Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1107. Song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch (2)

Chương 1107. Song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch (2)
Song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch (2)
Cho nên Ngụy Quân nói với Trần Già: "Tu hành giả giống như Nguyên Minh Chủ và Trần Trường Sinh đều là kiểu người thấy có lợi mới làm, kẻ nào cũng tâm tư âm trầm, không phải loại dễ tính kế như vậy."
Trần Già gật đầu.
Vừa rồi biểu diễn trước mặt Nguyên Minh Chủ cũng đã hao hết kỹ năng diễn cả đời của hắn.
Nguyên Minh Chủ không phải dễ qua mắt như vậy.
Hắn có thể lừa được Nguyên Minh Chủ không phải do năng lực của một mình hắn, mà là nhờ có Chu Phân Phương phối hợp với hắn rất ăn ý, làm công tác hậu cần cho hắn rất đến nơi đến chốn.
Nếu chỉ có một mình hắn thì ngay cả loại chuyện này hắn cũng không biết, chứ đừng nói là khiến cho Nguyên Minh Chủ đạp trúng bẫy của hắn.
Trần Già không hề huênh hoang, hắn biết năng lực của mình đều đến từ sự giúp đỡ của tập thể.
Mà lần này, tập thể lại chi viện cho hắn lần nữa.
Vả lại còn lớn hơn cả lần trước.
"Trước kia Nguyên Minh Chủ dẫn người mai phục muốn giết Chu Phân Phương, Trần Trường Sinh không có tham dự."
Trần Già phần nào hiểu được ý của Ngụy Quân: "Ý ngươi là…"
"Đúng! Ngươi hãy ám thị cho Trần Trường Sinh, nói rằng dựa vào tình báo của gián điệp, điều kiện Chu Phân Phương đưa ra là thật. Chỉ cần giết chết Nguyên Minh Chủ, Chu Phân Phương bằng lòng chủ động chữa thương cho những người tu hành ở Liên minh người tu chân. Có lẽ chưa hẳn đã thành công, nhưng Chu Phân Phương tuyệt đối sẽ không che giấu gì, nàng sẽ dốc hết toàn lực, khả năng thành công là rất lớn.
"Sau đó, Chu Phân Phương sẽ tỏ thái độ ra ngoài, để thể hiện thành ý của nàng, nàng đồng ý trị liệu miễn phí cho một người đầu tiên.
"Việc ngươi cần làm là để cho Trần Trường Sinh trở thành cái người may mắn đó."
Trần Già đã hiểu.
Hắn có hơi bất ngờ: "Nếu thật sự có thể chữa khỏi cho Trần Trường Sinh, vậy Liên minh người tu chân sẽ thật sự bị chia rẽ, và ta nhất định sẽ được Trần Trường Sinh trọng dụng. Nhưng Chu Tế tửu thật sự có thể chữa khỏi cho Trần Trường Sinh sao?"
Danh y đệ nhất thiên hạ của Chu Phân Phương ‘nặng’ như thế nào Trần Già hiểu rất rõ, những vị cấp cao trong Liên minh người tu chân cũng rõ ràng.
Nếu tình trạng thương tích bình thường thì thôi đi.
Nhưng mà vết thương này rõ ràng là do một sự tồn tại lợi hại hơn cả Đao Thần gây ra.
Trần Già rất khó tưởng tượng Chu Phân Phương có thể có cách chữa trị cho loại thương tích này.
Trên thực tế xác thực cũng không có.
Ngụy Quân mỉm cười: "Chu Phân Phương thì không thể, nhưng ta thì có thể đó."
"Hả?"
Trần Già ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa.
Chu Phân Phương tốt xấu gì còn có cái danh thiên hạ đệ nhất danh y, bất kể chất lượng như thế nào.
Nhưng Ngụy Quân ngay cả tin đồn biết y thuật cũng không có.
Ngụy Quân cũng không có ý giải thích với Trần Già, bởi vì nếu như mình điều đoán là đúng thì căn bản hắn cũng không biết giải thích thế nào.
Người của thế giới này ngay cả hai chữ "Đạo Tổ" cũng chưa từng nghe thì làm sao giải thích?
Ngụy Quân chỉ nói: "Đừng 'hả' nữa, ngươi tin ta không?"
"Đương nhiên."
Trần Già trả lời không chút do dự.
Trong thiên hạ, người hắn tin tưởng nhất bây giờ chính là Ngụy Quân, không ai sánh bằng.
Cho dù là tiền Thái tử sống lại, để hắn chọn giữa một trong hai người Ngụy Quân và tiền Thái tử, hắn cũng sẽ chọn Ngụy Quân.
Bởi vì Trần Già là một người thông minh. Hắn biết tiền Thái tử vẫn có thể làm một vài chuyện trái lương tâm vì lợi ích của hoàng thất, nhưng Ngụy Quân một lòng vì công, không hề mang tư tâm.
Ngay cả mạng mình hắn cũng ký thác cho Ngụy Quân, huống chi là lòng tin?
Ngụy Quân rất hài lòng với sự tin tưởng của Trần Già, hắn gật gù nói tiếp: "Vậy ngươi cũng đừng hỏi nữa, chỉ cần tin tưởng ta sẽ không lấy tính mạng ngươi ra đùa là được."
"Được, Ngụy huynh, ta tin huynh, ta sẽ làm theo lời huynh nói."
Trần Già xuất phát từ tin tưởng đối với Ngụy Quân, một giây đã bị Ngụy Quân thuyết phục.
Ngụy Quân hiện tại là người trong lòng thiên hạ, cũng là người mà hắn có thể yên tâm tuyệt đối giao phó tính mạng của mình.
Ngụy Quân thấy thế có chút cảm khái: "Nếu như đám cấp cao trong Liên minh người tu chân cũng có loại tín nhiệm này như giữa chúng ta, vậy thì mưu kế của chúng ta phải trôi theo dòng nước rồi."
Lần này đến lượt Trần Già bật cười: "Chuyện đó là không thể nào."
"Đúng vậy, chuyện đó là không thể, cho nên chúng ta thắng chắc."
Mọi người đều đang cố gắng vì vận mệnh của quốc gia Đại Càn.
Là Thái Sử công của Đại Càn, Ngụy Quân cũng không thể ăn không ngồi rồi.
Hắn cũng phải cống hiến một chút sức mới được.
Cho nên lần này Ngụy Quân cũng quyết định gia nhập.
Cùng với Chu Phân Phương song kiếm hợp bích.
Sau đó Ngụy Quân lần nữa đi tìm Chu Phân Phương và nói rõ kế hoạch của mình cho nàng. Lần này đên lượt Chu Phân Phương sợ ngây người.
"Ta còn cho rằng ta đã đủ nham hiểm rồi, không ngờ ngươi lại càng thâm độc hơn ta." Chu Phân Phương lẩm bẩm.
Ngụy Quân trừng mắt nhìn, trào phúng: "Lão sư, sao ta lại cảm giác rằng ngươi không giống như đang khen ta vậy nhỉ?"
"Không, ta chắc chắn là đang khen ngươi. Ngụy Quân, ngươi hiện tại trò giỏi hơn thầy, vi sư rất vui mừng." Chu Phân Phương hài lòng vỗ vỗ bả vai Ngụy Quân, giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo: "Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ. Nếu không phải trình độ của ta đủ cao thì làm sao có thể dạy dỗ ra một đồ đệ cao cấp như ngươi chứ?"
Ngụy Quân: "…"
Cảm giác ngươi vẫn đang tự khen chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận