Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1547. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (7)

Chương 1547. Ngụy Quân tan nát cõi lòng (7)
Ngụy Quân tan nát cõi lòng (7)
Vì vậy, quốc sư để lại Lưu Ảnh thạch có ký ức hắn ta ngụy trang thành Sa lão tổ làm chứng cứ, đổi lấy sự tin tưởng của Nguyên Minh chủ, sau đó đồng ý cho hắn đảm nhiệm chức vị đại sứ Đại Càn của liên minh tu chân giới?
Thậm chí quốc sư thượng vị ở Trường Sinh Tông, sau lưng khả năng đều có sự trợ giúp của Nguyên Minh chủ.
Trần Già đem những việc có thể xảy ra xâu chuỗi lại, ẩn ẩn ngộ ra chân tướng.
Chỉ là, bây giờ suy nghĩ ra cũng đã muộn rồi.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn rơi vào bẫy rập.
So sánh với thủ đoạn của Nguyên Minh chủ , Trần Già nhận thức được mình còn quá non nớt.
Nhưng còn may chính là, tuy rằng hắn bị thủ đoạn của Nguyên Minh chủ nghiền áp, nhưng hắn còn có người giúp đỡ phía sau màn.
Trần Già thật không dám tin, Vương Hải nghĩa khí như vậy.
Sau khi nhận được tin tức của hắn, Vương Hải đã lãnh xuất đám Nho gia cao thủ không tiếng động tới cứu viện.
Tính tính thời gian, cũng sắp tới nơi rồi.
Cho nên, Trần Già không hoảng hốt.
Vấn đề không lớn.
"Ta phải cho các ngươi một cái công đạo?"
Trần Già nhìn Chiếu nghe thiền sư cùng Trạm Tịnh sư thái, trên người bắt đầu phóng xuất ra sát khí.
"Chỉ bằng các ngươi?"
Nếu là Nguyên Minh chủ thân đến, hắn xác thật không nắm chắc có thể đánh thắng, thậm chí chạy trốn cũng không nắm chắc.
Nhưng nếu là Chiếu thiền sư và Trạm Tịnh sư thái, hắn lại muốn thử xem.
Rốt cuộc, Trần Già trải qua mấy lần thăng tiến tu vi, hiện giờ sớm đã mạnh hơn rất nhiều.
Trần Già chính mình cũng không biết thực lực hiện tại của mình là như thế nào.
Vừa lúc có thể luyện tập cùng Chiếu thiền sư và Trạm Tịnh sư thái.
Nhìn ra ý đồ Trần Già muốn động thủ, Chiếu thiền sư liền cười.
"Trần tông chủ, là Nho gia cho ngươi dũng khí ra tay sao?"
Thân thể Trần Già bỗng chốc cứng đờ.
"Vương Hải trở thành Nho gia Thánh Nhân, khiến ngươi cho rằng các ngươi có thể chống lại Nguyên Minh chủ, phải không?"
Trần Già muốn mắng người.
Chết tiệt!
Cảm giác bị áp chế thật sự quá khó chịu.
Đáng tiếc, hắn còn phải tiếp tục khó chịu.
Chiếu nghe thiền sư tiếp tục giết người bằng lời nói: "Trần tông chủ, ngươi có nghĩ tới hay không, vì sao ngươi đã tiến vào cái bẫy mà chúng ta giăng ra, chúng ta lại còn nguyện ý cùng ngươi nói nhiều lời vô nghĩa như vậy?"
Trần Già bắt đầu ngợ ra. .
Hơn nữa còn nghĩ tới điều sâu xa hơn.
"Các ngươi là cố ý dẫn dụ Nho gia ra tay." Trần Già nói.
Lần này đến phiên Chiếu thiền sư hơi hơi sửng sốt.
Chiếu thiền sư cảm khái nói: "Trần tông chủ biết rõ điểm này, nhưng vẫn lựa chọn xin giúp đỡ từ Nho gia, thoạt nhìn quan hệ hợp tác của các ngươi cũng không thân thiết đến vậy, ngươi có vẻ rất muốn Nho gia chết nhỉ."
Trần Già lập tức phủ nhận liên tiếp ba lần: "Ta không phải, ta không có, đừng nói bừa. Ta cùng Nho gia căn bản không hề có quan hệ, vô luận bọn họ làm cái gì đều không có quan hệ với ta."
Dù sao để Vương Hải kiềm chế Nguyên Minh chủ là được.
Chỉ cần Nguyên Minh chủ không tự mình ra tay, Trần Già vẫn nắm chắc có thể thoát thân.
Đương nhiên, chuyện quay đầu ra tay với Nguyên Minh chủ, Trần Già tạm thời không dám nghĩ tới.
Trong lòng hắn hiểu rõ.
Trần Già bắt đầu cầu nguyện cho Vương Hải, hy vọng hắn ta có thể cố gắng một chút.
Sau đó, hắn trực tiếp chủ động hướng về phía Chiếu thiền sư và Trạm Tịnh sư thái động thủ.
"Im miệng, con lừa trọc cùng sư thái mau nạp mệnh."
Trần Già hướng thẳng mà tấn công.
Nhưng cuối cùng hắn công kích tên tiểu hòa thượng kia.
Chiếu thiền sư: ". . . . . ."
Trạm Tịnh sư thái: ". . . . . ."
Chết tiệt!
Vì nhi tử, hai người nhanh chóng gia nhập trận chiến.
. . .
Khi Trần Già cùng Chiếu thiền sư và Trạm tịnh sư thái đại chiến, mặt khác, hắn tâm tâm niệm niệm hy vọng Vương Hải lãnh xuất cao thủ Nho gia, trực tiếp rơi vào bẫy rập mà Nguyên Minh chủ thiết trí.
Lại nói tiếp, có thể Nguyên Minh chủ cùng Trần Già đều không tin, nhưng lần này Vương Hải cố ý.
Khi hắn phát hiện ra cái bẫy rập do Nguyên Minh chủ thiết trí, sắc mặt của hắn trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Vậy mà là ngươi."
Nguyên Minh chủ nhìn thấy Vương Hải trong thành, không ngoài dự liệu.
Hắn gật gật đầu, nói: "Chúc mừng Vương tiên sinh, trở thành Thánh nhân thứ hai của Nho gia."
Hắn ta không biết chuyện Chu Phân Phương cùng Ngụy Quân cũng trở thành thánh nhân.
Chu Phân Phương cùng Ngụy Quân đương nhiên cũng sẽ không chủ động đi công khai.
Vương Hải không nói ra cho Nguyên Minh chủ tin tức thật sự, hắn nhìn chung quanh một vòng, sau đó hít sâu một hơi.
"Bẫy?"
Nguyên Minh chủ hơi hơi mỉm cười: "Vương tiên sinh, ta không nghĩ sẽ đối địch cùng Nho gia. Nếu ngươi nguyện ý phát hạ lời thề, ân oán của Nho gia và ta từ đây xóa bỏ toàn bộ, hôm nay ta liền không vì khó chư vị, như thế nào?"
Nguyên Minh chủ không tới một mình.
Bên người hắn đều là những đại tu hành giả.
Làm minh chủ tu chân liên minh, đương nhiên Nguyên Minh chủ có cảnh giác rất cao, hơn nữa sau khi bị uy hiếp, đám người trước mặt hắn cũng chẳng có bao nhiêu đại lực sát thương.
Rốt cuộc, Sa lão tổ cũng không tự mình ra tay, chỉ là giúp đỡ đám người kia một chút.
Vì muốn báo thù, Nguyên Minh chủ đã chuẩn bị rất nhiều năm.
Nếu Nguyên Minh chủ có thể dễ dàng bị đánh bại, Thần Hậu cần gì phải kiêng kị hắn ta như vậy?
Ý của Nguyên Minh chủ, Vương Hải nghe hiểu, hắn ta lạnh lùng nói: "Xem ra lời m Thần nói là thật, ngươi có liên quan đến cái chết của lão sư năm đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận