Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1306. Tuyết Thân Vương (4)

Chương 1306. Tuyết Thân Vương (4)
Tuyết Thân Vương (4)
Hiện tại những Long tộc này chỉ tò mò, lão Long vương sao có thể đột nhiên sống lại?
Nguỵ Quân đương nhiên cũng mở miệng nói bừa:
“Bổn vương căn bản không chết.”
“Nhưng mà khi nãy ngài quả thật không có khí tức sinh mệnh.”
“Thuật giả chết, không như vậy thì sao có thể lừa gạt đám hắc thủ phía sau màn.”
“Long vương, đến cùng là ai muốn giết ngài? Chúng ta nhất định báo thù cho ngài.”
Lão Long vương vẫn có một đám thủ hạ trung thành ở trong Long cung.
Sát khí trên người bọn họ lúc này không phải làm bộ.
Mà Nguỵ Quân quét mắt nhìn một đám Long tộc khác, có không ít Long tộc xuất hiện khí huyết dao động trong cơ thể, ánh mắt cũng hiện lên né tránh.
Như vậy, đáp án cũng thực rõ ràng.
Khẳng định không phải Đại Càn làm, Đại Càn một phương mười phần ngơ ngác đối với cái chết của lão Long vương.
Một khi đã như vậy, hung thủ hầu như có thể xác định chính là Tây đại lục.
Chẳng qua quá trình thao tác cụ thể Nguỵ Quân không thể hiểu hết.
Nguỵ Quân nhìn một vòng chung quanh, sau đó trầm giọng nói: “Ra tay khẳng định không phải Đại Càn.”
Điểm này Nguỵ Quân không nói, nhóm rồng khác cũng đoán được.
Nếu là Đại Càn động thủ, lão Long Vương cũng sẽ không bảo đình chiến như vừa ròi.
“Nhưng cụ thể hắc thủ phía sau màn này là ai thì còn cần điều tra. Tổng quản, ngươi làm công tác thống kê một chút, tụ tập toàn bộ rồng muốn hợp tác cùng Tây đại lục lại, ta có việc muốn hỏi bọn hắn.”
Tổng quản do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng khuyên: “Long vương, Tây đại lục hiện tại quân đội mạnh mẽ, lại có chân thần như hổ rình mồi, chúng ta không nên đắc tội.”
“Bổn vương rõ ràng, ngươi yên tâm. Bổn vương đã là con rồng sắp chết, sẽ không làm chuyện gì xúc động.”
Nghe được Nguỵ Quân nói như vậy, Tổng quản thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó dựa theo dặn dò của Nguỵ Quân, bắt đầu triệu tập minh hữu của Tây đại lục ở Long cung.
Số lượng ít hơn so với Nguỵ Quân dự đoán.
Bởi vì rất nhiều Long tộc lười tỏ thái độ.
Bọn họ dù sao cũng không làm được Long vương, vậy Long tộc thân Đại Càn hay là thân Tây đại lục, đối với bọn họ cũng không có gì khác nhau.
Quan hệ có lợi ích mới dễ dàng lựa chọn lập trường.
Sau khi Tổng quản dẫn những người này đến, Nguỵ Quân liền dẫn bọn họ ra khỏi Long cung.
Hắn cũng không muốn lát nữa lửa đạn Đại Càn bao trùm toàn bộ Long cung, sau đó khiến cho tập thể Long cung phản kích ngược lại.
Dẫn theo đàn rồng rời khỏi Long cung, Nguỵ Quân lặng lẽ phát tín hiệu cho bọn Cơ Soái.
Sau đó, hắn ung dung phân phó cho đàn rồng tâm hướng về Tây đại lục.
Thậm chí chủ động ám chỉ mình nguyện ý hợp tác cùng Tây đại lục.
Kiên nhẫn cùng đợi lửa đạn Đại Càn giáng lâm.
Cùng mình tử vong.
Tâm tình Nguỵ Quân rất vui sướng.
Không vứt bỏ, không bỏ cuộc.
Bản thân không từ bỏ sơ tâm, rốt cuộc đến lúc này một lần nữa tìm được cơ hội được chết.
Một khi hoả lực Đại Càn bao trùm, bản thân và thân thể lão Long vương sẽ cùng chết.
Đến lúc đó, bài phát biểu Thiên Đế trở về thứ ba trăm chín mươi tám, rút cuộc cũng được phát huy công dụng.
Nghĩ đến đây, Nguỵ Quân kích động đến mức thân thể có chút run run.
Đột nhiên trong lúc đó, Nguỵ Quân ngẩng đầu lên, trước mắt sáng ngời,
Đến đây.
Lửa đạn Đại Càn đến đây.
Nguỵ Quân cẩm nhận được năng lượng thật lớn.
Thậm chí uy hiếp còn lớn hơn so với Thiên nguyên đại pháo.
Tớt lắm, Đại Càn lấy ra vũ khí bí mật.
Quá tuyệt vời.
Loại lực lượng này, ngay cả Bán Thánh cũng có thể xé rách.
Lần này bản thân khẳng định thập tử vô sinh.
Nguỵ Quân cười haha, mở ra hai tay, nghênh đón tử vong.
Sau đó…
Nguỵ Quân ngạc nhiên phát hiện, siêu cấp vũ khí này của Đại Càn giống như có mọc mắt, tinh chuẩn tránh được mình, chỉ dừng trên người Long tộc.
Không sao.
Nguỵ Quân tự an ủi mình.
Bọn họ sớm muộn cũng sẽ phát nổ.
Nhưng mà rất nhanh, Nguỵ Quân phát hiện vận mệnh mình rất thấp.
Không phải nói nổ mạnh sao?
Không phải nói dưới tổ lật không có trứng lành sao?
Không phải nói bản thân thập tử vô sinh sao?
Nguỵ Quân vẫn như cũ mở ra hai tay, nghênh đón tử vong.
Đại Càn cũng liên tục lấy ra vũ khí.
Nhưng không có một vũ khí nào dừng trên người Nguỵ Quân.
Giờ khắc này.
Long tộc tuyệt vọng.
Nguỵ Quân so với bọn họ còn tuyệt vọng hơn.
“Lão tử sống thành bộ dáng Tuyết Thân vương (con trai thứ 17 của Khanh Hi, sau khi Ung Chính lên ngôi không những không bị giết hoặc biếm như những vị hoàng tử khác, mà còn được trọng dụng và trở thành một trong những người phụ chính sau khi Ung Chính chết) rồi?”
“Là ai? Là ai đâm sau lưng bản Thiên Đế?”
Hắn hận.
...
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Là ai?”
“Đến cùng là ai hại ta?”

Đây là Long tộc rít gào.
Cũng là trong lòng Nguỵ Quân đang rít gào.
Hắn không hiểu.
Vì cái gì?
Chuyện này không khoa học.
Đã nói là nghệ thuật nổ mạnh đâu?
Tây đại lục cũng nắm trong tay nghệ thuật nổ mạnh.
Đại Càn đây là trực tiếp xác định địa điểm đả kích sao?
Tiến hoá cũng không khỏi quá nhanh rồi?
“Là ngươi.”
“Long vương.”
“Ngươi phản bội chúng ta.”
Những Long tộc bị xác định công kích rất nhanh phát hiện lão Long vương bị Nguỵ Quân khống chế không thích hợp.
Cục diện hiện lại là như thế này:
Công kích của Đại Càn một phương từ trên trời giáng xuống…
Bởi vì bất ngờ không kịp đề phòng, những Long tộc này không có gì ngăn cản, tổn thất thảm trọng.
Trên thực tế bởi vì loại vũ khí này lần đầu tiên xuất hiện, bọn họ cũng không biết ngăn cản như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận