Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 874: Càn đế: Trung thần ở đâu? (3)

Nhưng một câu của thuộc hạ nháy mắt đã khiến cho Nhị hoàng tử cảm giác được không thể từ chối.
"Lục Nguyên Hạo nói, hắn mang đến bản báo cáo uy tín của Ngụy Quân Ngụy đại nhân và Bạch Khuynh Tâm Bạch đại nhân về thân phận của bệ hạ."
Lục Nguyên Hạo thật sự mang đến.
Khi liên quan đến an toàn mạng sống của bản thân, tiềm lực Lục Nguyên Hạo đã được phát huy đến mức lớn nhất.
Hắn cũng không quên, nội bộ hoàng cung thật ra là do Hoàng hậu nương nương chưởng quản.
Hoàng đế chủ ngoại, Hoàng hậu chủ nội.
Sau khi Càn đế hôn mê bất tỉnh, Hoàng hậu chính là người tôn quý nhất Đại Càn, không ai sánh bằng.
Bởi vì Thái Hậu đã chết rồi.
Thượng Quan thừa tướng và Lục Tổng quản đều đang suy xét về vấn đề của Càn đế.
Lục Nguyên Hạo thì khác.
Hắn quanh năm ở trong nội khố hoàng cung tu luyện đọc sách, hiểu biết về hoàng cung rất sâu sắc. Hắn biết Hoàng hậu nhìn như không có cảm giác tồn tại nào, nhưng thực lực và quyền lực ở trong cung đều mạnh nhất.
Cho nên, phía bên Hoàng hậu, hắn phải thu phục.
Nhưng mà Hoàng hậu ở bên trong cung.
Cho nên, nhi tử thân sinh của Hoàng hậu là Nhị hoàng tử, nhất định phải thu phục hoàn toàn.
Khi cần thiết, ngay cả dự định hạ độc Nhị hoàng tử Lục Nguyên Hạo cũng đã làm xong.
Hễ Nhị hoàng tử biết được ý tưởng này trong lòng Lục Nguyên Hạo, chắc chắn trăm phần trăm sẽ cho loạn côn đánh đuổi hắn ra ngoài.
Nhưng hắn không biết.
Vừa nghe Lục Nguyên Hạo còn mang đến báo cáo uy tín của Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm, Nhị hoàng tử lập tức phân phó:
"Mau mời Lục đại nhân."
Lục Nguyên Hạo thì hắn không tin được.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm là thiên hạ đệ nhất danh bộ.
Ngụy Quân là thiên hạ đệ nhất quân tử.
Sẽ không có bất kỳ ai ở Đại Càn nghi ngờ phán đoán của hai người này.
Cho nên sau khi Nhị hoàng tử cầm lấy sách sử của Ngụy Quân từ trong tay Lục Nguyên Hạo, đầu tiên là toàn thân chấn động, sau đó liền hoàn toàn khôi phục lại.
"Bản cung không thể ngồi yên phớt lờ. Người đâu, chuẩn bị kiệu tiến cung."
Nhị hoàng tử hạ lệnh.
Lục Nguyên Hạo vội vàng nhắc nhở:
"Điện hạ, bây giờ ngài đang còn trong thời gian bị cấm túc đấy. Xuất phủ mà không có chiếu chỉ đồng nghĩa với mưu phản, là tội chết."
Nhị hoàng tử im lặng.
"Điện hạ không cần gấp gáp, nghĩa phụ rất nhanh sẽ đến phủ của ngài, đích thân trao đổi với ngài việc này. Trước tiên ngài và nghĩa phụ của ta nói chuyện một chút."
Lục Nguyên Hạo là đến mở đường.
Trong lúc vô tình liền tiện thể hạ độc Nhị hoàng tử.
Hắn thậm chí còn không thông báo trước chuyện này cho Lục Khiêm.
Không có ai biết. Tiểu Bàn Tử nhìn gương mặt phúc hậu, trên thực tế am hiểu rất nhiều công phu.
Trước kia Hoài Nam vương chết trong vô thanh vô tức, cũng là bị Lục Nguyên Hạo thủ tiêu.
Toàn bộ quá trình hạ độc Nhị hoàng tử, Lục Nguyên Hạo cũng không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện, kể cả bản nhân Nhị hoàng tử.
Thời gian độc phát tác cũng hoàn toàn do hắn quyết định.
Lục Nguyên Hạo không phải muốn hại Nhị hoàng tử.
Hắn chỉ là muốn nắm giữ tính mạng Nhị hoàng tử ở trong tay mình. Như vậy ngộ nhỡ Hoàng hậu có hành động nào khác thường thì có thể lấy tính mạng Nhị hoàng tử để uy hiếp Hoàng hậu.
Nếu toàn bộ quá trình Hoàng hậu không có gì khác thường, vậy Nhị hoàng tử cũng sẽ không cảm giác được gì khác thường trong toàn bộ quá trình. Sau khi xong việc hắn tất nhiên sẽ thay Nhị hoàng tử giải độc một cách thần không biết quỷ không hay.
Không thể không nói, trình độ muốn sống của tên mập này quả thực làm cho người ta chỉ có thể than thở.
Khi Nhị hoàng tử cũng bị Lục Nguyên Hạo thu phục, phủ công chúa Minh Châu lúc này cũng bởi vì Càn đế đột nhiên tỉnh lại mà tiến vào trạng thái đề phòng.
Tay phải công chúa Minh Châu nhẹ nhàng vận sức đã nghiền nát tờ giấy trong tay.
"Thế mà tỉnh lại?"
"Công chúa, có chỗ nào bất thường sao?"
Độc Nương Tử hỏi.
Độc Nương Tử biết Càn đế hôn mê rất kỳ lạ.
Cho nên tỉnh lại cũng là nằm trong dự kiến mới đúng.
Công chúa Minh Châu cũng không trả lời Độc Nương Tử mà là mở phù truyền âm. Đầu tiên là liên hệ với Ngụy Quân một chút, nhưng không có ai nhận.
Ngụy Quân lúc này đang bận gõ chữ, tuy không cần phải động não lắm nhưng cũng không thể bị quấy rầy liên tiếp.
Công chúa Minh Châu không gặp được Ngụy Quân, vì thế liền chuyển qua liên hệ với Bạch Khuynh Tâm.
Nói một cách tương đối, nếu có như có chỗ nào không thích hợp, Bạch Khuynh Tâm hẳn là người phát hiện sớm nhất.
Ở trong chuyện này, thật ra công chúa Minh Châu là người biết được ít tin tức nhất, giống như Nhị hoàng tử. Nhưng trực giác của nàng nói cho nàng, Càn đế thức tỉnh không phải là tình huống gì bình thường.
Loại trực giác này đã từng cứu mạng nàng ở trên chiến trường. Cho nên công chúa Minh Châu rất tin tưởng trực giác của nàng.
Sự thật chứng minh, trực giác của nàng quả thực cũng đáng để tín nhiệm.
Bạch Khuynh Tâm không hề giấu giếm, nói hết toàn bộ kết luận của Ngụy Quân kết luận và suy đoán của mình cho công chúa Minh Châu.
Sau khi công chúa Minh Châu nghe xong cũng chịu chấn động lớn.
Đây là câu chuyện nàng chưa từng nghĩ qua.
Vậy mà Càn đế lại có khả năng bị Vực Ngoại Thiên Ma ảnh hưởng.
Nàng nên làm như thế nào?
Đại Càn lại nên làm như thế nào?
Đại nghĩa diệt thân sao?
Nhưng Càn đế đối xử với nàng cũng không tồi.
Chỉ việc để cho nàng sống đến hiện tại đã nói lên Càn đế cũng không phải loại Hoàng đế thích chém giết.
Cùng lắm chỉ là bất tài một chút.
Nhưng mà nếu như không đại nghĩa diệt thân, vậy thì bản thân nàng phải tự xử như thế nào?
Mặt khác, Càn đế sẽ dẫn dắt Đại Càn đi hướng nào?
Công chúa Minh Châu có chút mờ mịt.
Đúng vào lúc này, Thượng Quan Thừa tướng đến cửa bái phỏng.
Vừa nhìn thấy công chúa Minh Châu, Thượng Quan Thừa tướng đã tung ra một quả bom tấn, khiến cho trái tim của công chúa Minh Châu xém nữa là ngừng đập.
"Công chúa điện hạ, người muốn làm Nhiếp chính vương không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận