Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1434. Sư phụ lại lần nữa yêu ta (4)

Chương 1434. Sư phụ lại lần nữa yêu ta (4)
Sư phụ lại lần nữa yêu ta (4)
Nói đến đây, tâm trạng của Ngụy Quân lại ngoài ý muốn tốt hơn.
Lần này sư phụ hờ ra tay, làm thế giới này lên cấp mới.
Giới hạn thực lực của tu giả trên thiên hạ cũng tăng cao gấp đôi.
Điều này đối với thế giới này là đại ân.
Đối với ý của Thiên Đạo thế giới này là nói, càng là ân tái tạo.
Với vị cách hiện tại của thế giới này, dạng boss nhỏ như kẻ trộm lửa thậm chí còn không có tư cách để mơ ước.
Loại ân tái tạo này, Thiên Đạo tất nhiên phải cảm ơn.
Cho nên, trong tương lai Ngụy Quân sẽ mất đi sự sủng ái của Thiên Đạo.
Đối với người khác mà nói, đây là một mất mát rất lớn.
Nhưng đối với Ngụy Quân, đây là chuyện mà hắn nằm mơ cũng muốn.
Bạch Khuynh Tâm không có tâm trạng tốt như Ngụy Quân.
Nàng vẫn luôn lo lắng cho sự an toàn của Ngụy Quân.
“Ngoại trừ ý của Thiên Đạo ra, thế giới thăng duy, còn có nghĩa thực lực đứng đầu ở thế giới này đã nhảy vọt tăng lên, thậm chí có khả năng trong khoảng thời gian ngắn thu hẹp khoảng cách hiện tại với chúng ta.” Bạch Khuynh Tâm nói.
Ngụy Quân gật gật đầu.
Ngưỡng cửa lúc trước ngăn chặn nhiều tồn tại đứng đầu đã biến mất.
Thì tất nhiên bọn họ sẽ có những bước tiến dài về phía trước.
Giới hạn thực lực lúc trước sẽ trở thành bước tiếp sức.
Điều này đối với những cường giả đã đột phá thực lực, thật ra ngược lại cũng không phải chuyện gì tốt.
Bởi vì có vài khó khăn một khi biến mất, rất nhiều sự tồn tại sẽ đứng trên cùng một vạch xuất phát.
Ví dụ như trước kia Ma Quân vẫn luôn dẫn đầu các cường giả khác, bởi vì Ma Quân vượt qua ngưỡng cửa, còn những cường giả khác thì không.
Bây giờ, ngưỡng đã biến mất.
Các cường giả khác sẽ nhanh chóng đuổi theo Ma Quân.
Hiển nhiên, Ma Quân cũng có thể tiếp tục phát triển.
Tuy nhiên, mất đi ngưỡng giới hạn, lực áp chế của Ma Quân đối với các cường già cũng sẽ yếu bớt rất nhiều.
“Thực ra còn hơn thế nữa, ta còn cảm ứng được được gì đó.” Ngụy Quân nói.
“Cái gì?”
“Khoa học kỹ thuật của Tây Đại Lục e rằng sắp bước vào lần cách mạng thứ ba rồi. Sư phụ hờ của chúng ta lần này thật sự đã bỏ hết vốn liếng ra. Với lại, lực của Hoàng thất đã gia tăng không ít, ta thậm chí đã cảm giác được nguy hiểm.”
Trên mặt Ngụy Quân xuất hiện nụ cười tươi.
“Nói đi nói lại, vẫn là sư phụ tốt với ta nhất. Ơn thầy như núi, đồ nhi nhất định sẽ tận tâm cố gắng báo đáp sư phụ.”
Ngụy Quân vô cùng cảm động.
Từ rất lâu trước kia hắn đã bắt đầu phát rầu vì thực lực của mình tiến bộ quá nhanh, làm cho rất nhiều người với thế lực muốn giết hắn chỉ có thể hữu tâm vô lực.
Bây giờ, sư phụ hờ cho bọn họ sức mạnh, làm cho bọn họ có khả năng giết được Ngụy Quân.
Nhờ có sư phụ chung tay góp sức.
Cảm giác bị vận chuyển quen thuộc — vậy mà đã trở lại.
Vẫn là cách bào chế quen thuộc, vẫn là hương vị quen thuộc.
Đây chính là yêu!
...
Đối mặt với Ngụy Quân đang cảm động, Bạch Khuynh Tâm không nói nên lời, còn Ma Quân thì ngây ngốc.
Ma Quân duỗi chân mèo ra, sờ sờ cái trán của Ngụy Quân, kỳ quái hỏi: “Đâu có phát sốt, sao lại bắt đầu nói mê sảng rồi?”
Ngụy Quân trực tiếp bế Ma Quân lên, hôn lên đầu mèo của nàng một cái.
Hôm nay thật sự có chút vui vẻ.
“Con mèo nhỏ nhà ngươi mau đi bế quan đi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lập tức sẽ có người tới tìm ngươi gây chuyện.”
Ngụy Quân nhắm hai mắt cũng có thể nghĩ đến, sau một đợt hạn trên thế giới tăng lên, cường giả có thực lực đứng đầu đều sẽ đạt được tiến bộ nhảy vọt.
Kể cả kỹ thuật cũng sẽ có sự bùng nổ lớn.
Trình độ của cường giả đứng đầu khi xưa đã không còn được tính.
Nếu Ma Quân không bắt lấy cơ hội lần này, thậm chí sẽ có nguy cơ bị vượt mặt.
Đến lúc đó Đại Hoàng tử sẽ làm ra cái gì, cũng rất khó nói.
Lão sư hời vẫn có thao tác.
Mặc dù đợt thao tác này làm Ngụy Quân mở cờ trong bụng, nhưng Ngụy Quân cũng biết cục diện này đối với Đại Càn chưa chắc có lợi.
Ma Quân cũng là một con mèo cực kỳ thông minh, nếu cảm nhận được thế giới biến hóa nàng không nói lời vô nghĩa nữa. Sau khi bị Ngụy Quân ném đến trên giường, đã lập tức đả tọa suy tưởng tu luyện.
Một con mèo nhỏ quá đáng yêu.
Khoanh chân ngồi xuống.
Hai tay niết ấn.
Hai luồng khí trắng đen bay vòng quanh thân mèo nhỏ.
Hình ảnh này, đúng là.
Bạch Khuỵnh Tâm nhìn mà có chút rung động.
“Ta muốn nuôi thú cưng.” Bạch Khuynh Tâm nói.
Ngụy Quân có gì nói đó: “Ở thế giới này nếu muốn nuôi một con thú cưng đáng yêu như mèo nhỏ, thì có thể nuôi Yêu Hoàng.”
Bạch Khuynh Tâm: “...”
Muốn không nổi.
Đủ tiền cũng không cần.
Nhân quả quá lớn.
Trên lưng Yêu Hoàng gánh vác toàn bộ vận khí của Yêu tộc cùng tương lai của tộc đàn.
Bạch Khuynh Tâm không muốn dính vào mấy chuyện này.
Bạch Khuynh Tâm nhíu mày nói: “Ngụy Quân, lão sư đang làm gì vậy? Đổi bản đồ cho chúng ta sao?”
"Tất nhiên đó không phải là thay đổi bản đồ."
Ngụy Quân trực tiếp phủ nhận khả năng này.
“Thế giới không thay đổi, con người không thay đổi, nên bản đồ cũng không thay đổi, thứ thay đổi là hạn mức cao nhất của thế giới này với thực lực của những người này.”
Đây cũng là lần đầu Ngụy Quân gặp phải chuyện như này.
Nhưng mà hắn tiếp thu rất nhanh chóng.
Dưới tình huống bình thường nếu đổi bản đồ thì phải rời đi thế giới này, đi đến một thế giới mới, nhìn đến rất nhiều cường giả hoàn toàn mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận