Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 225: Khó phân thật giả (length: 8258)

Màn hình thử vai, toàn bộ kết thúc.
James - Franco cố ý nâng cằm lên, toát ra vẻ ngạo mạn, nhìn Anson, nhẹ nhàng lắc đầu, "Nhìn đến ngươi không có cơ hội. Làm sao bây giờ? Ta hôm nay biểu hiện quá xuất sắc, đến mức ta còn muốn yêu mến chính mình."
Nói xong, James chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, phát ra cảm thán liên tục.
Anson mặt đầy bình tĩnh đứng bên cạnh, "Đến chính ngươi còn kém một chút, chỉ là 'Cơ hồ' mà thôi, ta nghĩ, người khác có lẽ kém cũng hơi xa."
James: . . .
Nhìn vẻ mặt ngây ra của James, tựa hồ đại não nhất thời không xoay chuyển được, không hiểu logic lời của Anson, Eliza không nhịn được, phì một tiếng bật cười, nhưng lập tức thu lại nụ cười, cố kiềm chế bản thân, cúi đầu xuống, tránh để người khác chú ý.
Eliza vụng trộm liếc Anson một cái, ngay sau đó vội vàng thu lại, mặt có chút ửng hồng, đang do dự nên mở miệng thế nào để bày tỏ cảm kích, cảm ơn Anson đã cổ vũ, giúp nàng trấn tĩnh lại.
Kết quả, dòng suy nghĩ của Eliza bị cắt ngang, bên cạnh vang lên một giọng nói tự tin mà sáng sủa, "Tối nay đến quán bar uống một chén, ngươi thấy sao?"
Là Kate.
Dù một đám diễn viên tụ tập cùng nhau, sự tự tin Kate toát ra từ trong ra ngoài cũng không thể che giấu, đó là một loại khí chất được bồi dưỡng từ nhỏ, vừa nhìn liền biết vị tiểu thư này lớn lên trong nhung lụa, quen với việc mọi người vây quanh mình, không ai nói không với nàng.
Dù là ở Hollywood, cũng vẫn như vậy.
Kate hơi nhếch cằm, từ trên cao đánh giá biểu cảm của Anson, tự nhiên toát ra một loại cảm giác ưu việt "Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh".
"Ta cho rằng, chúng ta nên nắm tay cùng nhau nhận vai diễn và hợp tác, chi bằng hiện tại bồi dưỡng một chút ăn ý, đây cũng là một buổi hẹn hò."
Ưu việt thì vẫn ưu việt, nhưng ánh mắt Kate nhìn Anson có chút khác biệt, chút thưởng thức, chút mập mờ, chút thăm dò, trong thích thú có chút hiếu kỳ, đôi mắt đẹp vẫn đánh giá Anson.
Trong tầm mắt, hoàn toàn không thấy người khác—— Từ trong phim đến ngoài phim, bức tường thứ tư bị phá vỡ, nàng vẫn chưa thoát ra được.
Hay chính xác hơn là, Kate từ đầu đến cuối chưa nhập vai, nàng vẫn luôn diễn chính mình, cảm xúc cũng hoàn thành liên kết.
Thật giả lẫn lộn, khó phân biệt.
Trong mắt Kate, nàng thấy Peter - Parker và Anson - Wood, nhưng không phân biệt được, mình là Mary - Jane hay là Kate.
Anson: ?
Nhìn hai bên một chút, "Ngươi đang nói chuyện với ta?"
Kate: . . .
Biểu cảm rõ ràng cứng đờ một chút, Kate suýt nữa nổi giận quay người rời đi, nhưng nàng vẫn kiềm chế, chú ý mọi người ở đây, giữ hình tượng một chút, khống chế lại mình, hung hăng giậm chân một cái, quay người bước nhanh rời đi.
Đi ra hai bước, vẫn không cam tâm, lại quay người về phía Anson hét lên, "Ta không thích ngươi." Lại đi hai bước, lại lần nữa bực bội lặp lại một lần, "Không, một chút cũng không."
Bóng dáng, càng lúc càng xa.
James lặng lẽ thăm dò qua, "Xem ra, người nào đó động lòng với người nào đó rồi ha."
Anson không nghĩ vậy, rõ ràng Kate chỉ không quen bị cự tuyệt mà thôi, bởi vì từ trước đến nay nàng đều là đối tượng mọi người theo đuổi, đột nhiên gặp một người không có hứng thú với mình, không tránh khỏi hiếu thắng.
Giống như "Vườn Sao Băng" vậy.
Nhưng mà, hắn không phải Sam Thái, Kate cũng không phải Đạo Minh Tự.
"Sao, ghen tị?" Anson cũng không phản bác, mà trêu lại.
James cũng là một kẻ dở hơi, làm điệu bộ Tây Thi đau tim, "Ừ, ghen tị, ghen tị đến nát tim. Anson, Anson yêu quý, mau cứu ta."
Nhìn James diễn trò một mình, Anson không để ý, vô tình liếc thấy Eliza, ánh mắt Eliza dao động, muốn nói lại thôi, Anson tự nhiên phóng khoáng nhìn qua, dùng ánh mắt hỏi.
Eliza lấy hết can đảm, "Cảm ơn. Lúc nãy đã cho ta lòng tin, tuy rằng ta thấy mình biểu diễn bình thường, cuối cùng vẫn quá căng thẳng. . ."
Nói xong, giọng càng nhỏ lại, lộ ra chút tinh thần uể oải.
Có lẽ vẫn quá khát khao nắm bắt cơ hội, lại vì chính mình quá mong cầu mà bỏ lỡ cơ hội, nỗi thất vọng và ảm đạm ấy khó diễn tả bằng lời.
Anson hiểu.
Eliza rất xinh đẹp, có một vẻ đẹp tinh xảo mà quyến rũ, nhưng sự nghiệp diễn xuất của nàng từ đầu đến cuối vẫn chưa thể mở mang, về sau tác phẩm được biết đến rộng rãi nhất chắc hẳn là phim truyền hình "Điệp Viên Búp Bê", cơ hội đóng phim điện ảnh không nhiều.
Hiện tại tiếp xúc gần gũi, Anson cảm thấy, có lẽ Eliza vẫn còn thiếu tự tin —— Thật khó tưởng tượng, diễn viên xinh đẹp như Eliza mà vẫn thiếu tự tin, nhưng nghĩ kỹ thì ở Hollywood cũng không có gì lạ.
"Nói cho ngươi một bí mật, ta cũng căng thẳng không kém." Anson nở nụ cười.
Eliza sửng sốt, hoàn toàn không tin.
Anson gật đầu khẳng định, "Chỉ là ta giấu kín tốt hơn thôi. Ta nghĩ, có lẽ Hollywood cũng là một cuộc thi xem ai có thể che giấu cảm xúc thật của mình tốt hơn, nó rất đáng sợ mà cũng không đáng sợ như vậy."
Phụt.
Eliza bị lời trêu chọc của Anson làm cho bật cười, nét mặt hoàn toàn giãn ra.
Eliza nghĩ, có lẽ họ có thể đến quán bar uống một chén, nàng xin chỉ giáo kinh nghiệm thử vai; nhưng nghĩ đến Kate lúc nãy, lời nói lại lưỡng lự trên đầu lưỡi.
Cũng chính là trong tích tắc ngắn ngủi này, lời của James truyền tới.
"Thử vai cuối cùng xong rồi, buổi tối uống một chén nhé?"
"Đương nhiên. Nghe giọng điệu ngươi, ngươi có vẻ đã hỏi thăm được rượu ngon rồi nhỉ?"
"Hắc hắc, ta đã nhịn lâu lắm rồi. Cả tuần nay không uống rượu, chính là vì hôm nay đó."
"Một tuần không uống rượu? Ta không tin."
"A, ha ha, uống ở nhà thì không tính, ta một tuần không có đến quán bar."
Có qua có lại, chuyện trò vui vẻ.
Eliza chỉ có thể nuốt lời xuống, cẩn thận che giấu nỗi thất vọng.
Trở lại phòng khách, các diễn viên lần lượt gặp người đại diện, nói chuyện ngắn gọn xong, họ giải tán, Anson và James đi xuống bãi đỗ xe.
Ai ngờ, xe thuê James lái ở New York vừa đi được ba con phố đã tắt máy, trông như bị chết máy.
James đành phải gọi xe kéo, thương lượng bọn họ bắt taxi đến quán bar, sau đó một chiếc Mini Cooper màu xanh đậm đỗ lại bên cạnh.
"Chào, các quý ông, có cần giúp đỡ gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận