Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1636. Ngụy Quân tay xé kịch bản, tinh thiếu nữ mọc lên như nấm (2)

Chương 1636. Ngụy Quân tay xé kịch bản, tinh thiếu nữ mọc lên như nấm (2)
Ngụy Quân tay xé kịch bản, tinh thiếu nữ mọc lên như nấm (2)
Cửu Thiên Tuế chết đi sống lại, Đổng Đại tướng quân đột nhiên ngồi dậy khi sắp chết trên giường bệnh, sau khi bọn họ tiếp xúc với Tinh Thần, không nghi ngờ gì đều có được lợi ích cực lớn.
Ai mà không muốn trở thành người may mắn kế tiếp?
Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân cũng biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
Kỳ thật bọn họ cũng đã nói rằng sau khi kết khế ước với Tinh Thần, không phải hoàn toàn đều là lợi ích, Tinh Thần tăng thực lực của mình chắc chắn cần tài nguyên, kỵ sĩ bắt buộc phải tận tâm tận lực.
Nhưng bọn họ đã không nhấn mạnh điểm này.
Những người bị Tinh thần mê hoặc hai mắt kia cũng không chú tâm hỏi về điểm này.
Mặc dù điểm này có khả năng là mấu chốt.
Nhưng trên đời này, có gì cưỡng lại được lòng tham?
Ngụy Quân tỏ thái độ bi quan về điều này.
Sau đó, Lục Nguyên Hạo khiến Ngụy Quân nhận ra rằng phán đoán của mình là quá qua loa đại khái.
Sau khi tan triều, Lục Nguyên Hạo mời Ngụy Quân đến An Toàn Tư bàn bạc đại sự, trên triều Lục Nguyên Hạo rõ ràng nói: “Ta tuyệt đối sẽ không kết khế ước với Tinh Thần.”
Mọi người đều nhìn về phía Lục Nguyên Hạo với vẻ nghi hoặc, kể cả Ngụy Quân.
Lục Nguyên Hạo đưa ra lời giải thích của mình: "Sau khi lập khế ước với Tinh Thần sẽ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân nói đều rất rõ ràng, nếu Tinh Thần mà kỵ sĩ kết khế ước chết thì kỵ sĩ cũng phải chịu thiệt hại nặng nề. Nếu ta kết khế ước với Tinh Thần, ngộ nhỡ Tinh Thần liên lụy đến ta thì làm sao?”
Những gì Lục Nguyên Hạo nói với vẻ đương nhiên như vậy.
Ngụy Quân và mấy người Triệu Thiết Trụ, Đệ Nhị, Kỳ Hủ Oánh nhìn nhau, phát hiện hình như cũng không bới lông tìm vết được.
Với thực lực và tâm tính của Lục Nguyên Hạo, hắn ta quả thực rất khó liên lụy đến Tinh Thần, chỉ có tinh thiếu nữ sẽ liên lụy đến hắn ta.
Logic này không có chút vấn đề nào.
"Còn có, theo cách nói của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế, khế ước Tinh Thần chỉ là một sự mở đầu, phía sau bọn họ còn sẽ tiến hành đấu tinh, xác định ra người thắng cuối cùng mới có thể thành công vượt qua kiếp nạn, tiến thêm một bước. Tinh Thần đấu tinh...thần linh thảm sát lẫn nhau, còn phải đối mặt với việc lừa phỉnh lẫn nhau giữa các kỵ sĩ, đây rõ ràng chính là một cái bẫy lớn, mười tên kỵ sĩ thì phải có chín tên rơi vào trong đó. Rõ ràng là một cái hố lớn, kẻ ngốc mới nhảy vào trong.”
Ngụy Quân gật đầu tán thưởng: “Tiểu Béo, ngươi thật sự là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi.”
Nói ra đều là lời nói thật
Toàn bộ đều là sự thật.
Những người khác cũng không ngu ngốc hơn Lục Nguyên Hạo.
Đáng tiếc, hầu hết mọi người vẫn không thể ngăn chặn được lòng tham của mình.
Lục Nguyên Hạo có thể.
Sự thận trọng của hắn ta đã chiến thắng lòng tham.
"Thật ra, nguy hiểm không chỉ có vậy.”
An Toàn Tư cơ bản là người mình, vì vậy trước mặt bọn họ, Ngụy Quân cũng vô cùng thẳng thắn mà nhắc nhở:
"Kết khế ước với Tinh Thần, thực ra cơ bản tương đương với việc giao ra vận mệnh của mình, đây là sự thay thế về bản chất của hệ thống tu luyện. Vốn cho dù là cường giả bên phía Đại Càn chúng ta, hay là tu hành giả bến phía Liên minh người tu chân kia, tu luyện đều là tự thân, thứ truy cầu cũng là các sức mạnh to lớn quy về tự thân. Nhưng một khi kết khế ước với Tinh Thần, chắc chắn sẽ đi vào con đường giúp đỡ Tinh Thần cường đại. Trên thực tế tương đương với việc biến thành biện pháp tu luyện của hệ triệu hoán, cuối cùng việc mình mạnh thế nào hoàn toàn được quyết định bởi Tinh Thần được có thể triệu hoán mạnh thế nào. Sự cường đại như vậy là rất yếu, chỉ chọc một cái là vỡ, cho dù bọn họ trông có vẻ đang kiến tạo một cục diện cho kỵ sĩ và Tinh Thần cùng có lợi, nhưng đây hoàn toàn là không thể.”
Đôi bên cùng có lợi về cơ bản không tồn tại trong cuộc sống hiện thực.
Vì tinh lực của con người là có hạn.
Tài nguyên có thể giúp ngươi nâng cao thực lực cũng có hạn.
Một người có một trăm đồng, hai người chia đều ra cũng chỉ có năm mươi đồng.
Đây làm sao có thể đôi bên cùng có lợi?
Trong Chư Thiên Vạn Giới, hệ triệu hoán cũng là một loại hệ thống tu luyện cường đại, cường giả phương diện này cũng tầng tầng lớp lớp.
Nhưng cho dù là Thiên Đế hay là Đạo Tổ đều chưa từng có hứng thú với hệ này.
Bởi vì rất đơn giản - thứ bọn họ theo đuổi vĩnh viễn đều là sự cường đại vô địch tự thân.
Cường giả chân chính sao có thể đặt vận mệnh vào người khác? Cho dù là vật triệu hoán.
Cưởng giả chỉ tin chính mình.
Nhưng người thực sự có thể có được loại tâm tư cường giả này lại không nhiều.
Không phải ai cũng có thể lau sáng đôi mắt của mình.
Khi vật triệu hoán mạnh đến mức có thể nghiền nát thực lực trước mắt của mình, cải thiện tình cảnh trước mắt của mình, đánh bại kẻ địch mà hiện tại không thể đánh bại, vậy thì rất nhiều người tự nhiên sẽ đi vào con đường kết khế ước với vật triệu hoán.
Nhưng lại không biết tất cả những món quà mà số phận ban tặng đều đã sớm được âm thầm dán giá.
Ngay cả là sự tồn tại cấp đỉnh nhất của hệ thống hệ triệu hoán, đối mặt với những cường giả chí tôn với cấp bậc như Thiên Đế Đạo Tổ cũng chỉ có thể nằm rạp xuống mà cầu sinh, bởi vì bọn họ vĩnh viễn không thể triệu hoán được cường giả mạnh hơn Thiên Đế và Đạo Tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận