Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 866: Nguỵ đảng bắt đầu hành động (2)

Lam Tình càng nghĩ càng cảm thấy mình nên đặt cược lớn hơn.
Dựa vào thực lực của thiên đình, cho dù bản thân thật sự chết đi thì chuyện đảo ngược thời không cứu sống bản thân mình thêm lần nữa cũng không phải chuyện khó.
Mình vẫn chưa phát triển đến mức mà ngay cả cấp bậc như Thiên Đế cũng không cứu sống nổi.
Mà bản thân mình cũng có thể tận dụng cơ hội lần này để tiến vào tầm ngắm của Thiên Đế.
Đó chính là cơ hội tốt để một bước lên trời.
Nàng sẽ trở thành người may mắn được vạn giới ngưỡng mộ.
Lam Tình nghĩ đến đây, sắc mặt có chút đỏ bừng.
Tội Ngạo đã phát hiện Lam Tình không đúng lắm, nhưng hắn không biết là vì sao.
Đợi sau khi Lam Tình lại hạ xuống một quân cờ trắng nữa, Tội Ngạo liền hỏi ngay lập tức:
"Mới nãy vì sao ngươi lại hỏi đến thần minh của lục địa Tây? Thần minh của lục địa Tây có gì đó bất thường sao? Bọn họ không phải là bị đuổi từ trên trời xuống chứ?"
Năng lực của Kẻ trộm lửa và Người quan sát không giống nhau. Kẻ trộm lửa thiên về phá hoại và trộm cướp, không có năng lực trên phương diện quan sát.
Cho nên tình huống mà hắn hiểu biết còn không nhiều bằng Lam Tình.
Lam Tình nghĩ ngợi một hồi, vẫn là tiết lộ một vài việc cơ mật cho Tội Ngạo:
"Thần minh của lục địa Tây quả thật có chút bất thường. Thần Vương rất mạnh, mạnh đến mức không thuộc về nhân gian."
Nghe thấy Lam Tình nói như vậy, Tội Ngạo thở phào một hơi, cười khẽ nói:
"Cái này cũng không kỳ lạ. Thế giới bản địa cũng luôn tồn tại một cường giả nghịch thiên. Thế giới này chỉ có một con mèo yêu, cho dù ta ở bên ngoài thế giới nhưng cũng có thể cảm ứng được sức mạnh của nó đang trong thời kỳ đỉnh cao. Nếu như để cho nó đi ra, đoán chừng không cần đến thời gian nửa năm là nó liền có thể vượt qua ta rồi. Thần Vương của Lục địa Tây là vua của chúng thần, thực lực rất mạnh cũng không làm cho người ta bất ngờ.
Lam Tình gật đầu từ tốn, nhưng trong lòng lại nói nếu như ngươi biết Thần Vương có thể sản sinh hàng loạt, phỏng chừng ngươi sẽ bị doạ đến vỡ mật.
Thần minh được sản sinh hàng loạt, cho dù chỉ là ngụy thần của thế giới bản địa thì vẫn vượt qua phạm vi năng lực của bọn họ.
Nếu như Tội Ngạo có thực lực trực tiếp sản xuất ra mấy trăm vị thần minh thì hoàn toàn đủ để san phẳng thế giới này.
Nhưng Lam Tình không báo cho Tội Ngạo biết tình hình này, cũng không phải vì lo lắng hắn biết. Trên thực tế, hiện tại nàng đã xác nhận được rằng Tội Ngạo cũng đang bị vây khốn.
Nàng có hơi thương hại cho Tội Ngạo.
Vốn dĩ là một nhân vật phản diện diệt thế trâu bò mạnh mẽ, xem toàn thế giới này như là vật trong bàn tay của mình.
Nếu như hắn biết vai trò của hắn trong chuyện này không khác gì con sâu cái kiến, Lam Tình lo rằng tâm trạng của hắn sẽ sụp đổ.
Làm người vẫn nên lương thiện một chút.
Với tư cách là Người quan sát, nàng rất đồng cảm với Tội Ngạo, hy vọng Tội Ngạo có thể vô tri mãi như thế, làm một gã hồ đồ.
Dù sao những lời nàng nói với Tội Ngạo đều là sự thật, thần vương của lục địa Tây quả thật rất mạnh.
Hùng mạnh đến nỗi nàng cũng chưa chắc đã nắm bắt được lực lượng của địch.
Nhưng Tội Ngạo không hiểu được ẩn ý trong lời nói của nàng thì cũng không phải là chuyện của nàng.
Còn về thần vương nọ của lục địa Tây... Lam Tình đã nghĩ đến việc từ từ đi theo Nguỵ Quân, lòng nói trừ khi là Đạo Tổ đích thân đến, bằng không có mạnh đi nữa thì đứng trước mặt Nguỵ Quân cũng là đưa đồ ăn.
Tội Ngạo đương nhiên không biết Lam Tình đang nghĩ cái gì.
Theo logic của hắn, phán đoán của hắn là hoàn hảo không có kẽ hở.
Nhưng hắn cũng không phải là đồ ngu. Mặc dù chưa nghe ra ẩn ý của Lam Tình, nhưng hắn vẫn cảm nhận được có chút điềm báo chẳng lành.
Tội Ngạo nhíu mày, nói với Lam Tình:
"Đạo hữu có thể tạm ngưng ván cờ, để ta cũng được quan sát tình hình trong thế giới này hay không?"
Hắn không làm được việc này.
Nhưng Lam Tình có thể.
Đương nhiên Lam Tình cũng chỉ có thể biết đại khái, muốn tự mình làm mọi thứ thì không thể nào rồi.
Vả lại Người quan sát chắc chắn phải lọc bỏ rất nhiều thông tin vô hiệu, chẳng hạn như chuyện nam hoan nữ ái, nhân yêu kết hợp và chuyện thường ngày của đa số người bình thường.
Lam Tình từ chối thẳng đề nghị của Tội Ngạo.
"Đạo hữu đã bị vây hãm ở nơi này, nhìn cũng vô dụng, hà tất phải tăng thêm phiền não như thế?"
"Xin đạo hữu giơ cao đánh khẽ, chúng ta cũng tạm thời nghỉ ngơi một lát. Thời gian dài đằng đẵng, nếu hai ta cứ toàn lực đánh cờ thì cũng không tốt cho cả hai. Ta cũng không muốn phân rõ sống chết với đạo hữu."
Tội Ngạo nói.
Việc không có lợi ích, hắn cũng lười làm.
Còn về Lam Tình, vốn dĩ nàng muốn giết chết Tội Ngạo, nhưng biết được thần minh của lục địa Tây không phải là người của hắn, rất nhanh nàng đã ý thức được Tội Ngạo cũng là một công cụ.
Trong mắt nàng, Tội Ngạo đã là một người sắp chết.
Nàng không cần phải liều mạng tại đây.
Nghĩ đến đây, Lam Tình liền thay đổi thái độ, lại hỏi:
"Ngươi muốn nhìn ai?"
Nếu như Tội Ngạo muốn nhìn thần vương của lục địa Tây, vậy Lam Tình chắc chắn sẽ không đồng ý.
Nếu Thần Vương số 1 không phải là đường lui của Tội Ngạo, thì chứng tỏ xần còn có đại năng khác đang chơi cờ, hơn nữa xác suất cao là người mà bọn họ không thể đối kháng.
Lam Tình không muốn đâm đầu vào chỗ chết.
Nhưng Tội Ngạo căn bản không có hứng thú với thần vương của lục địa Tây.
"Bản đồ thế giới đã đưa ra phản hồi về khí vận. Hiện nay nơi có khí vận mạnh nhất là Càn quốc, mà giới hạn trên của Càn quốc được quyết định bởi Càn đế. Nếu như kế hoạch của ta có sơ suất thì cũng chỉ có thể xuất hiện trên người hoàng đế. Nếu Hoàng đế của Càn quốc thật sự là kỳ tài ngút trời, lại còn được ý chí thiên đạo tăng cường trở thành đứa con của thế giới thì quả thực có thể giết ngược lại ta."
Tội Ngạo càng nói, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận