Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1413. Bằng hữu đi bên nhau cả đời, ai sống tốt hơn người đó là chó (3)

Chương 1413. Bằng hữu đi bên nhau cả đời, ai sống tốt hơn người đó là chó (3)
Bằng hữu đi bên nhau cả đời, ai sống tốt hơn người đó là chó (3)
Dù sao, Ngụy huynh còn sống là tốt rồi.
Trần Già chủ động chuyển về chuyện chính sự: “Ngụy huynh, người kế nhiệm Hải Hậu đã sắp đến, hắn tên là Will, ngươi đã nghe nói qua về chuyện này chưa?”
Ngụy Quân: “Chưa, gần đây ta không chú ý đến tin tức bên đấy.”
Hiện tại hắn rất khó chịu, chỉ muốn chữa thương.
Trần Già nghiêm túc nói: “Ta không biết gì về tên Will này. Bây giờ Hải Hậu đã mất, ta cũng không còn cách nào liên lạc với Tây Đại Lục, hơn nữa ta cũng không thể chủ động đi hỏi thăm để tránh bại lộ chính mình. Ngụy huynh, bên trong triều đình Đại Càn hẳn là có tình báo về Will, ngươi có thể hỏi thăm chút được không, sau đó sắp xếp lại tư liệu của Will rồi gửi cho ta một bản?”
“Giao cho ta.”
Tuy tâm trạng của Ngụy Quân còn buồn bực, nhưng chính sự thì vẫn phải làm.
Khi hắn đi hỏi thăm tư liệu của Will, đúng lúc bị Cơ Trường Không nghe thấy.
Cơ Trường Không nói thẳng: “Ngụy đại nhân, Cục Tình báo của chúng ta vừa hay đang nghiên cứu một chút về Will, ngươi đến dự thính đi.”
“Được, cung kính không bằng tuân mệnh.”
Ngụy Quân cũng không khách sáo.
Hắn cùng Will chưa từng quen biết nhai, Will cũng không có ý muốn giết hắn gì cả, cho nên Ngụy Quân cũng không có tình cảm đặc biệt gì với Will này cả.
Nếu có thể, giúp đỡ đưa ra ý kiến cũng được.
Đây là ý nghĩ đơn giản của Ngụy Quân.
Là người kế nhiệm nhiệm của Hải Hậu, chắc chắn Will sẽ khiến cho Đại Càn hết sức chú ý.
Tư liệu của hắn, hiển nhiên cũng sẽ là nghiên cứu quan trọng nhất của Đại Càn.
Sau khi Ngụy Quân nhìn thấy những người tham dự cuộc họp nội bộ trong Cục Tình báo, lại càng xác nhận suy nghĩ này.
Bởi vì những người tham gia hội nghị này, còn có Kỳ Hủ Oánh.
Vết thương của Kỳ Hủ Oánh vẫn chưa hoàn toàn bình phục.
Ngụy Quân liếc mắt qua một cái là đã biết Kỳ Hủ Oánh sẽ phải nghỉ ngơi thêm ít nhất hai tháng nữa.
Trong trường hợp này, mà Kỳ Hủ Oánh vẫn tìm đến đây, có thể thấy được tầm quan trọng của Will.
Nhưng Ngụy Quân đã hiểu lầm một chỗ.
Trước khi hội nghị bắt đầu, Cơ soái đã chủ động nói: “Kỳ đại nhân nghe nói chúng ta muốn nhắm vào Will tiến hành nghiên cứu, nên đã chủ động xin gia nhập hội nghị của chúng ta. Vết thương của Kỳ đại nhân chưa hồi phục hoàn toàn nên không thể ở lại đây lâu, mọi người vô cùng hoan nghênh Kỳ đại nhân đã đến đây.”
Những người khác trong quân bộ, bao gồm cả Ngụy Quân cũng vỗ tay tỏ ý.
Kỳ Hủ Oánh khẽ gật đầu, nhưng thật ra cũng không hề khiêm tốn, thản nhiên nhận lấy sự hoan nghênh của mọi người.
Với quân công và địa vị của nàng ở An Toàn Tư, thì loại trường hợp này đối với nàng mà nói cũng không xem như long trọng gì.
Cơ soái cũng không nói nhảm nữa, nhanh chóng vào thẳng vấn đề chính.
“Tuy quân bộ của chúng ta ở Tây Đại Lục vẫn luôn có gián điệp thu thập tin tức, nhưng khẳng định hiểu biết Will không sâu bằng Kỳ đại nhân. Kỳ đại nhân, ngươi nói cho chúng ta một chút tình báo chi tiết về Will này đi, nếu có tin tức ngươi biết mà quân bộ chúng ta không biết, chúng ta có thể bổ sung bất cứ lúc nào.”
Kỳ Hủ Oánh gật đầu nói: “Được, vậy mọi người cố gắng nhớ kỹ một chút. Ngoài ra, ta nói trước, địa vị của ta ở Tây Đại Lục không xem là cao, cho nên chỉ biết thông tin mặt ngoài của Will, mọi người tự cân nhắc phán đoán, không cần xem lời nói của ta như Kinh Phật.”
“Kỳ đại nhân yên tâm, Cục Tình báo của chúng ta có chuyên gia tiến hành phân tích lần hai.” Cơ soái nói.
“Vậy thì tốt rồi.”
Tuy Kỳ Hủ Oánh rất muốn cống hiến vì quân đội, nhưng sợ mình lại dẫn quân đội xuống mương.
“Will là một người rất có tài, đồng thời hắn cũng là người theo đuổi Hải Hậu, ở Tây Đại Lục chuyện này không phải bí mật gì.”
Kỳ Hủ Oánh vừa nói đến đây, Tô Lang Gia đã giơ tay lên hỏi: “Ta xin ngắt lời một chút, Kỳ đại nhân, Will bao nhiêu tuổi vậy?”
“Bốn mươi ba.” Kỳ Hủ Oánh trả lời.
Tô Lang Gia nhíu mày nói: “Theo ta được biết, Hải Hậu còn chưa đến ba mươi tuổi.”
“Đúng vậy.” Kỳ Hủ Oánh khẳng định trả lời.
Tô Lang Gia lạ lùng hỏi: “Vậy Will còn chưa kết hôn sao?”
“Đã kết hôn.”
“Kết hôn rồi nhưng vẫn là người theo đuổi Hải Hậu?”
Tô Lang Gia kinh ngạc.
Kỳ Hủ Oánh giải thích: “Vì để theo đuổi Hải hậu, Will đã ly hôn với thê tử của mình, chẳng qua Hải Hậu vẫn không chấp nhận hắn.”
“Bỏ vợ bỏ con, thằng tồi.” Minh Châu công chúa nói với giọng lạnh lùng.
Kỳ Hủ Oánh lắc đầu: “Thật ra, Will đã ly hôn hai lần, nhưng hai người vợ trước của hắn cũng không trách hắn đã ly hôn với mình, ngược lại còn nói với bên ngoài là vì mình không xứng với Will, không thể xứng đôi với tài hoa cùng sự phát triển của Will, cho nên đã chủ động buông tay để hắn theo đuổi tình yêu của hắn.”
Minh Châu công chúa: “...Người đàn bà ngu ngốc, sở khanh cao cấp.”
Kỳ Hủ Oánh nói: “Ở Tây Đại Lục cũng có không ít người nhìn hắn theo kiểu như vậy, trên thực tế bản thân Will vốn xuất thân là một thường dân, sau này lấy được vợ đầu mới có thân phận quý tộc, cũng từ đó về sau ở trong quân một bước lên trời. Sau này địa vị của hắn dần dần vượt qua nhạc phụ, rồi lại cưới con gái thành chủ nên ly hôn với vợ đầu, chung sống với con gái thành chủ. Sau nữa, hắn mới bắt đầu yêu điên cuồng Hải Hậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận