Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 156: Thập diện mai phục (length: 8316)

Có lẽ, Harry - Smith tại lựa chọn tác phẩm phương diện không đủ nhạy bén, nhưng không ai có thể phủ nhận hắn tại các phương diện khác năng lực, xác thực xuất chúng.
Trong điện quang hỏa thạch, những suy nghĩ trong đầu Harry ngay lập tức được bày ra.
Hắn có thể 100% khẳng định, hắn đã xem qua danh sách 36 vị diễn viên dự khuyết, nếu như nhìn thấy tên Anson, hắn không thể nào không có phản ứng.
Đại não trong nháy mắt bắt được một ý niệm, dù không rõ ràng cũng không có chứng cứ, chỉ là một loại cảm giác, nhưng Harry vẫn quay đầu nhìn về phía Edgar.
"Là ngươi?"
Âm cuối của Harry hơi nâng lên, chứa đầy nghi vấn, suy đoán, đe dọa, uy hiếp, áp bức và những tâm tình lẫn lộn khác, một câu nói ngắn ngủi cũng đã tạo nên sóng gió.
Edgar cũng chẳng nghĩ tới thủ đoạn nhỏ của mình có thể bị phát hiện, dù sao ở đây đều là những kẻ lão luyện, những chiêu trò sau bàn ăn đều đã dùng qua cả, kinh nghiệm còn phong phú hơn Edgar nhiều, thoáng tỉnh táo lại là có thể khám phá chân tướng.
Hắn bất ngờ là, nhanh như vậy sao?
Lời của Harry làm Edgar mất tập trung.
Edgar còn chưa kịp đáp lại, Harry đã quay người nhìn những người khác trong phòng họp.
"Đây là Anson - Wood, cháu trai/cháu ngoại của Darren - Star, trước đây không lâu, Darren tìm tới ta, hy vọng ta có thể ký hợp đồng với hắn, ta đã gặp hắn một lần."
"Ta vô cùng xác định và khẳng định, trong danh sách diễn viên dự khuyết mà chúng ta đã nộp, không có tên hắn..."
Ù.
Không khí, khẽ chấn động.
Không ai lên tiếng, cũng không ai ngạc nhiên, thủ đoạn như vậy trong giới danh lợi chỉ là chuyện nhỏ, nhưng tầm mắt mọi người đều nhìn về phía Edgar —— nghiên cứu, dò xét, cảnh giác, trêu tức, thưởng thức.
Một loại tư thái của cấp trên đang quan sát các nghệ sĩ tạp kỹ, trong chốc lát bao vây Edgar, những ánh mắt sắc bén nóng bỏng khiến da thịt hơi nóng lên.
Lúc này, Edgar ngược lại đứng vững gót chân, trấn tĩnh lại.
Có lẽ Harry đã đoán ra chân tướng, có lẽ tạm thời còn chưa; nhưng bây giờ không còn quan trọng nữa, bởi vì thứ quan trọng thực sự trước mắt không nằm ở đây.
Sau đó.
"Là ta."
Edgar lên tiếng ngắt lời Harry.
Harry: ...
Hiển nhiên, Harry không ngờ Edgar lại ngắt lời mình, càng không ngờ tầm mắt Edgar nhìn toàn trường lại cố ý không để ý đến mình.
Tại William - Morris, tình huống như vậy cũng ít khi thấy.
Harry nhíu mày, đang chuẩn bị tiếp tục mở miệng, giành lại quyền kiểm soát tình thế, nhưng lần này, Edgar đã nhanh hơn một bước.
"Chính ta đã lén nhét hồ sơ giới thiệu của Anson vào túi giấy da, gửi đến Sony Colombia."
Sự thật?
Edgar không ngại, để chính hắn công bố.
Không hề lùi bước, không hề căng thẳng, không hề khiếp sợ, Edgar ngẩng cao đầu ưỡn ngực, đầy tự tin nhìn xung quanh, thản nhiên đón nhận tất cả những ánh mắt dò xét.
"Ta tin vào tiềm lực của Anson, ta tin rằng Harry không ký hợp đồng với Anson là một sai lầm, ta tin rằng chúng ta cần phải dốc toàn lực nắm bắt cơ hội lần này."
—— "Spider Man" mới là thứ quan trọng nhất.
Khi Harry vẫn còn đang xoắn xuýt với cái gọi là "sự thật", Edgar đã đi thẳng vào vấn đề, không ai quan tâm hồ sơ giới thiệu của Anson bằng cách nào xuất hiện trong túi giấy da, thứ duy nhất bọn họ cần để ý là liệu William - Morris có thể đánh bại đối thủ cạnh tranh và nắm bắt được cơ hội lần này hay không.
Nếu như Anson thất bại, bọn họ có thể tính sổ sau.
Nhưng nếu Anson thành công thì sao?
Trong thập diện mai phục, Edgar dựa vào sự can đảm và sức mạnh của mình, giết ra một con đường máu, đồng thời giành được cơ hội cho chính mình.
Mọi ánh mắt, đều tập trung vào Edgar.
Harry như nghẹn lời, không thể nuốt vào cũng không nhả ra được, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột và bất ngờ, dồn dập trong vòng ba mươi giây ngắn ngủi.
Harry, "Ngươi biết việc này không đúng quy tắc, ngươi biết ngươi không có quyền tham gia vào những quyết định này..."
Thực tế, Harry không hề đơn độc.
Những người đại diện ở đây, toàn bộ đều từng trải qua tình cảnh của Edgar, bọn họ đã phải trải qua biết bao khó khăn mới có được vị trí như bây giờ, không phải để cho người khác leo lên đầu mình giương oai.
Một giọng nói, "Danh sách đó là kết quả sau khi chúng ta đã cân nhắc kỹ lưỡng."
Hai giọng nói, "Ta không cho rằng chúng ta cần phải tùy tiện chọn một diễn viên không quen biết."
Ba giọng nói, "Ở đây có quy tắc của nó, nếu không thích thì cửa lớn ở đằng kia, ngươi biết cách rời đi."
Trong chốc lát, Edgar liền trở thành mục tiêu bị công kích.
Nhưng điều này không vượt quá dự đoán của Edgar.
Hắn, tuyệt đối sẽ không bị động bị đánh.
Edgar kiên quyết đón nhận những ánh mắt công kích, bắt bẻ và sắc bén đó, tung ra một lời nặng ký, "Sony Colombia không thích phương án của bọn ngươi."
Một cái tát, vang dội.
Sau đó, phòng họp trở nên yên tĩnh.
Edgar không hề ngây ra, mà chính là nắm chắc khoảng thời gian im lặng hiếm có này, không những không lùi bước, mà còn hơi bước lên phía trước hai bước, đặt mình vào tầm nhìn của mọi người, để họ có thể thấy rõ vẻ mặt và ánh mắt của mình.
"Vấn đề là như vậy, các ngươi có thể từ chối ý kiến của ta, các ngươi có thể trả lời tuyệt điện thoại của Ian - Bryce, ta có thể bây giờ xoay người rời đi."
"Tin ta đi, ta biết cửa lớn công ty ở đâu."
Mỉm cười.
"Nhưng tương tự, đối thủ cạnh tranh của hắn cũng biết rõ cửa lớn công ty của chúng ta ở đâu. Nếu Ian - Bryce không thể tìm được Anson từ chỗ chúng ta, các ngươi cho rằng hắn sẽ làm gì?"
"Đương nhiên, William - Morris là một công ty lớn, có vô số tài nguyên; nhưng các ngươi đã lấy ra 36 ứng viên dự khuyết từ tài nguyên của mình, như các ngươi nói, cân nhắc kỹ lưỡng, cẩn trọng lựa chọn 36 ứng viên, các ngươi cho rằng danh sách thứ hai sẽ tốt hơn sao?"
"Cho nên, khi Ian - Bryce nhìn thấy danh sách thứ hai —— vẫn không có Anson, sau đó trong lúc lơ đãng, lại nhớ tới Anson, tiếp theo sẽ sao??"
"Ta đoán, Ian - Bryce hẳn là có thể dễ dàng tìm ra số điện thoại của Anson, nhưng ta không cho rằng người đứng giữa kết nối và triển khai các buổi gặp mặt là William - Morris."
Chủ động tấn công.
Nụ cười vẫn còn trên môi, nhưng ánh mắt vô cùng sáng ngời, Edgar cũng thể hiện sự tự tin của mình.
Trong sự im lặng bao trùm, Brian cuối cùng cũng lên tiếng, "Tất cả những điều kiện tiên quyết này đều xây dựng dựa trên việc Anson phải thật sự nổi bật, ngươi chắc chắn hắn sẽ nhận được vai diễn sao? Ngươi có thể đảm bảo Anson cuối cùng sẽ trổ hết tài năng?"
Khẳng định?
Hay phủ định?
Vậy, Brian đang muốn Edgar lập quân lệnh trạng sao?
Edgar không ngu ngốc đến vậy, "Không."
Hắn, đưa ra câu trả lời phủ định.
"Ta có niềm tin 100% vào Anson, nhưng đó là một chuyện; việc thử vai và những diễn biến sau đó, lại là chuyện khác, ta không thể đảm bảo."
"Trước mắt, điều duy nhất ta biết là, Ian - Bryce cần Anson, và Anson, cũng là hy vọng duy nhất của William - Morris vào lúc này."
Tự tin, nhưng không mù quáng.
Nhiệt huyết, nhưng không xốc nổi.
Cho dù ở trong cục diện hỗn loạn, Edgar vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo, vững vàng kiểm soát tình thế.
Brian nhìn về phía Edgar, Edgar không hề né tránh ánh mắt, ánh mắt thanh khiết và sáng ngời đón nhận ánh mắt của Brian, thời gian như dừng lại trong giây lát.
Một giây? Hay là mười giây?
Brian nhẹ nhàng gật đầu, "Ngươi mang theo Anson lập tức xuất phát đến New York."
Oanh!
Một trận xôn xao.
"Brian?"
"Đây là một quyết định sai lầm."
"Mọi chuyện không cần phải như thế."
Nhưng Brian căn bản không quan tâm, giơ tay phải lên, ra hiệu cho mọi người im lặng, "Đây là quyết định cuối cùng, Ian - Bryce muốn người, chúng ta không có lý do gì không cho hắn. Mọi chuyện đã quyết định như vậy, giải tán."
Nói xong, Brian không dừng lại, quay người rời khỏi phòng họp, sát phạt quyết đoán đã khép lại toàn bộ câu chuyện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận