Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1558. Người chơi cao đoan, thay nhau thể hiện thao tác (4)

Chương 1558. Người chơi cao đoan, thay nhau thể hiện thao tác (4)
Người chơi cao đoan, thay nhau thể hiện thao tác (4)
Mà Nguyên Minh Chủ lại cười lạnh một tiếng: "Có thể khiến ngươi khó chịu, cũng không lãng phí bao nhiêu năm qua của ta. Thần Quân đâu? Ta cố ý dâng người lên để nói cho hắn quá khứ của ngươi, hắn chắc là cũng trở mặt thành thù với ngươi rồi chứ?"
Thần Hậu vẻ mặt trầm tĩnh như nước: "Như ngươi dự đoán, vẫn là nam nhân càng hiểu rõ nam nhân. Ta chỉ là che giấu một đoạn hôn nhân mà thôi, thế mà hắn lại vứt bỏ tất cả những lời thề non hẹn biển lúc trước của hắn, còn đổ hết tất cả trách nhiệm lên đầu ta, thật sự là một tên tra nam."
Nhìn thấy Nguyên Minh chủ và Thần Hậu hành động tương ái tương sát, Trần Già không có gì để nói.
Trực tiếp khiến hắn ta không biết phải làm gì.
Người chơi cao cấp, chính là lợi hại.
Không học được.
Hoàn toàn không nói đạo lý với ngươi.
Trần Già chỉ có thể quỳ bái.
Sau đó tự nhủ trong lòng: Hiếu thuận đã xong xuôi rồi.
Nguyên Minh chủ cũng tức giận đến bật cười: “Quả nhiên ngươi vẫn giống như trước đây, người sai luôn là người khác, vĩnh viễn không phải là bản thân ngươi.”
“Đương nhiên là ta không sai.” Thần Hậu trả lời với vẻ dĩ nhiên.
Ngừng một chút, Thần Hậu tiếp tục nói: “Không nói đến sự thật, cho dù ta có sai, chẳng lẽ ngươi không sai sao? Tại sao ta lại vứt bỏ ngươi, trong lòng ngươi không biết sao? Chẳng lẽ ngươi không biết tự ngẫm mình một chút? Chẳng lẽ ngươi không biết một bàn tay chẳng thể vỗ thành tiếng?”
Trần Già: "..."
Quỳ lạy đại lão rồi.
Có thể trở thành nữ nhân của Thần Hậu, chính là lợi hại.
Vứt bỏ sự thật không bàn đến, Trần Già cho rằng những gì Thần Hậu nói rất có đạo lý.
Hắn ta biết điều thần bí về sự thành công của Thần Hậu.
Nguyên Minh chủ cũng bị Thần Hậu nói đến cùng đường đuối lý.
Nhìn thấy bộ dạng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ của Thần Hậu, Nguyên Minh chủ tự cười giễu cợt.
"Ngươi nói đúng, là lỗi của ta, ta sai là sai ở chỗ mắt bị mù, lúc đó lại thích ngươi.”
“Đó là việc đúng đắn nhất mà ngươi đã làm trong cuộc đời này.” Thần Hậu nói.
Trần Già không dám nghe nữa.
Mặc dù hóng chuyện ở khoảng cách gần là vô cùng nghiền.
Nhưng "chuyện tình cảm" giữa Thần Hậu và Nguyên Minh chủ, hắn cảm thấy nếu còn nghe nữa sẽ có nguy cơ bị Thần Hậu giết người diệt khẩu.
Run lẩy bẩy. jpg.
Vì vậy Trần Gia ho nhẹ một tiếng, chủ động nói: "Nương nương, Trường Sinh tông còn có chút việc, đệ tử muốn cáo lui trước.”
“Được rồi.” Thần Hậu gật gật đầu, sau đó bổ sung thêm: “Hãy nhớ, ngươi là người đại diện phát ngôn của bổn hậu ở thế giới phàm trần, chuẩn bị sẵn sàng, tiếp đón bổn hậu hạ phàm. Nếu có người bất kính với ngươi, có thể giết tất bất luận tội, bổn hậu cho phép ngươi lấy danh nghĩa của ta để hành sự.”
“Đa tạ Thần Hậu.”
Trần Già ép mình kìm nén vui mừng trong lòng.
Thần Hậu hiện tại chẳng qua chỉ là một hư ảnh, hơn nữa đã sớm bị phong ấn trong chiếc trâm vàng, chắc chắn không thể cho hắn ta lợi ích mang tính thực tế gì.
Nhưng có thể cho hắn ta lời thừa nhận bằng lời, hơn nữa còn giao cho hắn ta thân phận người đại diện phát ngôn của Thần Hậu, điều này đã đủ để khiến Trần Già hô phong hoán vũ rồi.
Trong tương lai, khi Thần Hậu thật sự hạ phàm, với tư cách là tông chủ của Trường Sinh tông, nhân vật mang tính đại biểu của ‘dân bản xứ’ sẽ chỉ càng được Thần Hậu giao phó trọng trách.
Điều này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Trần Già.
Nhớ lúc trước, hắn ta chỉ thỏa thuận với Tiền thái tử, gia nhập Trường Sinh tông làm một nội ứng bình thường, thậm chí đã chuẩn bị sẵn cả đời chỉ là kẻ vô danh.
Hoàn toàn không ngờ rằng, nằm vùng thành tông chủ của Trường Sinh tông thì không nói, hiện tại lại có thể kết giao với Thần Hậu trên trời.
Trong tương lai, hắn ta thậm chí còn phải đến nơi thần tiên kia nằm vùng.
Cuộc đời thay đổi rất nhanh, nhưng qua kích thích rồi.
Nhìn thấy Trần Già vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, Nguyên Minh chủ cười nhạt nói: “Tiện nhân, ta nhắc nhở ngươi một câu, tiểu tử này không phải là thứ gì tốt đẹp, hắn ta là một kẻ nhận giặc làm cha.”
“Nhận giặc làm cha?” Thần Hậu trở nên hứng thú: “Sao lại nói như vậy?”
Nguyên Minh chủ cười nhạt, nói: “Trước đây hắn ta là người của nước Càn, nhưng vì tuổi thọ và vinh hoa, đã bái nhập Trường Sinh tông, trở thành phản đồ của Đại Càn.”
Thần Hậu khẽ mỉm cười, không để bụng: “Con người luôn bước lên cao, cũng như nước luôn chảy vào chỗ trũng, chuyện này có gì kỳ quái?”
Trước đây, Liên minh người tu chân và Đại Càn vô cùng đối lập, mâu thuẫn giữa hai bên vô cùng gay gắt.
Nhưng khi dân gian Đại Càn có dân chúng có thể bái nhập vào các môn phái tu hành lớn của Liên minh người tu chân, bọn họ cũng đều rất vui mừng.
Bình thường nên mắng thì mắng.
Thật sự có cơ hội gia nhập thì người bình thường mắng càng hăng lại có khả năng gia nhập càng nhanh.
Vì vậy, ngay cả khi mâu thuẫn giữa Liên minh người tu chân và Đại Càn kịch liệt nhất, các môn phái tu hành lớn của Liên minh người tu chân thực ra cũng không thiếu những đệ tử có thiên tư xuất sắc gia nhập.
Giống như danh tiếng trên toàn thế giới của Ưng Tương cũng như vậy, nhưng nếu có cơ hội lấy thẻ xanh, cho dù mấy con thỏ đại V* hàng ngày mắng chửi Ưng Tương cũng sẽ vội vàng xin nhập cư.
(*) Đại V: Chỉ mấy tài khoản weibo đã được chứng minh thân phân thật, nổi tiếng, nắm giữ lượng fan nhất định.
Thế nhân không thù hận đặc quyền, điều thế nhân thù hận là bọn họ không phải là người có được đặc quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận