Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế

Mỹ Ngu Chi Bình Hoa Ảnh Đế - Chương 113: Toàn cảnh điều hành (length: 8615)

Chớp mắt, "Nhật Ký Công Chúa" quay phim đã đến ngày thứ năm.
Rốt cuộc!
Anson, sắp nghênh đón cảnh quay đầu tiên của chính mình.
Bất quá, không phải cảnh quay một mình, nói đúng ra, Anson trong toàn bộ phim điện ảnh cũng không có cảnh quay một mình, đúng là một bình hoa đạt chuẩn, lúc nào cũng phải gánh trách nhiệm nặng nề.
Bao gồm cả cảnh quay hôm nay. Không chỉ không phải một mình diễn, mà còn là cảnh quay nhóm.
Cảnh quay này, có chút khó, không chỉ cần điều phối mà còn phải phối hợp, cho nên Gary không có vội vàng quay phim, mà là chờ đoàn làm phim vận hành trôi chảy lên mới tiến hành quay phim—Mia, tạm thời còn không biết thân phận của mình, chỉ là một học sinh trung học nhỏ bé bình thường Mia, cùng bạn thân Lily cùng nhau đến trường.
Gary cần một toàn cảnh, đem nhân vật chủ yếu và thứ yếu trong trường học toàn bộ bày ra, những học sinh khác nhau bận rộn với những công việc khác nhau, đầy sức sống, bao gồm Mandy - Moore, Sandra Oh, Anson và những nhân vật khác đều xuất hiện.
Đương nhiên, còn có đối tượng thầm mến của Mia, Josh, nhân vật này do Erik - Von - Detten thủ vai, cũng 18 tuổi, cũng lần đầu xuất hiện trên màn ảnh lớn; Josh là bạn trai của Lana, đội trưởng đội cổ vũ do Mandy đóng, hai người trong tình yêu nồng nhiệt như keo sơn.
Độ khó của toàn cảnh nằm ở khâu điều phối.
Máy quay sẽ có một quỹ đạo di chuyển nghiêm ngặt, thể hiện ý tưởng của đạo diễn; còn các diễn viên thì cần đứng ở vị trí của mình và kiên trì với nhân vật.
Một mặt, khi máy quay đi tới trên quỹ đạo của mình thì phải hoàn thành nhiệm vụ của nhân vật.
Mặt khác, khi máy quay rời đi, tự mình trở thành nền thì phải giữ được sự chuyên chú, tiếp tục nhiệm vụ của nhân vật mình.
Cuối cùng, hoàn thành một bức hình hoàn chỉnh.
Cái này, không hề dễ dàng, cần biểu diễn, cần diễn tập, cần phối hợp.
Trong tác phẩm "The Terminal" do Steven - Spielberg đạo diễn năm 2004 có một cảnh quay toàn cảnh như thế này:
Nam chính Tom Hanks đứng ở một sân rộng trong sân bay, ngơ ngác mất phương hướng, những hành khách tới lui vẫn bận rộn với cuộc sống của chính mình mà bước về phía trước, còn hắn thì bị buộc dừng lại tại chỗ.
Chính là một cảnh quay toàn cảnh như vậy, đặt trong phim cũng chỉ là mấy giây ngắn ngủi mà thôi, nhưng Steven dùng sa bàn để bố cục, tỉ mỉ thiết lập từng chi tiết nhỏ trong hình, chính là đến mức thời điểm nào có bao nhiêu người với tốc độ nào theo vị trí nào di chuyển theo hướng nào, toàn bộ đều chính xác đến từng giây.
Sau khi trải qua ba ngày diễn tập chỉnh sửa, cuối cùng hoàn thành một bức hình hoàn mỹ, sự di chuyển của những đám người đó không chỉ có kết cấu mà còn là đường nét lưu động, hiệu quả thể hiện cần bận rộn mà còn phải thể hiện sự sống của sân bay, toàn bộ khung hình tự thân đã là một loại hưởng thụ thị giác mang đến sự chấn động.
Cảnh quay này, đã thể hiện được năng lực điều phối vô cùng thành thục của Steven - Spielberg, không hề nghi ngờ ông là một bậc thầy về kết cấu, điều phối và phân cảnh, đây cũng là một bộ phận của nghệ thuật điện ảnh——mà còn là một bộ phận vô cùng quan trọng.
Về sau, những bộ phim siêu anh hùng ngày càng trở nên thiên về chủ đề công viên, nguyên nhân căn bản nằm ở chỗ, không có điều phối, không có kết cấu, không có sắp xếp, sức tưởng tượng của điện ảnh biến mất, mọi thứ đều cứng ngắc khô khan như công viên chủ đề, triệt để biến thành một nền tảng bán phim thương mại.
Đương nhiên, Gary không phải là Steven, hắn cũng không có sức sáng tạo và khả năng kiểm soát của Steven, nhưng hắn có ý tưởng riêng về ngôn ngữ ống kính điện ảnh, thứ hắn giỏi nhất là dùng ống kính để bắt mối quan hệ giữa các nhân vật.
Thật ra, trên người hắn vẫn còn sót lại dấu vết của một đạo diễn truyền hình, so với ngôn ngữ ống kính thì càng thiên về kịch bản, cũng như một số hiệu ứng thị giác do ngôn ngữ hình thể mang lại; nhưng điều này vẫn khiến hắn trở thành một đạo diễn phim tình cảm lãng mạn xuất sắc.
Đối với cảnh quay điều phối ở trước cổng trường này, Gary cũng đã bàn bạc với đoàn làm phim rất lâu, đồng thời sau khi chỉnh sửa ba tiếng diễn tập chiều hôm qua.
Hôm nay, Gary hy vọng San Francisco có thời tiết tốt.
Hắn muốn nắm bắt khoảnh khắc mặt trời mọc buổi sáng, chân thực thể hiện tình cảnh học sinh trung học đến trường, tràn đầy hơi thở thanh xuân— Đương nhiên, mang một chút hiệu ứng hài kịch điện ảnh.
Điều này cũng có nghĩa, đoàn làm phim cần phải nắm bắt thời gian, bởi vì góc độ ánh nắng mặt trời phù hợp vào buổi sáng chỉ có một khoảng thời gian ngắn ngủi, một khi bỏ lỡ, hiệu quả tự nhiên mà Gary theo đuổi sẽ giảm đi rất nhiều, đến lúc đó có lẽ sẽ cần phải thay đổi kế hoạch quay phim, thậm chí lật đổ toàn bộ kế hoạch hiện có.
Chính là vì những yếu tố khác nhau này cộng dồn lại, Gary mới không lập tức quay phim cảnh này, vừa mở máy vừa chuẩn bị, đồng thời hôm qua kết thúc sớm buổi quay phim để đặc biệt dành thời gian triển khai diễn tập.
Bây giờ, cuối cùng cũng đến thực chiến.
Cả đoàn làm phim trên dưới có chút hồi hộp, mặc dù nhân viên công tác vẫn làm từng bước, đối với công tác quay phim như vậy đã sớm quen thuộc, không hề xa lạ gì; nhưng đừng quên, phần lớn các diễn viên học sinh trung học đều là lần đầu đóng phim, cũng chỉ có Sandra Oh, người đóng vai phó hiệu trưởng là ngoại lệ.
Gary hy vọng những người trẻ tuổi này thể hiện sự tươi trẻ và tinh thần phấn chấn phù hợp với lứa tuổi, nhưng cái giá phải trả là sự thiếu kinh nghiệm và không lưu loát. Phấn khích, cũng có.
Khẩn trương, cũng có.
Mặc dù không ai lớn tiếng nói chuyện, nhưng trong không khí tràn ngập một loại âm thanh xào xạc rộn ràng lộn xộn, giữa những cái nhìn giao nhau có thể cảm nhận rõ được đủ loại cảm xúc mãnh liệt, một giây trở lại thời trung học—Chuông vào học vang nhưng vốn báo trước hôm nay có bài kiểm tra toán ở lớp, giáo viên lại chậm trễ chưa xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn vừa khẩn trương vừa phấn khởi triển khai đủ loại suy đoán, nhưng không ai dám lớn tiếng ồn ào phá vỡ bầu không khí căng thẳng này.
Cũng là cảm giác ngay lúc này.
Anson, cũng không ngoại lệ.
Quay phim, đồng thời không khẩn trương, cái thật sự khẩn trương là diễn xuất.
Đây là lần đầu Michael xuất hiện trong điện ảnh, mà còn là toàn cảnh, xung quanh có vô số học sinh, hắn cần để lại một ấn tượng sâu sắc, nhưng lại không thể phá vỡ thuộc tính mọt sách của nhân vật, đây cũng là khoảnh khắc kiểm chứng sự chuẩn bị và nghiên cứu của hắn trong khoảng thời gian này.
James - Franco đã giúp đỡ Anson rất nhiều trong quá trình chuẩn bị nhân vật, đồng thời phối hợp Anson thử một vài cách biểu diễn, đến mức có hiệu quả hay không, là ngựa chết hay là lừa chết, hiện tại cũng là lúc ra xem xét.
Khẩn trương, cuối cùng vẫn là khẩn trương, lẫn lộn chờ mong và vui sướng đủ loại cảm xúc, thêm vào tâm trạng mãnh liệt của những người trẻ tuổi xung quanh, nhịp tim sôi sục căng thẳng như trống dồn thì cứ vậy mà lan ra.
Thình thịch.
Thình thịch.
Màng tai phía trên bỗng nhiên oanh minh một trận, từ xa đến gần, sau đó lại từ gần ra xa, thế giới thu nhỏ trong giây lát, cơ hồ đè lên vai của mình.
Sau đó, lớp trưởng sẽ phải hô lớn một tiếng "Trật tự"— "Sẵn sàng!"
Trong phim trường, không phải là lớp trưởng, mà là thư ký trường quay.
Vào cái thời điểm ấy, mọi ồn ào mọi nghị luận đều tắt ngấm, trong nháy mắt tiến vào trường đoạn giống như giây phút phát súng chung kết cuộc thi chạy 100 mét Olympic.
Trong nháy mắt dừng lại, trong nháy mắt ngưng trệ.
Căng thẳng và phấn khởi của cả đám người trẻ tuổi dồn hết đến cực hạn, ánh sáng mặt trời vàng óng đổ xuống ngập trời cũng sôi trào theo, dường như đang đứng ở cổng vào của thế giới ma pháp.
Dùng tay đẩy, cánh cửa kia cứ vậy chậm rãi mở ra.
"Bấm máy!"
Hô.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Anson bình tĩnh trở lại.
Không có khẩn trương không chờ mong không có bất kỳ tạp niệm nào, hoàn toàn chuyên chú vào nhiệm vụ trước mắt, tiếng tim đập trong màng tai càng lúc càng xa, tiến vào một trạng thái vi diệu, sự chú ý lặng lẽ ngưng tụ.
Lách cách.
Lách cách.
Trong không khí dường như có thể bắt được tiếng cuộn phim đang chuyển động...
Bạn cần đăng nhập để bình luận