Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 72: Hai loại khả năng (length: 8215)

Leonardo - Di Caprio, nghe nói mẫu thân hắn lúc mang thai xem triển lãm tranh, đi đến trước tác phẩm của Leonardo - Da Vinci, đứa bé liền đạp vào bụng, thế là mẫu thân mới đặt cho đứa bé cái tên "Leonardo".
Anson nhìn về phía Edgar, có chút bất ngờ, "Vậy nên, mẫu thân ngươi là lúc xem tranh của Edgar - de - Gas thì cảm nhận được thai động, cho nên mới đặt tên cho ngươi là Edgar sao?"
Edgar nhẹ nhàng nhún vai, "Ít nhất thì nàng nói với ta là như vậy."
"Nàng lúc còn trẻ mãi mà không mang thai được, nàng và phụ thân đều rơi vào tuyệt vọng, cho nên khi nàng phát hiện cuối cùng mình đã có thai, nàng đã nhìn chằm chằm vào bức tranh kỷ niệm chép sơn dầu treo trong phòng làm việc của bác sĩ, 'Chờ đợi' do De Gas sáng tác vào năm 1882, nàng cảm thấy đây là một tín hiệu."
"Trong bức tranh đó, De Gas vẽ một vũ công ba lê đang nghỉ ngơi chờ đợi ra sân, không nhìn thấy biểu cảm của nàng, nhưng lộ ra có chút lo lắng có chút khẩn trương, mẫu thân muốn, nàng có thể hiểu được tâm trạng của cô gái đó."
Vốn dĩ, Anson chỉ là thuận miệng hỏi thăm chút thôi, lại không ngờ nhận được một câu chuyện.
Một câu chuyện cảm động lòng người.
Anson lại nhân cơ hội hỏi thêm, "Vậy, hiện tại nàng mọi chuyện đều tốt chứ?"
Edgar nhẹ nhàng gật đầu, "Đúng, mọi chuyện đều tốt." Khóe miệng khẽ nhếch lên, trong thần sắc lại lộ ra chút lẫn lộn, rất khó để miêu tả là một loại tình cảm gì, nhưng hiển nhiên, phía sau đó vẫn còn câu chuyện của bọn họ.
Edgar hơi dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Anson, nở một nụ cười bất đắc dĩ, "Ngươi rất lợi hại, chúng ta ngồi ở đây thảo luận về mẫu thân ta, lại không liên quan gì đến ngươi, vị trí có vẻ hơi khó hiểu."
"À." Anson cười rộ lên, "Ở Hollywood, ai cũng muốn nói về mình, ta ta ta, vĩnh viễn mong chờ ánh đèn chú ý vào mình, ai cũng như vậy. Tin ta đi, ngươi sẽ có cơ hội được thoải mái thảo luận về ta."
Edgar khẽ cười một tiếng, nhẹ gật đầu biểu thị đồng ý, "Đây là sự thật. Vậy liên quan đến ta, ngươi còn muốn biết gì, cứ nói thẳng, trừ mật khẩu tài khoản ngân hàng của ta, cái gì ta cũng đều có thể thoải mái chia sẻ."
Lấy lui làm tiến.
Nhìn Edgar mở rộng hai tay không chút giữ lại, Anson biết, hôm nay đến cửa không giống lần trước ở nhà hát, hắn cũng cần phải thay đổi thái độ.
"Edgar, ta muốn nói cho ngươi, ta đã tìm được người đại diện."
Edgar không hề bất ngờ, ngược lại bắt được ý ngoài lời trong lời nói của Anson, "Nhưng còn chưa ký hợp đồng, đúng không? Hay nói cách khác, dù đã ký hợp đồng, thì vẫn nên mở ra những khả năng khác để lựa chọn, dù sao thì, đây là Hollywood, chúng ta chẳng biết ngày mai sẽ có chuyện gì."
"Ha ha." Anson vui vẻ cười lớn.
Edgar không chần chờ, nắm bắt cơ hội chủ động tấn công, "Tiện thể nói cho ta biết, ngươi định ký hợp đồng với ai?"
Anson không trả lời ngay, mà là ngẩng mắt nhìn thẳng vào Edgar.
Edgar không né tránh cũng không do dự, bình thản đón nhận sự dò xét của Anson, "Ít nhất, ta có thể biết một chút xem đối thủ của mình là ai."
Thật ra, chuyện này không tính là bí mật gì, trong giới kinh doanh thì chẳng mấy chốc sẽ lan ra hết, công khai cũng không có gì là xấu.
Trên thực tế, không những không có gì xấu mà việc công khai cạnh tranh còn có thể xua tan ngưu quỷ xà thần, đồng thời mang lại sự cạnh tranh lành mạnh.
Có lẽ, nó có thể giúp Anson nhìn rõ cục diện trước mắt.
Tất cả, đều là do Darren đang giúp đỡ tạo mối quan hệ.
Mặc dù Darren ở New York, bận rộn với công việc của mùa cuối cùng "Sex_And_The_City", nhưng tranh thủ lúc rảnh rỗi, hắn từ đầu đến cuối vẫn không quên chuyện của Anson.
Không chỉ giúp Anson tìm người đại diện, mà còn chọn ra hai người dự bị.
"Nhà sáng tạo nghệ thuật mới Eric - White."
"Còn có William - Morris Harry - Smith."
Hai người đại diện đến từ hai công ty quản lý hàng đầu ở Hollywood hiện tại, trong đó có một người còn là đồng môn của Edgar.
Edgar không ngờ lại nhận được đáp án như vậy.
Nhưng kỳ lạ là, hắn không cảm thấy thất bại hay áp lực, mà ngược lại ý chí chiến đấu sục sôi, "Ừ, không chỉ một mà là hai, mà đều là những người tốt nhất, đây có phải nói rằng con mắt nhìn người của ta chuẩn không??" Edgar nhẹ cười, một bộ dáng nóng lòng muốn thử.
Lúc này, Edgar chú ý đến vẻ mặt hơi hoang mang của Anson, hắn giải thích, "Eric - White và Harry - Smith đều là người đại diện hàng đầu của giới này, họ không chỉ làm việc ở những công ty quản lý tốt nhất mà còn có năng lực cá nhân xuất sắc, không còn nghi ngờ gì nữa, tên của họ cũng là danh thiếp tốt nhất."
Anson hoàn toàn không biết gì về ngành đại diện, những cái tên này đối với hắn cũng không có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ, Edgar khẳng định, chứng minh được các mối quan hệ của Darren, "Vấn đề này, đối với ngươi mà nói, tình hình có vẻ không ổn lắm phải không?"
Edgar mở rộng hai tay, "Thực sự như vậy, cực kỳ cực kỳ tệ."
Lộ ra một nụ cười khổ.
Chỉ dừng lại một thoáng, cũng không hề bối rối, Edgar tiếp tục nói, "Tuy nhiên, ta không cần phải nói dối, vì những thông tin này chỉ cần hỏi thăm một chút, lý lịch, thành tích của họ sẽ thấy ngay, không cần ta nói ngươi cũng nhận ra họ quả thật là những người giỏi nhất trong giới."
"Nhưng mà."
"Anson, thứ lỗi cho ta nói thẳng, ta cho rằng đây là một sai lầm."
Anson khẽ nhướng mày, "Sai lầm?"
Lúc này mới có thể nhận ra sự khẩn trương của Edgar, dù sao, hắn cũng cần đối mặt với hai quyền vương hạng nặng, tự tin thì tự tin, nhưng không thể tự tin một cách mù quáng.
Edgar dừng lại một chút, nắm tay lại, che giấu đầu ngón tay đang run nhè nhẹ của mình, sắp xếp lại suy nghĩ, trong khốn cảnh tìm ra một mạch suy nghĩ.
"Hay là thế này, ta đánh cược với ngươi một ván, ta có thể nói cho ngươi biết, khi ngươi gặp mặt với họ, những buổi họp đó sẽ diễn ra như thế nào."
"Nếu ta sai, ngươi cũng không cần để ý tới ta, chọn một người trong số họ, ta tin rằng ngươi đều có thể có được một tương lai tươi sáng."
"Nhưng nếu ta đúng, xin hãy cân nhắc việc ngồi xuống nói chuyện với ta, nghe những ý tưởng, những kế hoạch của ta, ít nhất hãy cho ta một cơ hội cạnh tranh công bằng."
Vẻ mặt Edgar đầy chân thành —— Mặc dù Anson hôm nay đã cho hắn cơ hội, cùng ngồi xuống nói chuyện, nhưng Edgar rõ ràng về những thiếu sót của mình, những nguồn lực hắn có thể cung cấp vô cùng có hạn, không nói là so với Eric, Harry, ngay cả so với những người đại diện khác cũng không có lợi thế gì, Anson chắc chắn sẽ không chịu khó lắng nghe.
Hắn cần một đột phá khẩu.
Eric và Harry đúng là đối thủ mạnh, nhưng chính vì thế, Edgar lại nhìn thấy cơ hội của mình.
Có lẽ sẽ có người hỏi, có cần phải như thế không? Có đáng phải khổ tâm như vậy không? Chỉ là một diễn viên trẻ tuổi mà thôi, chỉ là vai diễn khách mời trong một bộ phim truyền hình mà thôi.
Edgar lại không nghĩ như vậy, hắn cho rằng, tất cả đều rất đáng.
Lần đầu gặp mặt, chỉ là có một loại cảm giác mà thôi.
Lần thứ hai gặp mặt, trực giác dần trở nên rõ ràng hơn.
Edgar cho rằng, mình cần phải toàn lực tranh thủ Anson, chàng trai trẻ trước mắt này có thể sẽ trở thành một bước ngoặt trong sự nghiệp của hắn.
Nhận ra điểm này, Edgar không chần chừ, dứt khoát tấn công.
Thế nhưng.
Anson vẫn không hề dao động, biểu cảm không có gì thay đổi đặc biệt, trong mắt hiện lên một tia hứng thú, ngược lại hắn cũng tò mò, Edgar đúng là khác với những người đại diện khác, tích cực và chân thành như vậy, thể hiện ra một bộ mặt hoàn toàn khác, vậy thì Edgar đã thấy gì ở trên người hắn?
Tuy nhiên, cũng không quan trọng, ngược lại hắn có thể giữ bình tĩnh, kiên nhẫn xem Edgar còn có quân bài gì.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận