Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 189: Hình tượng nhãn hiệu (length: 8356)

"Eve. Cho nên, ngươi chính là người đại diện?" Eve chỉ vào chính mình, tự giới thiệu bản thân một chút, qua kính chiếu hậu nhìn về phía Edgar.
Edgar liếc Anson một cái, "Edgar." Hơi do dự, nhưng vẫn là nói thật, "Người đại diện tạm thời. Chúng ta còn chưa ký hợp đồng chính thức."
Eve không mấy ngạc nhiên, "À, vậy giống như ta, cố gắng bắt lấy con cá lớn này, sau đó xem thử có thể biến nó thành bước đột phá trong lý lịch của chúng ta không?"
Như vậy...thẳng thắn sao?
Không đợi Edgar đáp lời, Anson đã bật cười, "Các ngươi khẳng định vậy sao, ta là một con cá lớn?"
Vốn nghĩ Eve sẽ nhân cơ hội nịnh nọt một chút, ai ngờ, "Không, đương nhiên không chắc, chẳng qua bây giờ ta đang rải lưới, thử xem thôi. Ta thấy ngươi có tiềm năng, này, Darren-Star vì ngươi học thuộc kịch bản, hơn nữa bài luận của ngươi thắng được đề cử của Amy, ta thấy đáng thử xem sao."
Eve lại nhìn qua kính chiếu hậu một cái.
"Hơn nữa, ta thấy khuôn mặt này cũng đáng để ta đánh cược thử một lần."
Ha ha!
Anson cười ha hả một cách thoải mái, "Cảm ơn."
Eve có vẻ phát giác được ánh mắt của Edgar, bĩu môi, lại qua kính chiếu hậu nhìn Anson, "Đừng hiểu lầm, ta sẽ không hẹn hò với khách hàng. Tất nhiên, nếu chỉ là mối quan hệ qua đường thì ta có thể cân nhắc, nhưng mà phải đợi tới sinh nhật 18 tuổi của ngươi đã."
Trong mắt Anson tràn đầy ý cười, quay đầu nhìn về Edgar, "Thuyền trưởng, xem ra, ngươi gặp phải đối thủ rồi."
Thần thái đó, giọng điệu đó, giống như người vừa bị trêu đùa không phải Anson mà là Edgar vậy.
Edgar cũng cuối cùng hiểu ra, "Ta chẳng lo, ngược lại bị lật tẩy thì đó cũng là việc của nàng, không phải của ta. Ta tin rằng nàng biết làm cách nào thu xếp tình thế rối rắm này, nếu không, đến lúc bị loại bỏ thì chính là nàng."
Xe vừa dừng lại ngay trước đèn đỏ.
Eve dứt khoát quay người lại, "Không cần cứ 'nàng' một tiếng 'nàng' làm gì, ngươi cứ gọi 'ngươi' đi, ta ở đây. Tin ta đi, da mặt ta dày hơn ngươi nghĩ."
Nói xong, Eve nở một nụ cười giả tạo, quay người lại, nụ cười biến mất ngay lập tức, "Vậy nên, Edgar, chúng ta có kế hoạch gì?"
"Ý ta là, về Giải Emmy lần này, ngươi có kế hoạch gì? Mong chờ hiệu quả như thế nào? Muốn tạo ra thông tin gì, hay là cách thức đưa tin nào?"
"Cho ta chút tư liệu, để ta tính toán mưu đồ một chút."
Edgar nhìn Anson——Vốn, Edgar không định tham gia vào lễ trao giải Emmy, cho nên vừa rồi hắn mới khuyên Anson tìm người có quan hệ xã hội; nhưng nếu họ ký hợp đồng hợp tác, thì lại là chuyện khác, như Eve đã nói, hoạt động quan trọng như vậy cần phải có định hướng chiến lược.
Rốt cuộc, Anson là người mới, mỗi cơ hội xuất hiện trước công chúng đều quý giá.
Bây giờ, Eve đã mở lời, Edgar cũng bắt đầu nóng lòng.
Anson dang rộng hai tay, "Ta xin lắng nghe ý kiến chuyên môn."
Edgar hiểu ý, liền nhìn ngay về phía Eve, "Thực tế thì, chúng ta đang thử vai cho một nhân vật, nhân vật quan trọng, chúng ta cần tăng độ xuất hiện trước công chúng."
Khóe miệng Eve khẽ nhếch, "Có chút thú vị, tôi đang lắng nghe đây."
. . .
Anson và đoàn người không về nhà mà phi thẳng đến một tiệm may và thiết kế ở Beverly Hills——Đừng nhìn cái tên tiệm có vẻ bình thường, đây là một cửa hàng may đo trang phục cao cấp danh tiếng ở Hollywood, chuyên may đo vest, lễ phục dạ hội và các dịch vụ cắt xén theo yêu cầu.
Thông thường, khi diễn viên tham dự lễ trao giải hoặc liên hoan phim hay những sự kiện quan trọng tương tự, lúc chọn lễ phục dạ hội có thể chia thành hai loại đơn giản:
Loại thứ nhất, thương hiệu tài trợ. Phần lớn là các diễn viên là người đại diện của nhãn hàng, nhãn hàng sẽ thiết kế lễ phục riêng cho diễn viên, tận dụng nền tảng đó để đôi bên cùng có lợi. Loại thứ hai, tự mình chọn.
Trong đó lại chia làm hai loại, một là hợp tác với các nhà thiết kế, thường là những nhà thiết kế vừa mới bắt đầu hoặc tự xây dựng thương hiệu riêng bên ngoài hệ thống của các nhãn hàng lớn.
Một loại khác là hợp tác với các cửa hàng may đo cao cấp, họ sẽ mang đến những mẫu lễ phục dạ hội của nhiều nhãn hàng, để diễn viên thoải mái lựa chọn——khác với loại thứ nhất là, những lễ phục dạ hội của nhãn hàng sẽ không thiết kế riêng cho từng diễn viên, sau đó cửa hàng sẽ sửa lại dựa trên dáng người.
Tất nhiên, thỉnh thoảng cũng có trường hợp đặc biệt, đến cửa hàng may đo cao cấp để đặt may riêng lễ phục dạ hội theo ý thích, nhưng trường hợp này cực hiếm, rốt cuộc, lễ phục dạ hội đặt may riêng sẽ rất khó trong khâu thiết kế và định hình phong cách.
Tiệm may và thiết kế Beverly Hills là cửa hàng cung cấp dịch vụ loại sau này.
Họ hợp tác với rất nhiều thương hiệu lớn, thường xuyên có thể lấy được mẫu mới nhất, thiết kế khác biệt nhất, đồng thời tự họ cũng có thể hoàn thành lễ phục dạ hội đặt may riêng cao cấp, đáp ứng mong muốn được tỏa sáng của các diễn viên.
Tuy nhiên, nhiều kiểu dáng hơn vẫn tập trung ở mảng trang phục nữ, còn vest và sơ mi của nam thì đã quá quen thuộc, chỉ có rất ít trường hợp đặc biệt mới phá vỡ quy tắc.
Mặc dù vậy, vẫn có sự khác biệt giữa các bộ vest với nhau, làm sao để tìm được nét mới trong những bộ vest cổ điển và đồng thời thể hiện được sức hút cá nhân——Đây, cũng là một môn học.
Hai tiếng, chín bộ vest, giờ Anson đã hiểu vì sao mấy cặp đôi cô dâu chú rể thường nói kết hôn thực sự tốn sức.
Chỉ là mặc rồi cởi, rồi lại mặc vào như một động tác thường ngày đơn giản mà thôi, cứ lặp đi lặp lại liên tục, cũng là một thử thách đối với cả thể lực lẫn tinh thần.
Edgar thừa nhận, có lẽ hắn không có cảm quan về thời trang, không phân biệt chính xác được những điểm khác biệt, nhưng, "Eve, ngươi có chắc là muốn tiếp tục nữa không?"
Eve nhìn Edgar một cái.
Edgar giải thích, "Ý tôi là, tất cả đều tốt, Anson mặc vào đều rất đẹp, đúng không?"
Eve bĩu môi, Edgar còn tưởng nàng sẽ phản bác, ai ngờ nàng lại nói, "Đúng, ngươi nói đúng. Dáng người và tỉ lệ của Anson rất chuẩn, sinh ra đã là móc treo quần áo, hơn nữa về cơ bản, gu thời trang hoàn toàn dựa vào khuôn mặt, những bộ vest này mặc lên người cậu ấy, đúng là mỗi bộ đều mang một vẻ riêng."
Edgar, "Nhưng?"
Eve khẽ cười, "Nhưng mà, điều chúng ta theo đuổi không phải là sự thông thường, bình thường, nhìn lướt qua rồi quên, đúng không? Nếu không, để một khuôn mặt đẹp như vậy, vóc dáng đẹp như vậy, đúng là lãng phí của trời, sẽ bị trời phạt đấy. Edgar, ngươi không muốn Thần Thời trang trừng phạt đâu đúng không?"
Edgar nháy mắt: Hắn nên đáp lời thế nào đây?"Thần Thời trang là ai?"
Eve, "Anna-Wintour."
Edgar: . . .
Eve đành phải giải thích, "Mặc dù Giải Emmy không được chú ý nhiều như Oscar và Quả Cầu Vàng, nhưng giới thời trang vẫn dành sự quan tâm, nếu Anson có thể nổi bật và lọt vào mắt xanh của Anna-Wintour, dù chỉ một cái nhìn thôi, cũng là một chuyện tốt cho cậu ấy."
Suy nghĩ một chút.
Eve tiếp tục, "Trước hôm nay, tôi đã xem qua hình ảnh quảng cáo của Anson, kể cả 'GQ' và lần bị phóng viên bao vây bên ngoài phim trường."
"Từ trước tới nay, phong cách của cậu ấy thiên về hướng tươi sáng, phóng khoáng, đẹp trai, phát huy tối đa khí chất của cậu ấy, đây cũng là ấn tượng đầu tiên mà chúng ta có về Anson."
Edgar chen vào, "Như vậy không tốt sao? Như vậy có nghĩa, Anson có thương hiệu riêng, không phải sao?"
Eve gật đầu, "Đúng, đối với người mới mà nói, có được thương hiệu là bước đầu tiên, một bước đột phá khó khăn, nhưng điều chúng ta theo đuổi không chỉ như vậy, cậu nói xem?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận