Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1576. Sự truyền thừa và an tâm (4)

Chương 1576. Sự truyền thừa và an tâm (4)
Sự truyền thừa và an tâm (4)
Vào thời khắc giao nhận xong kiếm thánh, Mạnh lão cười lớn ba tiếng, sau đó trở về với đất trời.
Giống như bài thơ kia viết:
Hạo khí trở về trời cao nhưng tấm lòng son chiếu rọi thiên cổ.
Cùng trở về đất trời với Mạnh lão còn có một vị thần linh của Tây Đại Lục.
Ngọc nát đá tan.
Chiến tích này đã khiến trên dưới Tây Đại Lục như bị sét đánh.
Mà Thượng Quan Vân đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.
Ông ta khẽ gật đầu về nơi mà Mạnh lão tiêu tán, sau đó tay cầm kiếm thánh, nhìn về phía Hỏa Thần.
"Mời các hạ đi chết đi."
Giọng Thượng Quan Vân bình tĩnh mà lạnh lùng.
Hỏa Thần, người luôn hiếu chiến mà táo bạo, nghe thấy Thượng Quan Vân nói như vậy không nổi giận mà ngược lại còn rơi vào trạng thái bình tĩnh cực độ.
Ông ta không hề động thủ, càng không nói gì.
Ngay sau đó, Nữ thần Trí Tuệ xuất hiện bên cạnh Hỏa Thần.
“Náo kịch hôm nay nên kết thúc rồi.” Nữ thần Trí Tuệ nói.
Hỏa Thần yên lặng gật đầu.
"Ta chủ công, Trí Tuệ bà hỗ trợ bên cạnh, cẩn thận thanh kiếm kia trong tay ông ta, cùng với sự tự bùng nổ của ông ta trước khi chết.”
Sự bạo phát vừa rồi của Mạnh lão, Hỏa Thần nhìn thấy rõ ràng.
Từ trên người Thượng Quan Vân, Hỏa Thần cảm nhận được một mối đe dọa cường đại hơn.
Vì vậy, ông ta không tùy tiện hành động.
Mà là chờ đợi Nữ thần Trí Tuệ cùng nhau động thủ.
Nữ thần Trí Tuệ cũng không khiến ông ta thất vọng, lựa chọn sánh vai chiến đấu với ông ta.
Mặc dù dưới sự dõi theo của hàng trăm con mắt, hai đại thần linh đi liên thủ đánh một cựu Thừa tướng của Đại Càn, cho dù thắng cũng rất mất mặt...
Nhưng còn tốt hơn là mất mạng.
Hỏa Thần đã có chút hối hận vì lần này mình đã đến Đại Càn trước rồi.
Ông ta nghĩ rằng cuộc hành trình này sẽ nhẹ nhàng vui vẻ.
Nhưng sự thật chứng minh, ông ta đã quá lạc quan rồi.
Việc có thêm Nữ thần Trí Tuệ, đối với ông ta mà nói, thực sự chưa chắc đã là một chuyện tốt.
...
Ngày hôm nay.
Mạnh lão tay cầm kiếm thánh, với Cầm thánh kiếm, Mạnh lão, với tâm tư ngọc nát đá tan đã cùng rơi rụng cùng với một vị thần linh Tây Đại Lục trong cuộc tử chiến, chấn động toàn bộ quân đội Tây Đại Lục.
Mà Thượng Quan Vân đã thế chỗ Mạnh lão, dùng sức của một người chiến đấu với hai vị thần linh Tây Đại Lục, mặc dù cuối cùng chết trong tay Nữ thần Trí Tuệ những trước khi chết, dưới ánh nhìn của hàng trăm con mắt cũng đã chém chết Hỏa Thần.
Song thần đẫm máu.
Thiên hạ chấn động.
Trên dưới Tây Đại Lục đều như bị sét đánh.
Mà lúc này, Công chúa Minh Châu, người sớm đã chuẩn bị xong, hạ lệnh tấn công.
Đương nhiên, sự hy sinh của Mạnh lão và Thượng Quan Vân không phải là tự chủ trương, càng không phải là tự mình hành động.
Bọn họ đều không phải trẻ con, không bốc đồng như vậy
Nếu ngay cả tính mạnh cũng có thể không cần, thì tại sao không khiến cái chết trở nên có ý nghĩa hơn một chút chứ?
Mạnh lão và Thượng Quan Vân đều là những trí giả, vì vậy bọn họ đã lấy thân mình làm mồi nhử, phối hợp với quân đội, chủ động phát động cuộc chiến tranh nhắm vào Tây Đại Lục.
Đây là lần hợp tác hành động từ mọi phương diện.
Lấy hai vị bán thánh Nho gia có thể so sánh với chiến lực của thần linh làm vật tế, tặng cho Tây Đại Lục một trận đại bại.
Công chúa Minh Châu trấn thủ giữa quân đội, cởi mũ giáp của mình xuống, rót ba ly rượu công về phía Mạnh lão và Thượng Quan Vân hy sinh.
"Mạnh lão, Thượng Quan Thừa tướng, lên đường bình an.”
Bọn ho dùng sự hy sinh của chính mình, lót đường cho quân đội thắng lợi.
Cũng khiến cho việc lên vị của nàng ta trở nên thuận lợi hợp lẽ.
Có công trạng này bên người, nàng ta càng tiến thêm một bước, giọng nói nghi ngờ cũng nhỏ hơn rất nhiều.
Trận chiến này, mưu là toàn cục.
Trong trận chiến ngày hôm nay, Đại Càn đã giết chết hai vị thần của Tây Đại Lục, giết sạch toàn tộc gia tộc Thượng Quan, đánh bại quân viễn chinh Tây Đại Lục, dành được toàn thắng.
Triều đình và dân chúng Đại Càn phấn chấn, từ trên xuống dưới đều mở mày mở mặt.
Đối mặt với rất nhiều khó khăn, Đại Càn không co cụm phòng ngự, ngược lại còn chủ động để lộ nanh vuốt của mình.
Mà cùng lúc đó, sự đổi mới trong nội bộ Đại Càn cũng đang được đẩy nhanh tốc độ hoàn thành.
Bánh xe khổng lồ của thời đại lăn đến, không cho ai có cơ hội chuẩn bị đầy đủ.
Có người đã được định sẵn bị bánh xe thời đại nhấn chìm.
Nhưng cũng có người đã chuẩn bị sẵn sàng vật lộn với biển cả, chém sóng.
...
Kinh thành.
Ngụy Quân nhận được tin tức.
Hơn nữa, là Mạnh Giai đã đích thân nói cho hắn biết.
Sau khi Ngụy Quân biết về sự lựa chọn của Mạnh lão và Thượng Quan Vân, hắn đã im lặng rất lâu.
Sau đó hắn trầm giọng nói: “Mạnh cô nương, nén bi thương và thuận theo thay đổi.”
Mạnh Giai mặc một chiếc váy đen, trước ngực cài một bông hoa trắng nhỏ.
Nàng ta nhẹ nhàng nói: "Ta vẫn ổn, Ngụy đại nhân, con người ai cũng phải chết, có thể chết giống như ông nội ta, có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất, ta cảm thấy vui mừng cho ông ấy.”
Ngụy Quân nhìn Mạnh Giai, phát hiện vẻ mặt và giọng điệu của nàng ta đều vô cùng chân thành.
Ngụy Quân đột nhiên bật cười.
Đây có lẽ chính là đời đời tương truyền.
Hơn nữa, đây có lẽ chính là ý nghĩa của sự hy sinh.
Có con cháu như vậy, Mạnh lão ra đi chắc chắn vô cùng an tâm.
Như vậy rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận