Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 73: Một lần tiên đoán (length: 8255)

Nói như vậy có chút hoang đường, nhưng sự thật chính là, theo Edgar, Eric - White cũng tốt, Harry - Smith cũng được, cùng bọn hắn so sánh, hắn ưu thế lớn nhất thì ở chỗ chính mình không có gì cả.
Cái này, không phải trò đùa.
Bởi vì Eric cùng Harry đã đứng tại Kim Tự Tháp đỉnh phong, nhiều một cái Anson không nhiều, thiếu một cái Anson không ít, Anson đối bọn hắn tới nói giá trị có hạn.
Nhưng đối với sự nghiệp vừa mới cất bước lại nắm giữ William - Morris làm hậu thuẫn Edgar tới nói, lại là một cái khác câu chuyện, hoàn toàn khác biệt câu chuyện.
Hắn, nguyện ý vì Anson dốc hết tất cả.
Cho nên, hắn cần buông tay đánh cược một lần.
Trước mắt, Anson không có mở miệng, chỉ là yên tĩnh nhìn sang, Edgar liền biết, hiện tại chính là mình đập nồi dìm thuyền toàn lực ứng phó thời điểm.
"Khụ khụ."
Edgar hắng giọng.
"Đây là William - Morris hội nghị. Harry không biết ta, nhưng ta biết hắn, tại William - Morris, chỉ sợ không có người không biết Harry - Smith."
"Hắn là một cái cuồng vọng tự đại khốn nạn, nhưng hắn xác thực thực phi thường có năng lực."
"Hắn sẽ xoa thật dày ba lớp keo xịt tóc, dù cho gió lốc đến cũng sẽ không lộn xộn, hắn sẽ mang lên một khối Rolex, có lẽ, hắn sẽ còn đứng tại phòng làm việc của mình trước cửa sổ, bảo đảm ngươi sẽ không bỏ qua ngoài cửa sổ Century City cảnh tượng, để ngươi ý thức được hắn văn phòng tại tầng mười bảy vị trí."
Lời nói, hơi có vẻ lộn xộn, nhưng đặc biệt sinh động, những cái kia vụn vặt chi tiết dễ như trở bàn tay liền đem hình ảnh phác họa ra.
" 'Ta thấy qua vô số diễn viên, vô số... ' có lẽ, lúc này hắn sẽ còn liệt kê một số nặng cân cấp tên, gia tăng chính mình ngữ điệu, sau đó lại tiếp tục, 'Nhưng là ngươi cho ta cảm giác lại không giống nhau, chỉ có số ít mấy vị diễn viên có thể cho ta như vậy cảm giác, tỉ như Marlon - Brando' ."
"Hắn nhất định sẽ nâng lên Marlon - Brando. Mỗi lần đều là như thế, nam diễn viên thì là Marlon; nữ diễn viên thì là Audrey - Hepburn."
"Bởi vì tại Marlon cùng Audrey nghề nghiệp kiếp sống thời kỳ cuối, Harry mới vừa tiến vào William - Morris bộ phận văn thư công tác thời điểm, hắn không chỉ có khoảng cách gần gặp qua bọn họ, hơn nữa còn đã từng đảm nhiệm người đại diện trợ lý của bọn họ một đoạn thời gian, ngẫu nhiên giúp chân chạy, ngẫu nhiên giúp điện thoại và thư từ liên hệ."
"Hắn luôn luôn không biết mệt mỏi địa kể những chuyện bịa về Marlon và Audrey, đương nhiên, lại có ai có thể cự tuyệt Marlon - Brando cùng Audrey - Hepburn đâu??"
"Siêu sao, không hề nghi ngờ siêu sao."
"Nhưng ta hi vọng ngươi hỏi hắn một vấn đề, 'Ta làm thế nào để trổ hết tài năng? Ta làm thế nào biểu dương chính mình đặc sắc, chứng minh chính mình có năng lực trở thành siêu sao' ?"
Anson nhẹ nhàng nâng lên cằm, Edgar xác thực bắt lấy một cái trọng điểm, mà lại có thể nhìn ra được, Edgar đối Harry cũng có đủ hiểu biết.
Vấn đề kia, xem ra cũng là Harry khiếm khuyết.
Sự thật, xác thực như thế.
Theo Edgar, Harry - Smith thế mạnh là ở kinh doanh quan hệ nhân mạch lại không có năng lực giám định và thưởng thức nghệ thuật.
Có ý tứ gì?
Nói cách khác, Harry xưa nay chưa từng tự mình bắt đầu từ số không bồi dưỡng được siêu sao hạng A.
Nếu như là nghệ sĩ có nhất định cơ sở, hắn khắp nơi có thể căn cứ vào chính mình khéo léo và mạnh về giao tiếp để mở ra cục diện, ngược lại chọn lựa hợp tác với đạo diễn lớn, nhà sản xuất lớn, diễn viên lớn thì sẽ không phạm sai lầm, nhưng cụ thể đến một bộ tác phẩm như thế nào, tác phẩm nào phù hợp, tại sao muốn chọn bộ tác phẩm này, hắn thì hoàn toàn mù mờ.
Thiếu sức sáng tạo, cũng thiếu sức tưởng tượng.
Cho nên, Harry không biết phải làm thế nào để bồi dưỡng diễn viên, chỉ là căn cứ trên cơ sở hiện tại của diễn viên để chải chuốt, phát triển, tìm kiếm cơ hội đột phá hơn nữa.
Đương nhiên, đây cũng là một năng lực vô cùng khó có và cực kỳ quan trọng —— đối với diễn viên hạng hai, hạng ba thì là như thế, nhưng đối với người mới thì lại vô cùng không hữu hảo.
Mà lại, Harry tôn trọng "Siêu sao", hắn tin tưởng vào mị lực của siêu sao, tỉ như Marlon và Audrey, cho nên hắn càng muốn tiêu tốn thời gian vào các ngôi sao ở đỉnh cao.
Vậy nên hiện tại mà nói, Harry đang nắm giữ ba nghệ sĩ hạng đỉnh, nằm giữa hạng nhất và hạng hai là Michael Bay, Natalie - Portman và Meyer - Gibson, hơn 80% thời gian làm việc của anh đều là xoay quanh bọn họ, bận không qua nổi.
Chính bởi vì như thế, Edgar mới cầu Anson hỏi vấn đề kia. Edgar tin tưởng, Harry không có cách nào cho ra một câu trả lời làm người vừa lòng.
Anson khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, để lộ một tia hiếu kỳ, "Ta cho rằng William - Morris coi trọng thâm niên, ngươi bày kế sau lưng Harry như vậy, thật sự không có vấn đề sao?"
Edgar không nhịn được cười lên, "Ta phải nói thế, bây giờ đã là thế kỷ 21, ngành kinh doanh đã không còn là cảnh tượng của những năm tám mươi nữa."
Một chút dừng lại, nhẹ nhàng nhún vai, "Hoan nghênh đến với Hollywood?"
"A." Anson ưa thích câu trả lời này, Edgar không có che giấu dã tâm của mình, đủ thản nhiên và cũng đủ thẳng thắn, "Vậy còn cuộc gặp mặt với Innovative Artists thì sao? Chúng ta đều biết, Innovative Artists hiện tại cũng là ông lớn của ngành."
" 'Này, Anson. . .' " Edgar bóp cổ họng nói ra.
Anson trực tiếp vui vẻ cười rộ lên, "Ngươi có thể dùng giọng của mình nói, có người nói, ngươi là một diễn viên vô cùng tệ mà?"
Edgar cũng không ngại, mở hai tay ra, "Cho nên ta trở thành một người đại diện."
Anson thoải mái cười lớn.
Edgar trở về giọng thật, "Eric - White có thể nói như vậy, 'Chúng tôi là công ty mạnh nhất' đơn giản trực tiếp, 'Tất cả diễn viên Hollywood đều khao khát được gia nhập Innovative Artists, đặc biệt là diễn viên mới, chúng tôi đều biết Innovative Artists nắm trong tay nguồn lực tốt nhất và hệ thống tốt nhất Hollywood' ."
Oa nga, tự tin như vậy?
Edgar khẽ giật khóe miệng, "Anson, đây là ta nói, không phải Innovative Artists, bởi vì đây là sự thật, bọn họ có sự tự tin như vậy và cũng có sức mạnh như vậy. Mặc dù theo báo cáo tài chính doanh thu thì chúng ta, William - Morris đã đuổi kịp Innovative Artists, bây giờ hai công ty chẳng phân biệt được cao thấp."
"Nhưng là. . ."
"Xét về sức ảnh hưởng, chúng ta kém hơn Innovative Artists."
"Điều này, đúng là sự thật."
"Anson, ngươi có biết 'câu lạc bộ 20 triệu' là từ đâu ra không? Còn 'những kẻ cặn bã' và 'Bạn bè' đã giúp ngươi nhận được chú ý là từ đâu ra không?"
Không cần trả lời, kết hợp trước sau ngữ cảnh, đáp án liền đã rõ ràng —— công ty quản lý Innovative Artists.
Anson lông mày khẽ nhướn lên, "Oa nga, ta thừa nhận, ngươi làm ta trở tay không kịp, ta không nghĩ tới, ngươi lại đánh giá đối thủ cạnh tranh như thế."
Edgar cũng không để ý, "Chê bai đối thủ mạnh mẽ và xuất sắc, thực sự tương đương với phá hủy sự tự tin của mình. Ngược lại, thừa nhận đối thủ xuất sắc thì là bước đầu tiên để hoàn thành sự thay đổi của bản thân."
Ở trong giới danh lợi, giữ được tâm thái như thế, không phải chuyện dễ dàng.
Edgar lại nói thêm, "Huống chi, đây là nhận thức chung của ngành, chúng ta đều biết, ác long thì ở đó, phủ nhận sự thật sẽ chỉ khiến mình trông ngu xuẩn, Innovative Artists đã chứng minh được chính mình, chúng ta không cần thiết phải mạnh miệng."
Anson ngược lại có chút hiếu kỳ, "Thế nhưng, tại sao ngươi không gia nhập Innovative Artists để trở thành một người đại diện chứ?"
Edgar nhìn Anson một chút, "Điều này không liên quan đến chuyện chúng ta đang thảo luận."
Anson không đồng ý, "Đã ngươi cho rằng Innovative Artists mạnh mẽ như vậy, nhưng ngươi lại không gia nhập Innovative Artists, điều này rõ ràng là mâu thuẫn."
Edgar suy nghĩ một chút, "Ngươi nói đúng, ta vừa phạm sai lầm."
Sảng khoái thừa nhận sai lầm.
"Việc ta không gia nhập Innovative Artists, thực chất là cùng vấn đề ngươi sắp đối mặt, không phải Innovative Artists không tốt, mà chính là nói ngươi có thích hợp với mô hình kinh doanh của Innovative Artists không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận