Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 836: Ta có một giấc mơ (5)

Thông thường mà nói, đây cũng coi như là phạm tội nhận hối lộ.
Nhưng quốc pháp của Đại Càn cũng không bảo vệ lợi ích của Yêu Đình.
Cho nên Bạch Khuynh Tâm kiên trì cho rằng Bách Lý Dự vô tội.
Nhưng An toàn ty không chấp nhận cách nói này.
Lục Khiêm công khai bày tỏ thái độ, nếu như Bách Lý Dự không phải là nội ứng được Hồ vương mua chuộc, vậy vì sao Hồ vương lại cho hắn nhiều tài nguyên và tiền bạc như vậy?
Lời chất vấn này rất có lý.
Chẳng qua không đủ chứng cứ.
Hai bên giằng co không ngừng.
Giữa triều đình và nhân dân đều ồn ào xôn xao.
Trên tổng thể mà nói, dân gian vẫn đa số là ủng hộ An toàn ty.
Bởi vì quan điểm của bách tính rất giản dị: Chung quy Hồ vương cũng không ngốc đến nỗi cung cấp cho địch, chắc chắn là vì Bách Lý Dự đã nương nhờ Yêu Đình, Hồ vương mới cho Bách Lý Dự nhiều lợi ích như vậy.
Suy nghĩ này thật ra cũng không có vấn đề lớn gì.
Chỉ là không có bằng chứng.
Quyền hạn của An toàn ty rất lớn, cho dù không có đạt được thỏa thuận với Bạch Khuynh Tâm, nhưng An toàn ty đã trực tiếp giam lỏng tự do hành động của Bách Lý Dự.
Cái này nằm trong phạm vi chức trách của An toàn ty, không xem như là An toàn ty vượt quyền chấp pháp.
Hơn nữa dư luận của nhân dân vẫn còn ủng hộ tiếng nói của Giám sát ty rất nhiều.
Thấy như vậy, Đại hoàng tử đứng ngồi không yên, chủ động xin Hồ vương viện trợ.
Hồ vương nghe xong cũng cảm thấy vô cùng nan giải.
"Lục Khiêm này là muốn giết gà dọa khỉ. Nếu như Bách Lý Dự không chết, An toàn ty liền rất khó lập uy."
Hồ vương phân tích:
"Cho nên bất luận là Bách Lý Dự rốt cuộc có vấn đề hay không, Lục Khiêm cũng sẽ nói hắn có vấn đề."
"Di nương, phải chăng Bách Lý Dự đã làm gì đó có lỗi với Đại Càn rồi?"
Đại hoàng tử hỏi.
Hồ vương lắc đầu nói:
"Không có. Thép tốt thì dùng làm lưỡi đao. Nhân tài quyền cao chức trọng giống như Bách Lý Dự, trước đây ta vốn không nỡ sử dụng hắn, giữ lại để chuẩn bị cho thời khắc then chốt mới dùng, cho nên không cần lo lắng Lục Khiêm sẽ tra xét được chứng cứ hắn chuyển giao quyền lợi của Đại Càn. Điều này là không thể nào, chỉ là Lục Khiêm rất có khả năng sẽ vu cáo hãm hại."
Đại hoàng tử nghe vậy liền thở dài một hơi nói:
"Nếu Bách Lý Dự đã không làm gì có lỗi với Đại Càn, vậy thì dễ xử lý rồi. Có Bạch Khuynh Tâm ở đó, Giám sát ty muốn vu cáo hãm hại cũng không qua được cửa của Bạch Khuynh Tâm.
"Không, ngươi sai rồi Tử Kiện, ngươi phải nhớ rằng An toàn ty sẽ không để tâm đến nhận định của Bạch Khuynh Tâm."
Giọng nói của Hồ vương có chút nghiêm trọng:
"Một Bạch Khuynh Tâm căn bản không đấu lại Lục Khiêm. Ngươi cũng từng nói dư luận nhân gian đều muốn xử trí Bách Lý Dự, Lục Khiêm không phải là loại người theo khuôn phép cũ đó, hắn sẽ không quan tâm đến chân tướng. Chỉ cần bách tính Đại Càn đều ủng hộ hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để bụng mà giết người."
Đại hoàng tử nghe vậy cũng lập tức lo lắng cả lên, xin giúp đỡ:
"Di nương, ta bây giờ nên làm gì mới có thể giúp được Bách Lý Dự đây? Hiện tại trong triều rất nhiều người đều đang nhìn chòng chọc vào ta, nếu như Bách Lý Dự bị người của An toàn ty giết chết thì sau này rất khó có nhân tài bằng lòng đi nương nhờ ta nữa. Dù sao không có ai sẽ bằng lòng tận hiến cho một chủ thượng ngay cả người của mình cũng không bảo vệ nổi."
Nói xong lời cuối, Đại hoàng tử cười khổ một tiếng, đã hoàn toàn nhập tâm vào vai.
Hồ vương cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn ký thác hy vọng lên người Nguỵ Quân.
"Tử Kiện, nếu như An toàn ty muốn giết Bách Lý Dự, kinh thành dù sao cũng là sân nhà của bọn họ, chúng ta rất khó đấu lại An toàn ty do Lục Khiêm chấp chưởng."
Hồ vương nói.
Đại hoàng tử gật đầu.
Ở kinh thành, thực lực ẩn giấu của Yêu Đình chắc chắn không thể coi thường, nhưng ở trước mặt quốc gia cơ khí Đại Càn thì cũng chỉ là cá con gặp cá mập mà thôi.
An toàn ty chính là một phần của bộ máy quốc gia Đại Càn.
Cho nên động đao thật súng thật ở kinh thành, Yêu Đình thua chắc.
"Nhưng Bách Lý Dự nhất định phải cứu."
Đại hoàng tử nói.
Hồ vương khẽ cười nói:
"Không sai, vì chí hướng của ngươi, Bách Lý Dự bắt buộc phải cứu. Muốn cứu Bách Lý Dự thì phải để cho An toàn ty buông tay. Mà trên toàn thiên hạ, An toàn ty sẽ nể mặt mũi ai nhất?"
Đại hoàng tử phản ứng trở lại, bật thốt ra:
"Nguỵ Quân?"
"Trẻ nhỏ dễ dạy."
Đại hoàng tử có chút khó xử:
"Di nương, quan hệ giữa ta và Nguỵ Quân rất bình thường, hơn nữa lúc trước tố tội Nguỵ Quân thì có người của ta."
Hồ vương nghe đến chỗ này, có hơi cạn lời:
"Tử Kiện, ta và ngươi từng nói qua bao nhiêu lần rồi? Nguỵ Quân là bằng hữu của chúng ta, ngươi nên qua lại thân thiết với hắn."
Đại hoàng tử cười mỉa hai tiếng, kiên trì nói:
"Di nương, ta vẫn nghĩ rằng Nguỵ Quân chính là trở ngại lớn của chúng ta nhiều hơn."
"Thật hết cách với ngươi."
Hồ vương lắc đầu bất đắc dĩ, nói:
"Dù nói thế nào, chúng ta đang có quan hệ qua lại với Nguỵ Quân. Báo "Phá Hiểu" là chúng ta làm cho hắn, hơn nữa Bách Lý Dự quả thật không có làm việc gì có lỗi với Đại Càn, xin Nguỵ Quân minh oan cho Bách Lý Dự, Nguỵ Quân nhất định sẽ giúp ngươi."
Đại hoàng tử không thể tin mà nói:
"Di nương, không thể nào chứ? An toàn ty chính là do Nguỵ Quân đề nghị lập nên, Nguỵ Quân và An toàn ty chắc chắn ngồi chung một thuyền. Người bảo Nguỵ Quân đi giải oan cho Bách Lý Dự, không phải là đứng ở phía đối lập với An toàn ty sao? Nguỵ Quân có thể làm việc ngu xuẩn như vậy sao?"
"Không phải ngu xuẩn mà là nguyên tắc của Nguỵ Quân."
Hồ vương chỉ bảo nói:
"Tử Kiện, ngươi vẫn không hiểu con người của Nguỵ Quân. Ta đã nghiên cứu phong cách làm việc của Nguỵ Quân rất kỹ lưỡng và nghiêm túc, hắn không phải loại người tị nạnh so tính thiệt hơn, hắn sống vô cùng thuần chất. Nguỵ Quân chỉ làm chuyện mà bản thân hắn cho là đúng, không làm chuyện có lợi cho mình. Bách Lý Dự không có phạm lỗi sai nào, cho nên Nguỵ Quân sẽ bằng lòng giúp hắn. Điều này không có liên quan gì đến giao tình giữa hắn và An toàn ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận