Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1798. Tây Du Ký (4)

Chương 1798. Tây Du Ký (4)
Tây Du Ký (4)
Đấu Chiến Phật lắc đầu nói: "Tất nhiên không phải, xác thịt của Nhị sư đệ xếp hạng thứ nhất trong số các sứ giả Phật môn, huyết mạch lại là Thượng Cổ dị chủng, sức chiến đấu trước đó hoàn toàn không thua kém ta còn chưa khôi phục. Tam sư đệ cũng xuất thân từ La Hán, Kim Thân vô địch, trong La Hán khó tìm được đối thủ. Cho dù cao thủ ở Tây Đại Lục rất nhiều nhưng người có thể đối đầu với đệ cũng không có mấy ai."
"Đúng vậy, ta với Nhị sư huynh đều không yếu, nhưng sau này chúng ta đều không ra tay." Tam sư đệ nói: "Đại sư huynh, huynh có biết là vì sao không?"
"Tại sao?"
"Bởi vì vô dụng, bởi vì giết không chết." Nhị sư đệ cười lạnh nói: "Đại sư huynh, huynh còn chưa phát hiện sao? Từ khi chúng ta truyền kinh tới nay, những người chết trong tay chúng ta, tất cả đều là Dã Hồ Thiền*. Chỉ cần là người có chút bối cảnh, căn bản một người cũng không đánh chết."
Trên người Đấu Chiến Phật sát khí ngút trời.
Có một số việc không phải là hắn ta không phát hiện ra.
Chỉ là hắn ta không muốn đi quản mà thôi.
"Đại sư huynh, huynh quá đơn thuần. Chính là bởi vì huynh đơn thuần đến mức như vậy, cho nên thiên phú của huynh không ai có thể địch nổi, chiến lực đứng đầu Phật môn, ta cũng rất khâm phục. Tam sư đệ nói: "Nhưng phật môn của chúng ta không đơn giản, hành trình truyền kinh của chúng ta cũng không đơn giản. Đây không phải là thứ truyền kinh mà ta muốn, đã biến thành thuần túy trao đổi lợi ích."
Tam sư đệ nói đến đây, ngửa mặt lên trời thở dài: "Trên trời dưới đất, Đông Đại Lục, Tây Đại Lục, thần tiên với Phật môn, bản chất đều không khác nhau. Chỉ cần bối cảnh đủ mạnh, vô luận làm điều ác như thế nào, đều sẽ không nhận trừng phạt. Những con người thuần khiết nhất ở tầng dưới cùng của Tây Đại Lục tín ngưỡng chúng ta, bội phục chúng ta thay bọn họ thực hiện chính nghĩa, trảm yêu trừ ma. Thế nhưng những yêu ma quỷ quái khiến bọn họ phải lang bạt khắp nơi kia, bây giờ vẫn đang tàn sát bừa bãi ở nơi khác, vẫn đang gây họa cho nhân gian. Sư phụ, tín ngưỡng như vậy đạt được dựa vào lừa gạt với lợi ích trao đổi, ngài thật sự cảm thấy có ý nghĩa sao?"
Giọng điệu của Công Đức Phật vô cùng kiên định: "Đương nhiên có ý nghĩa, tương lai sẽ ngày càng tốt đẹp hơn."
"Ta không tin." Tam sư đệ nói.
Nhị sư đệ buồn bã nói: "Ta cũng không tin, vên nên ta sẽ đi. Đại sư huynh, hoan nghênh ngươi đến tham dự hôn lễ của ta."
Nói xong câu đó, Nhị sư đệ trực tiếp biến mất tại chỗ.
Xa xa, một bóng người của một người con gái đang chờ hắn ta.
Hắn ta đã từ bỏ sự nghiệp và tín ngưỡng của mình.
Để chọn tình yêu.
Mà tam sư đệ trực tiếp nhún người nhảy lên, biến mất ở trong dòng sông không thấy gì nữa.
Mặt Công Đức Phật không có huyết sắc, nhìn về phía Đấu Chiến Phật.
Đấu Chiến Phật im lặng thật lâu.
Sau đó, hắn ta ngẩng đầu lên một lần nữa.
"Sư phụ, tiếp tục truyền kinh đi."
Biểu hiện của Đấu Chiến Phật khiến Công Đức Phật khiếp sợ.
"Ngươi..."
"Lòng ta vững bàn thạch, lòng hướng phật vẫn kiên định. Cho dù có thể trợ giúp thêm một người, để cho ánh sáng của Phật Tổ chiếu rọi một chỗ, cũng là thành công của chúng ta."
Giọng nói của Đấu Chiến Phật vô cùng kiên định.
"Yêu ma quỷ quái, xấu xa hại người. Bối cảnh cường đại cũng được, quan hệ rộng lớn cũng được, ta chỉ hướng về phía trước, hành hiệp trượng nghĩa, để ánh sáng của phật chiếu khắp thiên hạ."
Giờ khắc này, khí thế của Đấu Chiến Phật nâng cao thêm một tầng.
Công Đức Phật biết, Đấu Chiến Phật đã sắp khôi phục thực lực đỉnh phong của hắn ta.
Tiến thêm một bước nữa, chính là Bồ Đề.
Đủ để chiến đấu với Thần Quân hay Thần Hậu, người mạnh nhất của Phật môn - Bồ Đề!
Cao thủ ở Tây Đại Lục có thể ngăn cản Đấu Chiến Phật càng ngày càng ít.
Đúng như suy đoán của Công Đức Phật.
Đấu Chiến Phật tiếp tục bảo vệ con đường truyền kinh của hắn ta.
Vẫn còn rất nhiều khó khăn giống như trước.
Trong số cao thủ ngăn cản bọn họ truyền kinh, có rất nhiều người làm điều ác hoặc là yêu ma quỷ quái có bối cảnh cường đại sau lưng, đủ để đàm phán với Phật môn.
Nhưng Đấu Chiến Phật không cho bọn họ cơ hội trao đổi lợi ích.
Giết!
Giết!
Giết!
Đấu Chiến Phật giết muốn điên rồi.
Rất nhanh, danh tiếng của Đấu Chiến Phật ở Tây Đại Lục vang dội.
Thậm chí làm cho chư thần sợ hãi.
Càng là người trên cao với thần minh, càng bị bao phủ bởi sự hùng mạnh và cương quyết của Đấu Chiến Phật.
Toàn bộ Tây Đại Lục đều đang run rẩy trong sát ý của Đấu Chiến Phật.
Uy danh Đấu Chiến Phật như mặt trời ban ngày.
Mà lực lượng có thể ngăn cản Đấu Chiến Phật lại bị trọng thương rất nặng.
Bởi vì Tây Đại Lục giờ phút này, bên ngoài có Đấu Chiến Phật tàn sát bừa bãi.
Có Cơ Soái thống lĩnh quân đội Đại Càn tiến vào.
Mà trong bóng tối, còn có một dòng nước ngầm bắt đầu động đậy, có thể phun trào bất cứ lúc nào
Trực tiếp lật đổ.
"Quân thượng, nơi này chính là thiên đường của các Ngụy Thần."
Đại Tổng Quản với Thần Quân đặt chân lên đỉnh cao nhất của Tây Đại Lục.
Theo truyền thuyết, thần minh ở trong thiên đường.
Trên thực tế, đây không phải là truyền thuyết mà là sự thật.
Chúng thần ở Tây Đại Lục hầu như đều tụ tập ở đây.
Mà Đại Tổng Quản với Thần Quân cũng đi tới nơi này.
"Quân thượng, chúng ta sẽ giết chết toàn bộ Ngụy Thần này hay là giữ bọn chúng lại làm người hầu?" Đại Tổng Quản hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận