Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 151: Phá cục cơ hội (length: 8712)

Đèn rực rỡ vừa lên, màn đêm tàn tạ, Los Angeles bầu trời cũng không phải là "Ái Nhạc chi thành" với màu tím diễm lệ, lại ở trong sắc xanh Khổng Tước yêu kiều để lộ ra một vệt thanh tịnh trong suốt, khiến người ta không khỏi ngắm nhìn mãi.
Cùng Jake tại bãi đỗ xe cáo biệt, hai người mỗi người một đường về nhà, đợi Anson về đến nhà thì cái bụng đã đang kháng nghị dữ dội, ngực dán vào lưng, bụng đói kêu vang, đường huyết sắp không chịu nổi nữa.
Từ xa, đã có thể trông thấy chỗ ở đèn đuốc sáng trưng.
Đẩy cửa ra, tiếng bước chân đạp đạp trên cầu thang vang vọng khắp đại sảnh, James-Franco bước chân vô cùng nhẹ nhàng cũng vô cùng vội vã, hai tay ôm đầy một đống quần áo chạy thẳng xuống.
Giống như một cơn gió lốc.
"Hắc, Anson!"
James đi ngang qua cửa, vừa hay nhìn thấy Anson, chào hỏi một tiếng, nhưng bước chân không dừng lại, lại phành phạch tiếp tục xông vào phòng khách.
Ngồi khoanh chân trên ghế sa lon Chris-Evans hơi thẳng người, hướng Anson vẫy tay, "Hôm nay tan làm muộn vậy sao?"
Anson thuận miệng đáp một câu, "Chúng ta xong việc, kết thúc công việc lại đi chơi một chút, mà này, ngươi đây là chuẩn bị đi du lịch sao?"
Liếc mắt một cái, liền có thể thấy trong phòng khách hai cái vali mở toang trên mặt đất, James đang nhét quần áo vào.
So với "Công Chúa Nhật Ký", "James-Dean" là một đoàn làm phim nhỏ độc lập, toàn bộ chu kỳ quay chụp ngắn hơn nhiều, chỉ khoảng một tháng đã hoàn thành, sau đó James cũng rảnh rỗi một thời gian.
Bất quá, James là người không thích ngồi yên, sự rảnh rỗi của hắn khác với người khác, mỗi ngày đi sớm về trễ, luôn bận bịu với thứ gì đó.
Cảnh tượng trước mắt, bất ngờ, nhưng cũng không ngoài dự đoán, chuyện gì xảy ra trên người James cũng có thể hợp lý.
James cầm hai đôi giày, một đôi giày vải một đôi giày công nhân, quay người nhìn Anson, "Thanh xuân hay vận động chọn cái nào?"
"Thoải mái thì chọn giày vải, phong cách thì chọn giày công nhân." Anson lập tức cho ý kiến, nhìn xung quanh một chút, cầm lấy một gói khoai tây chiên trên bàn, mở ra, bỏ vào miệng, trước hết để cái bụng đang kêu gào thoáng bình tĩnh lại.
James nhìn một lượt, sau đó ném giày công nhân vào vali.
Chris nhìn Anson mồ hôi nhễ nhại nhưng mặt mày tươi tỉnh, có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng nhân vật chính của tối nay là người trước mắt này, sau đó tạm thời nén lại sự tò mò, cười nhẹ nhàng nói với James, "Ngươi không định công bố đáp án sao?"
"A!"
James bừng tỉnh, xoay người, rộng mở hai tay về phía Anson.
"Ta có được cơ hội thử vai, 'Spider Man'."
Một giây, hai giây—— Anson cuối cùng đã hiểu ra, đây là tin vui, hoàn toàn là tin vui, "Oa nga!" kinh hô một tiếng, sau đó không nhịn được lần nữa kinh hô một tiếng, "Oa nga!"
Kiếp trước, James thực sự diễn "Spider Man" nhưng không phải Spider Man Peter-Parker mà là Tiểu Lục Ma Harry-Osborne đồng thời nhờ vai diễn này mà nổi tiếng, mở ra cục diện, trở thành quái già văn nghệ ở Hollywood.
Cho nên, đối với tin tức này, Anson không nghĩ gì nhiều.
Nhưng hiện thực lại là một chuyện khác.
Sống cùng với một đám diễn viên trẻ mới vào nghề, vẫn đang trong giai đoạn thử vai, bị cự tuyệt, tiếp tục thử vai đầy khó khăn, ngày ngày bị thời gian kéo dài, lúc này mới thực sự cảm nhận được sự khổ sở và bất lực trước khi thành danh, sự chờ đợi dằng dặc còn khó khăn hơn so với tưởng tượng.
Bây giờ, hết chờ đợi lại chờ đợi, dày vò rồi lại dày vò thì rạng đông cuối cùng cũng xuất hiện, loại vui sướng và hạnh phúc đó thật mãnh liệt, trong nháy mắt chiếm lấy đại não —— Dù Anson đã biết kết quả thử vai, vẫn thực lòng mừng cho James.
"Chúc mừng!"
"Oa nga, ta nói là, chúc mừng!"
James cảm nhận được sự chân thành của Anson, nụ cười cũng không hề che giấu mà nở rộ, ra vẻ khiêm tốn nói, "Đây chỉ là thử vai thôi, chỉ là thử vai." Anson khoát khoát tay, hoàn toàn không để ý, "Tin ta đi, nhất định có thể thành công, bọn họ chắc chắn phát hiện ra sức hút của ngươi, bọn họ cần phải cho ngươi cơ hội."
Dù không phải Peter-Parker, nhưng họ thực sự cho James cơ hội.
James không khỏi xoa xoa tay lên, "Ngươi cũng nghĩ vậy sao? Ta cũng vậy, ha ha." Nhưng nói xong, James vẫn có chút lo lắng, "Nhưng lần này, mức độ cạnh tranh có lẽ vượt quá tưởng tượng."
Anson lập tức hiểu ra, "Bọn họ không giữ bí mật tên dự án."
Điều đó đồng nghĩa với việc cạnh tranh công khai.
James gật gật đầu, "Dự án này, muốn giữ bí mật cũng không thể."
"Ta nghe người đại diện nói, từ năm 1985 đã bắt đầu chuẩn bị được phê duyệt, thậm chí vào năm ngoái từng qua tay James-Cameron, Cameron còn viết kịch bản 45 trang cho bộ phim, nhưng hai công ty nắm bản quyền lại nảy sinh bất đồng."
"Cuối cùng, không thành."
"Những năm này bản quyền đổi tay nhiều công ty điện ảnh và phòng làm việc độc lập, cuối cùng rơi vào tay Sony Columbia Pictures, nhưng việc chọn đạo diễn cũng khó khăn."
Tình hình chuẩn bị của "Spider Man" trắc trở ngoài sức tưởng tượng, xét cho cùng, bây giờ là thời đại phim khoa học viễn tưởng, phim tình cảm thịnh hành.
Nguyên nhân căn bản vẫn là nằm ở bản gốc.
Từ những năm 90 đến thập niên đầu của thế kỷ 21, thị trường điện ảnh vẫn rất phồn vinh, khả năng sáng tác đầy đủ, nhiều loại hình và đề tài khác nhau xuất hiện, mặc dù phim siêu anh hùng cũng rục rịch khởi động, nhưng sức sống của chúng cũng không nổi bật và dồi dào hơn so với các loại hình phim khác.
Cho đến năm 2008, thị trường điện ảnh rơi vào tình trạng bão hòa, chất lượng và số lượng kịch bản gốc giảm sút, "Người Sắt" nắm bắt cơ hội trỗi dậy, sau đó, các công ty điện ảnh lớn ở Hollywood ồ ạt nhắm tới thị trường chuyển thể, từ tiểu thuyết đến manga rồi game, thậm chí cả hoạt hình cũng được chuyển thành người thật.
Điều này mới phá vỡ bố cục toàn thị trường.
Vào khoảng năm 2000, phim siêu anh hùng chỉ là một nhánh nhỏ trên thị trường điện ảnh; Manga hai chiều vẫn là thú vui của số ít người.
Có thể thấy rằng, quá trình chuẩn bị các dự án phim chuyển thể từ Manga gặp rất nhiều khó khăn, không chỉ riêng "Spider Man" mà các dự án khác cũng vậy.
Ngoài James-Cameron gần như được chọn làm đạo diễn "Spider Man", thì Roland-Emmerich, Michael Bay, Tony-Scott, Tim-Burton, Chris-Columbus, David-Fincher, M-Night-Shyamalan và Lý An, cũng đều đã từng thảo luận về dự án này.
Trong đó, David-Fincher và Chris-Columbus là gần nhất.
David-Fincher định dựa vào mối tình đầu của Peter-Parker là Gwen-Stacy và đêm tử vong của cô để xây dựng cốt truyện gốc, kết quả bị Sony Columbia bác bỏ.
Còn Chris-Columbus thì đồng thời thảo luận với cả Sony Columbia và Warner Bros, cuối cùng ông chọn cái sau, trở thành đạo diễn của "Harry Potter và hòn đá phù thủy".
Sau một hồi quanh co, cuối cùng giám đốc của Sony Columbia Pictures, Amy-Pascal quyết định dứt khoát, tìm đến Sam-Raimi để đảm nhận vai trò đạo diễn, Sam từ nhỏ đã thích manga "Spider Man" nên đã sảng khoái nhận lời.
Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, quyết định của Amy-Pascal lại bị Marvel, những người sở hữu nguyên tác Manga, phản đối, họ không thích Sam.
Lý do rất đơn giản, Sam-Raimi là đạo diễn xuất thân từ phim kinh dị, họ không cho rằng ông thích hợp để chuyển thể manga siêu anh hùng.
Kết quả!
Sam, người đầy nhiệt huyết với "Spider Man", không để ý sự can ngăn của người đại diện, mang theo phân cảnh kịch bản gốc cùng những suy nghĩ của mình, đến tham gia hội nghị.
Cuộc họp kéo dài suốt một giờ, Sam đã thành công thuyết phục được giới lãnh đạo cấp cao của hai công ty và nhà sản xuất, dùng năng lực của mình để có được công việc này.
Sau bao phen phong hồi lộ chuyển, đạo diễn của "Spider Man" cuối cùng cũng được xác định, công việc tuyển diễn viên mới có thể chính thức bắt đầu…
Bạn cần đăng nhập để bình luận