thuận buồm xuôi gió nhưng tại chính lãnh thổ của mình thì lại nảy sinh vấn đề.
Vốn liếng đều là máu tanh, vốn liếng lớn càng đẫm máu hơn, dựa vào thôn tính, cướp đoạt máu thịt mà trưởng thành, bành trướng.
Để cho toàn bộ quỹ ngân sách va chạm trên thế giới gặp phải đối thủ ngay tại sân nhà của mình.
Có người nhắm vào thời điểm bọn họ dòm ngó Đông Nam Á, cơ hồ tất cả sự chú ý đều dồn vào bên kia, muốn cướp đoạt khi mà cơ hội Trực Đảo Hoàng Long xuất hiện thì lại lén rút ruột bọn họ.
Lượng tử thì dễ nói, Lão Hổ trực tiếp tổn thất hơn một nửa không phải ít, vốn dĩ lúc này Lão Hổ có hơn 20 tỷ đô la giá trị thị trường, nhưng chỉ mới hơn nửa năm mà đã rớt xuống còn hơn tám tỷ.
Đây là một con số vô cùng khủng khiếp.
Vậy hơn một trăm triệu kia đã biến đi đâu?
Những người đứng xem trận đánh cờ này có phần rùng mình, không khỏi nhớ lại nỗi kinh hoàng mười năm trước khi bị ngài A chi phối.
Họ tất nhiên không biết, Văn Nhân Hề chỉ là đẩy nhanh quá trình đó mà thôi.
Vốn dĩ đến đầu năm 2000, Lão Hổ cũng chỉ còn sáu tỷ, Văn Nhân Hề nghĩ, vậy còn có hơn hai tỷ đấy thôi, ít nhất chưa đến mức của năm 2000.
Huống chi, những cuộc chém giết này vẫn luôn như vậy, một đêm phất lên có, một đêm phá sản nhảy lầu cũng không ít, như Văn Nhân Hề biết, lần này có mấy người chịu không nổi mà nhảy lầu.
Nhưng có liên quan gì đến nàng đâu?
Dù sao, những tư bản này khi đẩy người khác vào cảnh phá sản, cũng đâu có chút lòng trắc ẩn.
Điều này rất công bằng.
Bọn chúng thôn tính người khác thì khi một ngày nào đó bị người khác thôn tính lại, cũng là lẽ thường tình thôi, đều là dựa vào bản lĩnh cả.
Đến khi Văn Nhân Hề lại đặt chân lên mảnh đất Hoa Quốc, thì lúc này nàng rời đi đã được một năm rưỡi.
Nàng không có đi thuyền mà bay đến Đại Mao trước, rồi từ Đại Mao vòng qua, đi tàu hỏa về nước.
Trước khi về nước, nàng còn ghé thăm AnNa một chuyến.
Khi xưa Văn Nhân Hề bỏ ra hai tỷ đô la Mỹ để mua mấy món hàng lớn kia, sau này nàng đưa một tỷ cho nhà nước, để mua vật tư từ trong nước chuyển đến Đại Mao, mấy năm nay rải rác, một tỷ vật tư cuối cùng đều đã đến.
Và chuyện này, ngoài AnNa ra, cực ít người biết.
Ngay cả nội bộ Đại Mao chuyên tiếp nhận vật tư cũng không có nhiều người biết đó là giao dịch gì.
Vài người biết chuyện Văn Nhân Hề cùng tướng quân Bychkov giao dịch cũng đã qua đời theo sự tan rã của Mao Hùng, cháu gái của tướng quân Bychkov, AnNa, coi như người biết nhiều nhất, những người khác đều không rõ lắm.
Văn Nhân Hề đi gặp AnNa, AnNa đương nhiên rất hoan nghênh.
Thời gian đầu sau khi Đại Mao chia tách không dễ dàng vượt qua, một tỷ vật tư mà Hoa Quốc cung cấp có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với họ.
Khi xưa, Mao Hùng vốn dĩ không thiếu các sản phẩm công nghiệp nặng cùng vũ khí, nhưng vấn đề là mấy thứ đồ đó đâu có ăn uống, mặc được!
Mao Hùng lúc trước vì sao sụp đổ? Có nhiều nguyên nhân, một trong số đó chính là nội bộ không thể vượt qua nổi.
Trong lĩnh vực công nghiệp nhẹ, bọn họ thực sự không được.
AnNa cũng nghe ngóng chuyện Xinh Đẹp quốc xảy ra, dù sao những người kia trước đó cũng từng nhòm ngó Đại Mao, chỉ là cuối cùng thất bại thôi.
Lúc này nhìn Văn Nhân Hề, trong lòng không khỏi kinh ngạc thán phục.
Nàng đoán được thân phận của Văn Nhân Hề, ngài A thần bí kia chắc hẳn chính là người phụ nữ phương Đông gần bốn mươi tuổi trước mắt.
Nếu không phải AnNa biết Văn Nhân Hề từ rất sớm, nếu không phải nàng biết giao dịch mà Văn Nhân Hề đã làm cùng ông mình, thì AnNa cũng không tin cô gái Hoa Quốc, trông vẻ bề ngoài không đủ cường tráng, thích thú những trò tinh tế như một tiểu thư quý tộc kia, thế mà có thể làm ra được chuyện tày đình như vậy.
Lừa bịp cả thế giới.
Nghĩ đến giờ này phía Xinh Đẹp quốc có vẻ vẫn chưa hay biết thân phận của ngài A, cùng chuyện trước kia Văn Nhân Hề lấy tiền từ Xinh Đẹp quốc để mua những món đồ lớn, trong lòng AnNa cũng không khỏi thấy hả dạ.
Sau khi ở lại hai ngày với AnNa, Văn Nhân Hề liền trở về nước.
Lần này nàng mang theo vết thương trở về.
Một viên đạn ghim trên vai.
Hành động của nàng quá lớn, cộng thêm mấy năm rời đi đều chạy theo tiền, đương nhiên gây sự chú ý của Xinh Đẹp quốc, có người đã dần điều tra ra manh mối của nàng.
Nhưng mặc dù bị thương, người đã điều tra ra thân phận của nàng cũng bị giải quyết, nói cách khác không ai thực sự biết thân phận của nàng.
Đến Xinh Đẹp quốc, nàng không phải một người nhập cảnh hợp pháp.
Thân phận bên ngoài là thương nhân đến Xinh Đẹp quốc công tác, thân phận ngầm là phụ nữ vượt biên sang Pháp, và đằng sau thân phận phụ nữ người Pháp mới là ngài A.
Những người kia hiện tại chỉ mới hoài nghi ngài A là phụ nữ người Pháp vượt biên mà thôi.
Tìm tới nàng, phát hiện không phải thì đã bị nàng giải quyết, vết thương trên vai là lúc đó bị để lại.
Ừm.
Chắc lần này sẽ không quay lại Xinh Đẹp quốc nữa.
Tin chắc cho dù nàng muốn đi, phía trên vì an toàn của nàng cũng sẽ không đồng ý, dù sao một khi thân phận bại lộ sẽ quá nguy hiểm.
Nàng cũng không đem số tiền kia về.
Một số tiền lớn như vậy, quá nổi bật.
Về nước xong, Văn Nhân Hề đầu tiên là đến thủ đô gặp mặt, sau đó trực tiếp giao nộp đồ đạc.
Số tiền kia được nàng chia nhỏ, bỏ vào nhiều ngân hàng khác nhau của một vài nước, trong đó nhiều nhất là ở ngân hàng Thụy Sĩ, hiện giờ cũng đã giao cho phía trên, sau đó sẽ xử lý số tiền đó như thế nào là chuyện của cấp trên, còn nàng thì muốn quay về làm tiếp công việc từ thiện, tiếp tục mở rộng quy mô trung tâm mua sắm Thông Suốt, tiếp tục xây dựng sự nghiệp của mình cho thật tốt.
Ngài A?
Ngài A nào?
Nàng không biết nhé.
Cái gã đàn ông thần bí ở Xinh Đẹp quốc đó nàng đâu có biết?
Người phụ trách thương lượng nhìn những món đồ mà Văn Nhân Hề đưa ra thì im lặng một hồi, ngước lên nhìn Văn Nhân Hề một lượt, rồi lại cúi xuống nhìn những thứ trên bàn.
Đi đi lại lại mấy lần, cứ im lặng không nói gì, lâu đến mức Văn Nhân Hề cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
"Xin hỏi, có chỗ nào không đúng sao?" Văn Nhân Hề tựa vào ghế, không nhịn được hỏi.
Cái biểu tình này là sao vậy? Quá phức tạp đi, nàng đoán không ra được.
"Văn Nhân đồng chí, lúc trước, người cùng ngươi bàn bạc đã nói với ngươi như thế nào?"
Hít sâu một hơi, nhân viên công tác cảm giác mình đối diện với những thứ này, quá mức nặng nề.
Đúng là nặng nề.
Đồ vật ở đây đại biểu cho hơn một trăm triệu đô la đấy.
Hơn một trăm triệu!
Mấy năm trước Văn Nhân Hề giao đến hai tỷ, cũng đã khiến bọn họ chấn động không ngừng, lần này trực tiếp lật lên nhiều lần như vậy.
Nhân viên công tác nhìn Văn Nhân Hề ánh mắt như đang nhìn một con quái vật.
Năng lực này quá lợi hại.
Điều làm người cảm thấy kinh khủng nhất chính là, nàng mang theo hơn một trăm triệu đô la, từ Xinh Đẹp quốc toàn thân trở về, đem những số tiền kia toàn bộ mang ra ngoài...
Bạn cần đăng nhập để bình luận