Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1327. Ta dự đoán được dự đoán của ngươi (3)

Chương 1327. Ta dự đoán được dự đoán của ngươi (3)
Ta dự đoán được dự đoán của ngươi (3)
Ngụy Quân, Chu Phân Phương cùng Nhâm Dao Dao đều có thể lý giải cảm giác của Thần Mục yêu vương.
Đừng nói Yêu đình.
Biết được tin tức Tây đại lục hiện tại có thể không ngại phòng ngự lẻn vào Yêu đình, thành công ám sát Hồ Vương, bọn họ đều cảm giác một trận lạnh tâm.
Cái này có nghĩa là Tây đại lục cũng có khả năng có thể lẻn vào kinh thành, ám sát nhân sĩ quan trọng của Đại Càn.
Cho dù bọn họ làm không được điểm này, thời điểm ngày sau đại tướng lĩnh quân của Đại Càn cùng Tây đại lục đối trận, cũng sẽ lo lắng đề phòng, sợ không cẩn thận đã bị lấy xuống đầu người.
Dưới loại tình huống này, sao còn có thể đối địch cùng Tây đại lục?
Ngụy Quân chau mày.
Hắn thật ra không sợ chuyện này, thậm chí ước gì Tây đại lục có người tới ám sát hắn.
Chỉ là hắn lo lắng Tây đại lục không đến tìm hắn gây phiền toái, ngược lại lại đi ám sát những người khác.
Hắn không sợ chết, nhưng những người khác sợ.
Những đại nhân vật này của Đại Càn có thực lực không mạnh hơn bao nhiêu so với loại cấp bậc cao thủ như Lỗ trưởng lão và Hồ vương.
Sát thủ Tây đại lục nếu có thể giết chết Lỗ trưởng lão và Hồ Vương, vậy cũng có thể giết bọn họ.
Không ổn, thật sự không ổn.
Tây đại lục cũng có bug sao?
Mạnh mẽ có chút quá phận rồi.
Thời điểm Nguỵ Quân suy xét mấy vấn đề này, Mục Yêu thần vương lại mở miệng: “Ba vị, các ngươi là muốn đến nhìn Hồ Vương phải không? Bổn vương dẫn đường cho các ngươi.”
Nhâm Dao Dao nhanh chóng hỏi: “Yêu vương, thương thế mẫu thân ta như thế nào?”
Thần Mục yêu vương thở dài một hơi rồi nói: “Miễn cưỡng bảo vệ tính mạng, nhưng tình thế không mấy khách quan. Sát thủ Tây đại lục quả là đáng sợ, bổn vương đến hiện tại vẫn không rõ ràng, đến cuối cùng là bọn họ làm như thế nào?”
Không ai có thể trả lời vấn đề này của Thần Mục yêu vương.
Sau khi nghe được Thần Mục yêu vương nói tình huống của Hồ Vương thực sự không ổn, trong lòng Nhâm Dao Dao và Nguỵ Quân đều trầm xuống.
Nhâm Dao Dao dùng ánh mắt như nhìn Chúa cứu thế nhìn về Chu Phân Phương.
“Chu Tế tửu, mẫu thân của ta đành kính nhờ ngươi.”
Chu Phân Phương gật gật đầu, nhưng cũng không dám cam đoan.
“Ta sẽ tận lực, nhưng nếu thương thế của Hồ Vương thật sự đặc biệt nghiêm trọng, ta đây chỉ sợ cũng bất lực. Thầy thuốc cũng không phải là thần tiên, không thể chữa khỏi toàn bộ thương thế. Cho dù là thần tiên, cũng không phải không gì không làm được.”
Chu Phân Phương trước cấp cho Nhậm Dao Dao một cây kim dự phòng.
Thấy Thần Mục yêu vương trịnh trọng như vậy, Chu Phân Phương cảm thấy sợ là Hồ Vương bị thương không nhẹ.
Nàng chỉ sợ chưa chắc có thể kéo Hồ Vương từ Quỷ môn quan trở về.
Đương nhiên, đây chỉ là dự cảm, nàng khẳng định sẽ đem hết toàn lực.
Chỉ là sau khi đi vào phủ đệ của Hồ Vương, nàng cảm thấy dự cảm xấu của mình ngày càng nặng.
Bởi vì phủ đệ Hồ Vương, phòng vệ càng thêm nghiêm ngặt.
Trên người mỗi một yêu quái đều lộ ra sát khí tận trời. Thực hiển nhiên, bọn họ bị vây trong thật lớn phẫn nộ.
Không ít yêu quái đã ồn ào muốn đi tìm Tây đại lục báo thù.
Nếu thương thế Hồ Vương không nghiêm trọng, những yêu quái này cũng sẽ không kích động như vậy.
Tại thời điểm Nguỵ Quân bọn họ bước vào phủ đệ, đã xảy ra một bản nhạc đệm nhỏ.
Ưng Vương hiếm thấy tới thăm Hồ Vương.
Nhưng còn chưa tiến vào phủ đệ Hồ Vương đã bị ngăn cản.
"Ưng Vương, nơi này không chào đón ngươi."
Sắc mặt Ưng Vương trầm xuống: “Làm càn, ngươi dám ngăn cản bổn vương.”
Thủ hạ của Hồ Vương cắn chặt răng, tuy e ngại uy nghiêm và thực lực của Ưng Vương, nhưng cũng không lui lại.
“Vương nhục thần tử, tuy bản thân vương ta hiện tại bị trọng thương, nhưng chúng ta vẫn sẽ như trước thề sống chết bảo hộ tôn nghiêm của nàng. Ưng Vương, mời trở về đi.”
“Vương ta bị ám sát, sau lưng chắc chắn có âm mưu. Nếu cuối cùng tra ra việc này có liên quan đến Ưng Vương, chúng ta tất nhiên sẽ không thiện ý bỏ qua.”
“Nợ máu, nhất định sẽ dùng máu đến trả.”
Bị thủ hạ của Hồ Vương uy hiếp, sắc mặt của Ưng Vương cực kỳ khó coi, mắt thấy đã sắp bùng nổ.”
Cũng may đúng lúc Nguỵ Quân bọn họ đuổi tới.
Thần Mục yêu vương ngăn cản Ưng Vương bùng nổ.
“Ưng Vương, ngươi trở về trước đi.”
Ưng Vương giận dữ: "Thần Mục, ngươi cũng muốn ngăn cản bổn vương?"
Thần Mục yêu vương cười khổ nói: “Ưng Vương, hiện tại Yêu đình vốn dĩ đã trông gà hoá cuốc rồi, ngươi cũng đừng để Yêu đình lại sinh ra hiềm khích nữa. Hồ Vương gặp chuyện, trọng thương hấp hối. Hiện tại ngươi đến bên người Hồ Vương, một khi xảy ra chuyện tình thì vô luận có tẩy thế nào cũng không sạch được. Yêu đình cũng từ đó lâm vào chia rẽ.”
Ưng Vương nghe vậy rùng mình một cái.
Thần Mục yêu vương thấy sắc mặt của Ưng Vương, biết hắn đã bị mình thuyết phục. Cho nên cũng chủ động cho Ưng Vương một cái bậc thang.
“Ưng Vương, ngươi xem ở bổn vương mặt mũi, hôm nay đi về trước đi. Chờ thương thế Hồ Vương có chuyển biến tốt, ngươi lại đến thăm nàng cũng không muộn.”
“Được, bổn vương liền nể mặt ngươi.”
Ưng Vương phất tay áo rời đi.
Chẳng qua rất ít yêu biết, tuy rằng địch thủ gặp chuyện hắn hẳn nên cao hứng. Nhưng giờ phút này trong lòng Ưng Vương mười phần trầm trọng.
Hồ chết, Ưng e ngại.
Ưng Vương cũng sợ.
Hắn thật sự không nghĩ tới, thực lực của Tây đại lục hôm nay thế mà đã đáng sợ đến thế.
Ngay cả khi thực lực Hồ Vương không bằng hắn, nhưng so với thực lực của hắn thời kỳ còn chưa đỉnh phong lại không kém bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận