Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1343. Thế giới hoàn thành chỉ có Tây đại lục bị thương (1)

Chương 1343. Thế giới hoàn thành chỉ có Tây đại lục bị thương (1)
Thế giới hoàn thành chỉ có Tây đại lục bị thương (1)
Quan trọng nhất là, Dương đại soái cũng không phải là cha mẹ Trung Thổ đảo.
Mà điểm này, Trung Thổ đảo đã tự mình ý thức được.
Cho nên đúng như Xà Vương lo lắng, Trung Thổ đảo hoàn toàn không phối hợp với kế hoạch của Dương đại soái.
Nhưng Hồ Vương thuyết phục Trung Thổ đảo.
Dùng thiên phú chủng tộc của nàng.
Đương nhiên, thiên phú chủng tộc cũng không phải bug tuyệt đối.
Sau khi Hồ Vương thi triển thiên phú chủng tộc “Hồ ngôn loạn ngữ”, có thể ânhr hưởng một trình độ nhất định đến tiềm thức của đối phương, điểm này ngay cả Yêu Hoàng cũng không thể miễn nhiễm. Nhưng này sẽ không ảnh hưởng trực tiếp đến quyết định cuối cùng của đối phương.
Nếu thiên phú chủng tộc của Hồ Vương trâu bò như vậy, vậy Ưng Vương cũng không có khả năng nhìn nàng không vừa mắt.
Càng là kẻ mạnh, khả năng kháng cự với thiên phú chủng tộc của Hồ Vương càng mạnh.
Trừ phi Hồ Vương bất kể trả giá thi triển.
Trả giá vượt qua năng lực thừa nhận của bản thân, mới có khả năng thu hoạch được đền đáp mong muốn.
Nhưng mà điểm này trên người Ưng Vương và Yêu Hoàng, đại khái không thể thực hiện được. Bởi vì bọn họ càng mạnh hơn Hồ Vương.
Nhưng trên người Trung Thổ đảo, vẫn dùng được rồi.
Bởi vì dù sao Trung Thổ đảo cũng còn nhỏ tuổi.
Chẳng qua Hồ Vương vẫn phải trả giá trọng thương nặng như trước.
Mà lúc này, Nguỵ Quân đã về tới phủ đệ của Hồ Vương.
Ánh mắt hắn rơi xuống trên người Hồ Vương, ánh mắt so sánh với lúc trước có một chút biến hoá.
Lúc trước hắn nhìn ra Hồ Vương bị thương.
Nhưng nhìn giống Yêu tộc động thủ.
Cho nên Nguỵ Quân tưởng rằng Hồ Vương tự mình làm, vừa ăn cướp vừa la làng.
Lúc đó Hồ Vương cũng thừa nhận chuyện này.
Nhưng hiện tại vừa thấy, Nguỵ Quân rõ ràng phát hiện thương thế của Hồ Vương là do Yêu tộc làm không sai. Nhưng vết thương có thuộc tính thổ và thuộc tính hoả.
Lại kết hợp với những thứ được viết trên trang nhật ký của Dương đại soái.
Nguỵ Quân đương nhiên có thể phán đoán ra một sự việc.
“Ta vẫn luôn biết tình cảm của Hồ Vương đối với Đại Càn rất sâu đậm, nhưng mỗi một chuyện Hồ Vương làm, vẫn luôn có thể làm ta cảm thấy ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Nguỵ Quân thật tình thật lòng tán thưởng: “Hồ Vương, ngươi đáng giá thực lực càng mạnh.”
Hắn nếu là Hoàng đế Đại Càn, xác định kiên quyết toàn lực ủng hộ Hồ Vương.
Đi đâu tìm được ngoại viện tốt như thế chứ?
Hồ Vương không biết rút cuộc Nguỵ Quân xem thấu chuyện gì.
Nhưng dù Nguỵ Quân cũng nói lời hay, cho nên Hồ Vương cười nói: “Nguỵ đại nhân nói đùa, lấy quan hệ giữa ta và Đại Hoàng tử, đương nhiên phải giúp đỡ Đại Càn. Hơn nữa, thật ra Tử Kiện cũng cho ta hồi báo xứng đáng.”
“Ồ?”
Ngụy Quân có chút kinh ngạc: "Là cái gì?"
Hồ Vương không có giấu diếm: “Tử Kiện thông qua nội tình hoàng thất cất giấu, giúp thực lực của ta được đề cao một bước, cũng làm cho bổn vương tiến thêm một bước khai phá thiên phú chủng tộc của mình. Chẳng qua lúc trước bổn vương bị thương, cho nên thêm thương ngã xuống. Chờ thương thế bổn vương hồi phục tốt, thực lực tất nhiên có thể càng tiến thêm một bước.”
Đây là chỗ tốt khi có cháu ngoại trai làm Hoàng đế Đại Càn.
Hồ Vương sao có thể không thương?
Nguỵ Quân nhíu mày, thì ra là thế, trách không được cái gì hắn cũng không nhìn ra được.
Thì ra là cảnh giới của Hồ Vương tăng lên sau đó ngã xuống, nhìn qua giống như lần trước, Nguỵ Quân đương nhiên sẽ không nghĩ đến phía sau lưng còn còn chuyện xưa.
Đối với lễ vật Đại Hoàng tử tặng Hồ Vương, Nguỵ Quân không có chút ý kiến.
Hồ Vương có công lao vất vả to lớn với Đại Càn, nàng đáng giá.
Nguỵ Quân nghĩ như vậy, cũng nói như thế:”Hồ Vương, ngươi đáng giá.”
Hồ Vương có chút cảm động: "Ngụy đại nhân có thể hiểu được, đó là tối tốt rồi."
Nàng còn lo lắng Nguỵ Quân cảm thấy Đại Hoàng tử lấy việc công làm chuyện tư.
Nàng nào biết rằng, trong mắt Nguỵ Quân, Hồ Vương hoàn toàn là yêu phía mình.
Ngay tại thời điểm hữu hảo trao đổi, Hổ Vương vội vàng xông vào.
“Yêu sư, không tốt rồi.”
“Làm sao vậy?”
“Bệ hạ tỉnh, chỉ tên muốn gặp ngài.”
“Tỉnh thì tỉnh, gấp cái gì? Ta lập tức đi gặp bệ hạ.”
Tất cả đều ở trong khống chế.
Hồ Vương mười phần trấn định.
Một khắc đồng hồ sau.
Hồ Vương quỳ gối trước mặt Yêu Hoàng, nghiêm trang báo báo một tin tức chấn động cho Yêu Hoàng:
“Bệ hạ, Tây đại lục có mưu đồ gây rối với ngài.”
“Có mưu đồ gây rối đối với bổn hoàng?”
“Đúng vậy, bệ hạ, ta phát hiện một bí mật kinh thiên động địa.”
“Cảnh ngọt đại mịch mịch (cùng phiên âm tiếng Trung với “bí mật kinh thiên động địa”, Yêu Hoàng loãng tai nghe nhầm)? Là cái gì?”
“Tây đại lục đang bồi dưỡng một đám Yêu tộc rất có tiềm lực, ý đồ thay thế ngài. Bọn họ bồi dưỡng một thiên kiêu Yêu tộc thành tinh từ đảo nhỏ, hơn nữa mệnh danh là “Trung Thổ”. Bệ hạ, Lòng lang dạ sói của Tây đại lục đã bày ra trước mắt.”
Yêu Hoàng bị doạ ra một thân mồ hôi lạnh.
Một người dám nói, một kẻ dám tin.
Thiên phú chủng tộc của Hồ Vương, chính là khủng bố như vậy
Nghe được Hồ Vương nói Tây đại lục đang bồi dưỡng một thiên kiêu Yêu tộc làm người nối nghiệp hắn, Yêu Hoàng thật sự bị doạ giật mình.
Hồ Vương là có một loại ma lực, nàng có thể làm cho người khác theo bản năng cảm thấy lời nàng nói có đạo lý.
Đương nhiên, nếu ngươi vốn dĩ có ấn tượng không tốt đối với nàng ta, thật ra ít nhiều có thể miễn được một chút loại ma lực này của Hồ Vương. Ví dụ như Ưng Vương, hắn đặc biệt am hiểu ở phương diện này. Hồ Vương rất ít khi có thể mê hoặc được Ưng Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận