Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1138. Ta đã đoán được dự đoán của ngươi (4)

Chương 1138. Ta đã đoán được dự đoán của ngươi (4)
Ta đã đoán được dự đoán của ngươi (4)
Chờ Thanh Hạo và đệ tử áo lục đi rồi, Trần Già chậm rãi đi ra từ động phủ.
Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Trần Già khẽ nhíu mày, nhưng vẫn là bóp nát một tấm ấn phù.
Một lát sau, một vị trưởng lão mặt chữ điền da đen mặc trưởng bào chấp pháp màu đen xuất hiện ở trước mặt Trần Già.
Là chưởng quản hình phạt của Trường Sinh tông - Trưởng lão Cổ Tinh Văn.
Cũng là một trong những trưởng lão có anh vọng cao nhất Trường Sinh tông.
Dù sao, lão chủ quản hình phạt, hơi hướng khắc nghiệt, đệ tử Trường Sinh tông rơi vào trong tay lão, kết cục cũng không thể nào tốt.
Trước kia Trần Già bởi vì giết hại đệ tử Trường Sinh tông quá mức, cũng từng giao thủ với Cổ Tinh Văn mấy lần.
Nhưng trước kia hắn có Quốc sư che chở, sau này lại có Trần Trường Sinh che chở, cho nên thật sự chưa từng thụ hình từ Cổ Tinh Văn.
Sau khi Cổ Tinh Văn nhìn thấy Trần Già liền khẽ nhíu mày, mở miệng hỏi: "Trần Già? Ngươi gọi ta có việc gì?"
Trần Già hành lễ của đệ tử với Cổ Tinh Văn, sau đó nói: "Đệ tử ra mắt Cổ trưởng lão. Sở dĩ triệu hồi Cổ Trưởng lão là có chuyện muốn bẩm báo. Vừa rồi Thanh Hạo đột nhiên đến chỗ ta, nói cho ta một chuyện bí mật."
Trần Già báo lại toàn bộ cuộc đối thoại của Thanh Hạo và mình cho Cổ Tinh Văn, không chút giấu giếm.
Trên thực tế hắn hoài nghi mình hoặc là Thanh Hạo có lẽ đã bị theo dõi, cho nên hiện tại thẳng thắn thành khẩn toàn bộ mới là lựa chọn tốt nhất.
Trần Già hắn đối với Trường Sinh tông trung thành và tận tâm, không có chút xíu bí mật.
Hắn đã dùng hành động thực tế chứng minh bản thân.
Nghe Trần Già nói xong toàn bộ, sắc mặt Cổ Tinh Văn không thay đổi, chỉ gật gật đầu, nhàn nhạt nói: "Ta đã biết, ta sẽ xử lý."
Vẻ mặt Cổ Tinh Văn thật sự là quá mức bình tĩnh.
Khiến Trần Già không nhịn được hỏi một câu: "Cổ Trưởng lão, tông chủ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Cổ Tinh Văn nhìn Trần Già một cái thật sâu, hỏi ngược lại: "Ngươi rất hy vọng tông chủ gặp chuyện không may sao?"
"Đương nhiên không muốn." Trần Già thản nhiên nói: "Cổ Trưởng lão biết cảnh ngộ của ta ở tông môn. Trước kia dựa vào sư phụ che chở, hiện tại dựa vào tông chủ che chở. Ta còn chưa hoàn toàn trưởng thành, hiện tại nếu như tông chủ gặp chuyện, ta ở trong tông sẽ thành không nơi nương tựa."
Cổ Tinh Văn chậm rãi gật đầu.
Trần Già nói rất hợp tình hợp lý.
Hắn không lý nào hoài nghi.
Dù sao, Trần Già hiện tại cánh còn chưa đủ cứng.
Trần Trường Sinh đã chết, được lợi lớn nhất còn lâu mới tính đến Trần Già.
Cho nên Cổ Tinh Văn nói: "Thành thật chờ đợi, không cần ra ngoài. Trong khoảng thời gian ngắn tới đây tông môn quả thực sẽ có đại biến."
Sắc mặt Trần Già trắng bệch.
Chờ Cổ Tinh Văn đi rồi, Trần Già một lần nữa trở lại động phủ của mình.
Hắn không xác nhận Cổ Tinh Văn có tin tưởng mình toàn bộ hay không.
Nhưng mà hắn hoàn nhận ra được lời nói trước đó của Nguyên Minh Chủ —— Trường Sinh tông rất không đơn giản.
Cái chết của một tông chủ cũng không có đánh gãy vận hành của Trường Sinh tông.
Hơn nữa Trường Sinh tông nhìn như bình tĩnh bất động, nhưng mà chỉ sợ sớm đã ngoại lỏng trong chặt.
Nói không chừng cũng đã chuẩn bị chiến tranh xong rồi.
So với ở dưới, hắn có hơi quá mức chủ quan.
Như vậy không được.
Trần Già đã ý thức được nguy hiểm.
Hắn quyết định cược một phen.
Vừa rồi thái độ của Cổ Tinh Văn đối với hắn không kém, hắn cược hiện tại Trường Sinh tông không có ai quản chế hắn, cũng cược Nhất Hiệt Thư có thể sẽ không bị người ngoài phát hiện.
Trần Già dùng Nhất Hiệt Thư liên hệ với Ngụy Quân, lại bảo Ngụy Quân giúp hắn liên hệ với Ma Quân, sau đó hai người một mèo gặp nhau ở trong không gian giả tưởng của Nhất Hiệt Thư.
Trần Già đưa ra một yêu cầu bất ngờ với Ngụy Quân và Ma Quân:
"Ma Quân đại nhân, có thể xin ngài giúp ta một lần được không?" Trần Già có phần ngại ngùng, nhưng vẫn nói ra: "Ta muốn xin ngươi bóp méo ký ức của ta một chút, có thể thực hiện qua Nhất Hiệt Thư được không?"
Ma Quân chớp mắt, nhìn về phía Ngụy Quân.
"Này nếu như trong hiện thực, dựa vào thực lực của bổn tọa sửa chữa ký ức của ngươi rất đơn giản. Nhưng mà ở trong Nhất Hiệt Thư, bổn tọa cũng không biết." Ma Quân ăn ngay nói thật.
Nàng cũng không hiểu công hiệu của Nhất Hiệt Thư, cho nên chỉ có thể nhìn sang Ngụy Quân.
Ngụy Quân gật đầu, nói: "Chuyện này trong hiện thực có thể làm được, Nhất Hiệt Thư cơ bản cũng có thể làm được. Cho dù là chuyện không làm được trong hiện thực, Nhất Hiệt Thư cũng có thể làm. Ma Quân…đại nhân ngươi mạnh tay thi hành là được."
Ở trước mặt Trần Già, Ngụy Quân vẫn là giữ lại thể diện cho Ma Quân.
Nếu đã có thể làm, Ma Quân rất sảng khoái vươn vuốt mèo —— khụ khụ, vươn tay.
Ở trước mặt người ngoài, Ma Quân vẫn luôn là trạng thái hình người.
Hơn nữa làm cho người ta không thấy rõ mặt mình.
Giống như một đám sương mù.
Tràn ngập cảm giác thần bí.
Ở trong cảm nhận của mọi người, Ma Quân nên có loại phong cách thần bí và ngầu lòi này.
Có thể nhìn thấu chân thân của Ma Quân, cũng chỉ có mỗi Ngụy Quân.
Trước khi bóp méo ký ức cho Trần Già, Ma Quân thuận miệng hỏi một câu: "Ngươi vì sao muốn ta giúp ngươi bóp méo ký ức?"
Trần Già ăn ngay nói thật: "Ta hoài nghi sắp tới người của Trường Sinh tông rất có thể sẽ trực tiếp tiến hành soát hồn ta, ta muốn phòng ngừa vạn nhất. Cho nên xin Ma Quân đại nhân tạm thời phong ấn một phần ký ức của ta, chỉ giữ lại ký ức ta là đệ tử Trường Sinh tông là được, hơn nữa bóp méo một chút ký ức của ta, biến ta trở thành một đệ tử trung thành và tận tâm với Trường Sinh tông. Ta muốn để cho người soát hồn cho rằng ta không có điểm đáng ngờ, hoàn toàn yên tâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận