Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 125: Hoàn toàn mới bắt đầu (length: 8264)

Kiếp trước, hắn đã thành thói quen một mình.
Chỉ cần có thể kiếm tiền, bất cứ chuyện gì hắn đều làm, hắn không có lựa chọn, cũng không có không gian thở dốc, cho dù là lúc đêm khuya tĩnh lặng cũng không dám một mình vụng trộm sụp đổ, bởi vì ngày mai còn phải rời giường tiếp tục chạy.
Hắn, không thể dừng lại.
Một khi dừng bước lại, chút sức lực cuối cùng cũng có thể sụp đổ, sau đó thì không đứng lên nổi nữa, rốt cuộc không chống đỡ nổi.
Nếu như hắn ngã xuống, mẫu thân kia làm sao bây giờ? Vậy bọn họ còn sống thế nào?
10 năm. Mười lăm năm.
Trong bóng tối không ngừng tiến lên đoạn thời gian kia, thực sự quá lâu, quá dài, chỉ là chết lặng chạy nhanh, chỉ là dùng quán tính không ngừng tiến lên miễn cưỡng duy trì hiện tại, đến mức thời gian mất đi ý nghĩa, đến mức cuộc sống đã từng phảng phất như cách một đời, đến mức quên những tháng ngày tươi đẹp kia, đến mức quên đi hương vị hạnh phúc —— Không thể và không dám hạnh phúc.
Tất cả, đều bị ấn nút tạm dừng.
Đến mức lúc này nghe được những lời nói đương nhiên của Lucas lại có chút ngẩn người.
Hắn thậm chí không biết phải đáp lại thế nào.
Chân tay luống cuống.
Lucas chú ý tới sự trầm mặc của đệ đệ, vô ý thức nhìn sang, trên khuôn mặt không chút biểu cảm lộ ra một chút lo lắng, cất tiếng gọi.
"Anson?"
Anson, sửng sốt, chỉ là phản xạ có điều kiện theo thanh âm nhìn sang, "Hả?"
Lucas nhíu mày lại, "Có phải chịu ấm ức gì không? Nếu không muốn làm thì thôi, bỏ đi không sao cả, cứ quay về trường học học tiếp."
Trường học?
Tất cả những điều đó, thực sự đã quá, quá xa vời, dường như đã là chuyện kiếp trước —— Đúng, xác thực đã là kiếp trước.
Hắn, nắm giữ cơ hội thứ hai, một cơ hội bắt đầu hoàn toàn mới.
Lần này, hắn phải nắm thật chắc.
Ngước mắt lên, nhìn về phía Lucas, khuôn mặt không chút biểu cảm kia lộ ra chút lo lắng, im lặng nhìn sang, mặc dù Anson vẫn chưa quen lắm, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự ràng buộc sâu trong linh hồn, cũng cảm nhận được sự quan tâm chân thành, tâm thái không khỏi có chút thay đổi.
Có lẽ, hắn không cần đối diện với nhà Wood bằng thái độ ứng phó nữa.
"Ngươi biết không? Hôm nay đạo diễn khen ta hết lời, còn tăng thêm cảnh diễn cho ta." Trong đầu, Anson đáng lẽ phải nói ra bằng giọng khoe khoang đắc ý tự mãn, hơi khoa trương để tạo hiệu ứng gây cười, nhưng khi thực sự nói ra thì lại rất giản dị tự nhiên.
Lucas ngược lại có chút không quen, "Chẳng phải đây là chuyện đương nhiên sao? Bất cứ việc gì, chỉ cần ngươi thực sự dụng tâm, ngươi luôn luôn có thể làm tốt nhất."
Vẻ mặt xem đó là điều hiển nhiên, hoàn toàn không có chút gì bất ngờ, lời nói chuyển hướng, "Nhưng ta nói thật đấy, nếu không thích thì không cần thiết phải ép bản thân."
Lời nói vô cùng đơn giản, lại thể hiện 100% ủng hộ, lần này, Anson không tiếp tục đùa nữa, cũng không trốn tránh, mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Ừ."
Hắn nói.
Có lẽ, hạnh phúc không hề khó khăn, ít nhất không khó khăn như hắn tưởng tượng —— Có lúc, chỉ là một gói khoai tây chiên; có lúc, chỉ là một lần thăm hỏi; có lúc, chỉ là một câu nói ủng hộ.
Vậy đã là đủ rồi.
Khóe miệng Anson khẽ nhếch lên, sau đó nhét hai miếng khoai tây chiên vào miệng, che giấu đường cong nhẹ nhàng, hắn vẫn cần một chút thời gian để thích ứng, liếc nhìn Lucas bằng ánh mắt xéo xẹo, có chút cứng nhắc chuyển sang chuyện khác, "Còn ngươi thì sao? Công việc có thuận lợi không?"
Lucas có chút bất ngờ, yên lặng nhìn Anson.
Anson không hiểu, trong lòng hơi hồi hộp một chút, chẳng lẽ mình sơ hở rồi, nói ra điều không nên nói?
Lucas bằng giọng không chút dao động nào nói ra, "A, Anson lớn rồi, còn biết quan tâm đến người khác." "Mẹ biết chuyện này chắc sẽ rơm rớm nước mắt, rồi ôm chầm lấy ngươi, cảm thán Anson nhà ta cuối cùng đã lớn rồi, sau này ai còn nói con nhà mình chẳng ra gì, mẹ sẽ xắn tay áo lên cho một trận."
Trêu chọc, hiển nhiên, đây là đang trêu chọc.
Anson: ...
Khuôn mặt đầy vẻ cạn lời liếc Lucas một cái, trải qua cảm xúc trồi sụt vừa rồi, giờ đã có chút lý trí, lập tức phản công, "Không còn cách nào, một vị đầu gỗ không hiểu phong tình nào đó hoàn toàn không phối hợp diễn với mẹ, nếu ta cũng như vậy thì mẹ đáng thương quá."
Lucas: ...
Anson hơi nghiêng đầu nhìn sang, "Thế nào, ngươi có muốn học một khóa chuyên nghiệp về cách làm nũng với mẹ không?"
Lucas: Giết ta đi.
"Ha ha." Anson không hề nể mặt, không chút lưu tình chế giễu Lucas, não bộ ra hình ảnh Lucas nũng nịu, thực sự không thể dừng lại được.
Nhưng Anson là một người thông minh, biết điều thì dừng lại, sau khi nhìn thấy Lucas sắp nổ tung, vội vàng chuyển chủ đề, "Tôi nói thật đấy, công việc của anh tiến triển thế nào rồi? Tôi nghĩ, có lẽ tôi nên bắt đầu học đầu tư, dù sao thì tiền cát-sê cứ để trong ngân hàng thì quá lãng phí."
Anson nói rất nghiêm túc —— Từng trải cuộc sống làm thuê của kiếp trước, Anson hiểu rõ một đạo lý, nếu chỉ dựa vào ngân hàng, dựa vào tiết kiệm thì vĩnh viễn không thể giàu được; cách kiếm tiền thực sự là dùng tiền đẻ ra tiền, đầu tư, cổ phiếu, quản lý tài sản, khởi nghiệp và các thứ tương tự.
Đương nhiên, đối với người bình thường thì việc này mang rủi ro, rốt cuộc thì thị trường chứng khoán cũng là một cái cối xay thịt, chín phần chết một phần sống.
Nhưng Anson thì khác.
Thực ra, kiếp trước Anson có rất ít kiến thức về đầu tư quản lý tài sản, ban đầu là không cần biết, về sau thì không cần thiết phải biết, dù cho có trọng sinh thì cũng không thể lập tức trở thành đại sư đầu tư.
Nhưng những sự kiện lớn trong dòng chảy thời đại sẽ không thể bỏ qua, dù hoàn toàn không biết gì về đầu tư và tài chính cũng phải biết, không thể bỏ lỡ những ông trùm công nghệ, không thể bỏ lỡ mạng xã hội, không thể bỏ lỡ năng lượng mới, không thể bỏ lỡ phát trực tuyến, không thể bỏ lỡ tiền ảo, không thể quên bong bóng bất động sản năm 2008,...
Hắn, không cần phải bất chấp nguy hiểm.
Nhưng vấn đề là, hắn là một người học Văn khoa, chưa học đầu tư, cũng chưa học quản lý, dù trong đầu có "báo trước tương lai" nhưng không biết phải làm thế nào để phát huy tác dụng, hắn cần một chuyên gia thực sự chuyển hóa kiến thức của mình thành con số trong tài khoản ngân hàng.
Trước mắt, đang có một ứng cử viên phù hợp.
Bất quá...
Anson cũng không định nóng vội, nếu không sẽ bất cẩn tiết lộ thân phận "người ngoài hành tinh" của mình; cũng không định được ăn cả ngã về không, tương lai còn đủ thời gian để hắn thận trọng từng bước nhỏ giọt.
Huống chi, tiền cát-sê của "Công Chúa Nhật Ký" còn chưa vào tài khoản, hiện tại vốn lưu động trong tay còn hạn chế, nên cũng không cần thiết phải vội vàng một bước tới đích.
Cứ bắt đầu từ tích lũy ban đầu trước đã.
Hôm nay, cứ coi như gieo một vài hạt giống thôi.
Thế nhưng.
Dù chỉ là một vài hạt giống, đối với Lucas vẫn là một sự bất ngờ, một sự bất ngờ thực sự —— Lần này, hắn tỉ mỉ xem xét Anson, không hề che giấu sự dò xét trong mắt.
Anson từ nhỏ đến giờ luôn tùy theo tính cách lớn lên, dường như đã thực sự trưởng thành rồi.
Lucas có chút vui mừng, đồng thời cũng có chút chua xót.
Xem ra, Anson quả thật đã học được vài điều ở Hollywood, nhưng lại không biết đã trải qua những ấm ức gì, rốt cuộc thì đó là một chốn danh lợi ăn tươi nuốt sống.
Ánh mắt Lucas hơi lóe lên, "Không nói gì, ta còn tưởng ngươi đổi người rồi, bị người ngoài hành tinh chiếm xác, biến thành một người hoàn toàn khác."
Anson: ... Cứu mạng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận