Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1113. Đại trượng phu sinh ở giữa thiên địa, sao có thể cam chịu ở dưới người khác (3)

Chương 1113. Đại trượng phu sinh ở giữa thiên địa, sao có thể cam chịu ở dưới người khác (3)
Đại trượng phu sinh ở giữa thiên địa, sao có thể cam chịu ở dưới người khác (3)
"Một nơi ta mà tỉ mỉ bố trí, giải quyết dứt điểm, không cho hắn chút cơ hội nào. Chỉ cần Trần Trường Sinh tử vong, Liên minh tu chân giả sẽ không hỗn loạn."
Nguyên Minh Chủ lại nói kế hoạch của mình cho Trần Già. Hai người thương lượng hồi lâu, Trần Già mới cáo từ rời khỏi.
Mà khi vừa rời đi từ chỗ Nguyên Minh Chủ, Trần Già liền mở Nhất Hiệt Thư của mình ra, tiến vào không gian ảo, chọn gặp mặt nói chuyện với Ngụy Quân.
Lần này Ngụy Quân cùng dẫn theo Chu Phân Phương đến.
Mọi người đều là người một nhà thì chớ giấu diếm nhau.
Trần Già và Chu Phân Phương cũng là người quen cũ, chào hỏi nhau đơn giản, Trần Già liền báo cáo tình hình xảy ra ở bên chỗ Nguyên Minh Chủ cho Ngụy Quân và Chu Phân Phương.
Sau khi Ngụy Quân và Chu Phân Phương biết được Trần Già đã bái Nguyên Minh Chủ làm nghĩa phụ, trong lòng hai người đều cảm thấy có một đám "Thảo nê mã" chạy vụt qua trước mắt.
Mà sau khi Ngụy Quân biết được tên tự của Trần Già là Phụng Tiên đã hoàn toàn ngây ngốc.
Chu Phân Phương: "Tiểu Già Tử, ngươi thật biết chơi đấy."
Ngụy Quân: "…Trần huynh, ngươi không nên luyện kiếm, ngươi nên luyện Phương Thiên Họa Kích."
"Hả? Vì sao vậy?"
Trần Già ngơ ngác.
Ngụy Quân nói xa xôi: "Người có Lữ Bố, ngựa có Xích Thố. Phương thiên họa kích, chuyên đâm nghĩa phụ."
(*Lữ Bố, tự Phụng Tiên, là ‘chiến thần’ cưỡi ngựa Xích Thố, tay cầm Phương Thiên Hoạ Kích tung hoành thiên hạ:)
Trần Già không biết "Người có Lữ Bố, ngựa có Xích Thố" nghĩa là gì, nhưng mà "Phương thiên họa kích, chuyên đâm nghĩa phụ" thì hắn nghe hiểu.
Hơn nữa xuất phát từ tín nhiệm với Ngụy Quân, hắn liền tin trong vô thức, lẩm bẩm khe khẽ: "Phương thiên họa kích thế mà còn có loại công năng thần kỳ này. Xem ra ta phải học tập một chút mới được."
Ngụy Quân nghe vậy lập tức lớn tiếng ho khan.
Ta chỉ đùa một chút thôi.
Ngươi không cần coi là thật đâu.
Nếu như ngươi thật sự học Phương Thiên Họa Kích, Nguyên Minh Chủ e rằng thật sự không nhìn nổi mặt trời năm sau.
Cũng may Trần Già cũng không nghĩ nhiều. Lần này đến tìm Ngụy Quân không phải để nói chuyện phiếm.
"Ngụy huynh, Chu Tế tửu, chuyện lần này ta cần hai người tư vấn cho ta một chút. Ta nên giúp Nguyên Minh Chủ, hay là nên giúp Trần Trường Sinh đây?"
Hiện tại trên lý thuyết Trần Già có thể giúp cả hai bên.
Nhưng mà Nguyên Minh Chủ và Trần Trường Sinh đã có mùi thủy hỏa bất dung, Trần Già chỉ có thể hoàn toàn thiên về một hướng mới có thể nhận được lợi ích lớn nhất.
Không giúp ai hoặc là giúp cả hai, nhìn như không thể nào chỉ trích, thật ra cũng không chiếm được nhiều lợi ích.
Nếu không sao lại có câu ‘phú quý là cầu trong hiểm nguy’ chứ?
Ngụy Quân chưa đưa ra ý kiến ngay, hắn nhìn về phía Chu Phân Phương.
Chu Phân Phương không chút do dự mở miệng: "Đương nhiên là giúp họ Nguyên."
"Chu Tế tửu, Nguyên Minh Chủ từng đặt bẫy muốn giết ngài đấy." Trần Già nhắc nhở.
Chu Phân Phương khoát tay áo, giọng điệu rất thoải mái: "Không quan trọng, quan trọng là ngươi. Giúp Trần Trường Sinh, cùng lắm ngươi cũng chỉ trở thành tông chủ Trường Sinh tông. Nhưng mà giúp họ Nguyên kia, ngươi thậm chí có thể kế thừa toàn bộ Liên minh tu chân giả."
Nói tới đây, Chu Phân Phương hưng phấn hẳn lên: "Nếu như chúng ta có thể thông qua hoạt động ngầm biến Minh chủ Liên minh tu chân giả thành người nhà mình, vậy thì càng kích động hơn khi đánh bại bọn chúng trên chiến trường."
Đây là thật.
Nếu như đại đội trưởng vận chuyển đột nhiên biến hóa nhanh chóng, tuyên bố mình chính là nguyên soái thứ mười một của chiến tuyến bí ẩn, vậy hiệu quả chắc chắn sẽ bùng nổ.
Đáng tiếc, đại đội trưởng mãi mãi chỉ là đại đội trưởng vận tải và phân phối hàng hoá.
Điều này khiến cho cảm giác sảng khoái mất đi rất nhiều.
Hiện tại Chu Phân Phương phát hiện có cơ hội chơi theo phiên bản người thật, đương nhiên sẽ không đời nào buông tha.
Ngụy Quân đồng ý với quan điểm Chu Phân Phương.
"Nếu xét từ lợi ích ngắn hạn thì giúp Trần Trường Sinh là tốt nhất. Đứng về phía Trần Trường Sinh, bất luận hắn có thể thuận lợi giết chết Nguyên Minh Chủ hay không thì chắc chắn có thể khiến cho Liên minh tu chân giả loạn lạc, cơ hội của Đại Càn chúng ta đã tới rồi.
"Nhưng mà Liên minh tu chân giả rất nhiều cao thủ, nội tình thâm hậu, nội loạn chưa chắc có thể khiến cho bọn chúng thương gân động cốt, ngược lại có thể cho bọn hắn cơ hội quét sạch mọi hiểm hoạ bên trong.
"Hơn nữa trong trường hợp này, Trần huynh cũng rất khó thượng vị nhanh chóng.
"Xuất phát từ góc độ của ngươi, lựa chọn tốt nhất vẫn là giúp Nguyên Minh Chủ, sau đó giành được độ tin tưởng tối đa của Nguyên Minh Chủ, thậm chí khiến cho hắn coi ngươi là truyền nhân y bát chân chính.
"Nguyện vọng lớn nhất Nguyên Minh Chủ là phi thăng, đối với việc chọn ra minh chủ kế nhiệm của Liên minh tu chân giả hắn cũng không có hứng thú. Trước kia thậm chí còn từng muốn đưa vị trí minh chủ cho Càn đế, có thể thấy được hắn hoàn toàn không có yêu cầu gì về người kế nhiệm.
"Chỉ cần Trần huynh cứ đần dần tiến gần về Nguyên Minh Chủ, khả năng rất lớn huynh sẽ tiếp quản suôn sẻ từ trên tay Nguyên Minh Chủ.
"Xem xét lâu dài thì đây là thứ mà Trần Trường Sinh và Trường Sinh tông tuyệt đối không thể cho ngươi, đây chính là hồi báo siêu to bự."
Ngụy Quân đã phân tích lợi và hại của các lựa chọn rất rõ ràng.
Thật ra bản thân Trần Già cũng hiểu rõ.
Chỉ là hắn muốn Ngụy Quân và Chu Phân Phương cho hắn một vài lời khuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận