Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 1763. Thiên tử vọng khí, muốn nuốt thiên hạ (5)

Chương 1763. Thiên tử vọng khí, muốn nuốt thiên hạ (5)
Thiên tử vọng khí, muốn nuốt thiên hạ (5)
Chỉ là Cơ Trường Sinh không dễ bị thuyết phục như vậy.
Sau một hồi im lặng, Cơ Soái cũng mở miệng nói: “Nói cho Thần Quân biết, bây giờ Đại Càn và Yêu Đình đang hợp tác chặt chẽ, và hoàng đế Đại Càn của tôi là cháu trai của Yêu Đình Hiện Nhiệm Yêu Sư. Chúng tôi đã đoàn kết để hợp tác chặt chẽ với nhau.”
Ngụ ý trong lời nói của Cơ Soái đương nhiên là đừng có chia rẽ mối quan hệ của Đại Càn và Yêu Đình chúng tôi.
Nhưng phản ứng của Thần Quân nằm ngoài dự đoán của Cơ Soái.
Thần Quân kinh ngạc nói: "Yêu Đình hiện tại là Yêu Sư? Yêu Sư Nhất Mạch còn chưa chết sao? Yêu Đình thật là to gan, cũng dám tin tưởng cái hố Yêu Sư Nhất Mạch này."
Hồ Vương tức giận: "Thần Quân dù lợi hại, cũng đừng xúc phạm Yêu Sư Nhất Mạch của ta. Bản Vương biết hai đời trước Yêu Sư phạm phải một số sai lầm làm tổn hại đến lợi ích và uy danh của Yêu Đình. Tuy nhiên Bản Vương đã dạy cho hai thế hệ Yêu Sư này một bài học,lần hợp tác này của Đại Càn và Yêu Đình là do Bản Vương chỉ đạo. Thần Quân mạnh thì sao? Vẫn không thể thoát khỏi âm mưu của Yêu Sư Nhất Mạch chúng ta.”
Thần Quân nhìn Hồ Vương một cách kỳ lạ.
Rồi ánh mắt ngày càng kỳ lạ.
"Ngươi là Yêu Sư đời thứ ba của Yêu Đình?"
Hồ Vương kiêu ngạo nói: "Đúng vậy, chính là Bản Vương."
Thần Quân ngữ khí có chút kinh ngạc: "Khí vận của ngươi, vận mệnh…Chắc chắn rồi. Ngươi phúc khí thâm hậu, nhưng lại có thể giết chết người thân bằng hữu xung quanh, ngươi phạm phải sát cô tinh, nhưng luôn dem vận hạn truyền cho thế lực mà nó thuộc về. Yêu Sư Nhất Mạch các ngươi không hổ là Nhất Mạch bị nguyền rủa, các ngươi đều là đại tài."
Nếu như hắn ta có loại thuộc hạ này, việc đầu tiên hắn ta sẽ làm chính là đem nó giao cho Thần Hậu.
Khắc chủ tuyệt đối.
Hồ Vương nổi trận lôi đình.
May thay Yêu Hoàng đã đứng ra và giúp Hồ Vương ra mặt.
“Với tư cách là Thần Quân làm chuyện gây bất hòa như vậy thật quá đáng.” Yêu Hoàng bất mãn nói.
Hồ Vương là trợ thủ đắc lực nhất của ông ta.
Thần Quân nhắm vào Hồ Vương như vậy, rõ ràng là vì hắn ta muốn thủ tiêu những trợ thủ đắc lực nhất của ông ta.
Yêu Hoàng đương nhiên không hài lòng.
Thần Quân: "... Yêu Hoàng, bản quân là đang giúp ngài."
Yêu Hoàng cười lạnh một tiếng: "Đa tạ Thần Quân nhắc nhở, nhưng ta có kế hoạch của mình, cho nên không cần Thần Quân lo lắng."
Thần Quân bất lực đành phải cười khổ nói: “Yêu Hoàng, bản quân rất muốn kết bạn với ngài, cho nên ta mới nhắc nhở ngài. Hồ Vương chí lớn nhưng tài mọn, Yêu Sư Nhất Mạch bị thiên đạo cự tuyệt. Nếu như ngài trọng dụng Hồ Vương, lấy khí vận cùng thực lực của ngài đương nhiên sẽ không bị tổn hại, nhưng chỉ sợ Yêu Đình có thể sẽ rơi vào diệt vong vĩnh viễn, cho nên đừng trách bản quân nói không lường trước."
Yêu Hoàng lạnh lùng nói: “Ta dám trọng dụng Hồ vương, ta đương nhiên tin tưởng Hồ Vương sẽ làm cho Yêu Đình hưng thịnh. Thần Quân và ta không giống nhau, không cần nhiều lời."
Hồ Vương cảm động đến ngơ ngẩn.
Sĩ vì tri kỷ mà chết
Bản Vương nhất định làm cho Yêu Hoàng cúc cung tận tuỵ cho đến chết.
Lòng trung thành của Hồ Vương rất kiên định.
Yêu Hoàng tự nhiên nhìn ra được sự cảm động của Hồ Vương, trong lòng cười đắc ý.
Quả là một trợ thủ tốt.
Vừa thông minh vừa biết ơn.
Thần Quân còn muốn chia rẽ trợ thủ đắc lực của Bản Hoàng, thật nực cười.
Thần Quân không nói nên lời.
Hắn cuối cùng nhắc nhở: "Tuy rằng trọng dụng Yêu Hoàng, cũng không nhất thiết phải giao toàn bộ quyền lực cho nàng, phải biết rằngYêu Sư Nhất Mạch càng dùng lực tổn thất sẽ càng thảm. Yêu Đình đã phạm phải vấn đề này hai lần rồi, lần một rồi lại lần hai, ngài không thể lại để xảy ra lần ba chứ Yêu Hoàng. Bằng không ngài nhất định sẽ làm trò cười cho thiên hạ."
Yêu Hoàng thản nhiên nói: "Không cần Thần Quân lo lắng, bản hoàng ta trong lòng tự biết rõ."
Thần Quân: "..."
Ngài có một con gà…số cà tím.
Hắn ta hoàn toàn không nhìn thấy số của Yêu Hoàng ở đâu.
Sau khi nhìn thấy Yêu Hoàng e rằng hắn sẽ phải sống bằng cách làm ra vẻ dễ thương.
Quá thảm mà.
Nhưng rõ ràng kẻ này thực lực rất mạnh, khí vận bất thiên.
Thần Quân thực sự muốn lôi kéo hắn về phe mình.
Nó cũng cần thiết để lôi kéo.
Là kẻ địch của Yêu Hoàng, có thắng được hay không là một chuyện, nhưng có xứng đáng hay không lại là chuyện khác.
Đẩy Yêu Hoàng cho Thần Hậu, Thần Quân thầm nghĩ cơ hội chiến thắng của mình sẽ ngay lập tức giảm đi một nửa.
Tất nhiên không thể chấp nhận mạo hiểm như vậy.
Vì vậy Thần Quân nói: "Yêu Hoàng, ta biết ngươi cùng Thần Hậu ngầm có giao kết, nhưng Thần Hậu ở thiên hạ không phải là đồng minh của ngươi. Nàng có dã tâm, nếu xuống hạ giới, nàng nhất định sẽ mưu mô chiếm vị trí của Yêu Đình Hoàng.
Yêu Hoàng lần này im lặng không phản bác.
"Thành tích vĩ đại" của Thần Hậu đã lan rộng sau trận chiến lần trước .
Nói thật, Yêu Hoàng cũng sợ thủ đoạn của Thần Hậu.
Nguyên Minh chủ được coi là rồng với phượng nhưng cũng đã rơi vào tay của Thần Hậu.
Thần Hậu là chí tôn của thiên đình, rất nhiều quyền hành đã bị Thần Hậu chiếm đoạt, ở thiên đình cùng hợp tác với Thần Hậu.
Yêu Hoàng mặc dù cho rằng mình rất mạnh, nhưng hắn cũng hieur rõ bản thân ông ta.
Thần Hậu tuyệt đối không yếu hơn ông ta.
Quan trọng nhất, Yêu Hoàng thực sự lười biếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận